Nguyễn Phước Minh Nguyệt là một người em của YKH; cô hiện đang định cư tại Austin, TX. Bằng lối viết tự nhiên, không văn hoa, không bóng bẩy của người sinh ra và lớn lên ở Huế, cô kể lại những chuyện đời thường từng ngày đi qua trên đất Mỹ. Nhiều bài viết của cô gần đây trên Blog, Facebook cũng như báo Người Việt đă được độc giả thích thú tán thưởng.

 

Xin cám ơn tác giả và hân hạnh giới thiệu những gịng chữ vui, đầm ấm trong mùa đông giá lạnh đang bao trùm khắp nước Mỹ.

 

BBT

 

Thằng Ăn Trộm Và Món Quà Giáng Sinh

 

Minh Nguyệt

 

C̣n mấy ngày nữa là tới Giáng sinh. Hắn lái xe chầm chậm quanh khu vực dân cư xem nhà nào có chuẩn bị đón Giáng sinh. Hắn c̣n cẩn thận chụp h́nh, ghi địa chỉ nữa. Ban ngày thường người ta đi làm, ít ai để ư đến hắn, mà lỡ có ai hỏi th́ hắn xuưt xoa, trầm trồ như thể đang tán thưởng một tác phẩm nghệ thuật "Wow, look how beautiful they are!" hay đại loại như "How can they do it?”

 

Hắn là thằng ăn trộm chuyên nghiệp. Hắn không có việc làm cố định. Hắn muốn có nhiều tiền, lái xe sang, đi ăn nhà hàng trên đồi, mặc đồ hiệu, đeo đồng hồ đắt tiền. Nhưng hắn không muốn đi làm. Chán lắm. Mấy việc phổ thông, lương căn bản có 7-8 đồng một giờ, trừ thuế rồi, không đủ cho hắn đi bar lai rai vài chai bia ngắm gái đẹp, chứ đừng nói tới tiền thuê nhà, tiền điện, nước, xe… Hắn lại chẳng học hành tới đâu nên bằng cấp không có. Cuối cùng hắn thấy "nghề ăn trộm" là hợp với hắn nhất. Thế này nhé, hắn thích ngủ ban ngày, làm việc ban đêm, đó chính là đặc điểm thứ nhất. Làm ít mà có tiền nhiều, đặc điểm thứ hai. Nghề tự do, không trói buộc giờ giấc, muốn làm ngày nào th́ làm, đặc điểm thứ ba. Thấy chưa, nghề ăn trộm hội đủ 3 điều kiện tất yếu.

 

Hắn biết gần Giáng sinh, người ta dựng cây Noel, đèn đóm sáng trưng, cái đó không quan trọng với hắn. Cái hắn quan tâm là những gói quà dưới gốc cây thông. Tưởng tượng bao nhiêu thứ người ta mua dành tặng cho người thân trong gia đ́nh. Hắn chỉ cần bỏ vô bao, đem về, ít bữa sau bỏ lên mấy cái website bán, khỏe re!

 

 

Hắn chọn mấy cái nhà trong khu vực gần nhà thờ. Hắn sẽ không vô được mấy nhà có nuôi chó, v́ tụi chó khốn kiếp hay sủa vang, người ta để ư. Nguy hiểm. Hắn cũng tránh mấy cái nhà có mua sercurity, bảo vệ, dễ biết lắm, có cái bảng dựng ngay trước nhà, v́ chuông báo động réo lên th́ chưa đầy 5 phút cảnh sát có mặt là coi như…đời tàn!

 

Cuối cùng th́ hắn chọn được một nhà. Không phải v́ nhà to, đẹp, nhưng mà v́ hội đủ điều kiện và an toàn cho hắn. Chưa đầy 5 phút hắn đă lọt được vào trong nhà. Nhà thuộc diện trung lưu, ngăn nắp. Hắn không quan tâm đến mấy thứ khác, hắn chỉ muốn t́m cây Giáng sinh thôi. Nó đây rồi. Dưới gốc cây là mấy gói quà. Tốt quá, hắn nghĩ.

 

Hắn cầm gói thứ nhất lên. Lạ, sao nhẹ hều? À, chắc là người ta bỏ gift card, hay tiền mặt. Ừ, mấy thứ đó mà bỏ vô thùng gói lại th́ lấy chi ra cho nặng cân, hắn tự nhủ. Vội vàng hắn xé toang tờ giấy gói. Rỗng không, một tờ giấy nhỏ rơi ra "Chúc con Giáng sinh vui vẻ. From Mom.”

Xui ghê!

 

Mở gói thứ hai có lẽ tốt hơn. Gói này cũng không nặng hơn gói đầu tiên chút nào, nhưng hắn vẫn hy vọng. Chỉ có giấy vụn và một mảnh giấy nhỏ "Chúc con Giáng sinh vui vẻ. From Dad.”

Kỳ cục, cái nhà này thật kỳ cục.

 

Trong một cái túi đựng quà khác là một bức h́nh gia đ́nh, có hai vợ chồng trẻ và bé gái, phía sau là lời đề tặng "Chúc ba mẹ một mùa Giáng sinh an lành. From Kim.” Và một bức thư để ngỏ, b́ thư không dán của cô bé tên Kim gởi cho Santa Claus.

 

To: Santa Claus, North Pole

Ông Già Noel thân mến,

Con tên là Kim. Năm nay con là đứa trẻ ngoan, con rất mong nhận được quà của ông. Con hơi lo lo là con sẽ không được nhiều quà v́ ba mẹ con nói rằng năm nay kinh tế khó khăn, ông già Noel cũng không có nhiều tiền để mua quà thưởng cho trẻ em, cho dù tụi nó ngoan. Con rất lo. Con sẽ để sữa nóng và bánh cho ông ăn đỡ đói, ở bên trái ḷ sưởi, gần cái cây poinsettia, nhưng mẹ nói ông đừng ăn đồ ngọt nhiều sẽ dễ bị bệnh tiểu đường.

Cám ơn ông rất nhiều,

Kim

 

Hắn, thằng ăn trộm, thấy mắt ḿnh cay cay, không cầm được nước mắt. Hắn h́nh dung ngày Giáng sinh, cô bé tên Kim mở hai gói quà của cha mẹ, không có ǵ ngoài hai mảnh giấy, với những lời yêu thương. Hắn nghĩ là cô bé khoảng 7, 8 tuổi theo như cái h́nh chụp, th́ sẽ buồn lắm v́ không có quà.

 

Hắn quyết định làm một việc mà chưa bao giờ hắn nghĩ tới. Hắn lấy 200 đồng trong túi, những đồng tiền cuối cùng của hắn, bỏ vào trong b́ thư của bé Kim và viết nguệch ngoạc mấy ḍng.

 

Bé Kim thương yêu,

Ta rất vui khi biết con là đứa trẻ ngoan. Ta chắc chắn con sẽ có quà. Ta xin lỗi v́ đă vội vă, để quên mấy vali hành lư trên chuyến xe về đây nên không c̣n quà cho con. Nhưng ta sẽ nhờ ba mẹ con làm giúp ta điều đó. Đây là 200 đồng, ba mẹ con sẽ dẫn con đi mua mấy món quà con thích nhé.

Hẹn con Giáng sinh sang năm. Ta hứa sẽ cẩn thận hơn với hành lư.

Thương con,

 

Santa Claus. North Pole.

 

 

Mục Lục 99Độ              Trang Nhà YKHHN