BS SHAUWECKER, B., TÔI VÀ CÂU CHUYỆN BỜ VAI

BS Trần quư Trâm

 

Nói đến Bờ vai anh hay Bờ vai em! Tôi luôn nghĩ tới câu chuyện về: “Những đống xương vô định cao bằng đầu người,” trong đó có xương vai mà tôi sắp kể cho các bạn nghe đây.

Năm tôi học Y Khoa Huế năm thứ 2, tôi ở chung một căn gác nhỏ trên lầu 2 của Đại học Luật khoa với NĐB (nay đă quá cố). B người Bắc cao ráo đẹp trai dân Sài G̣n ra Huế học cùng lớp với tôi. Về môn Anatomy có BS người Đức Shauwecker dạy chúng tôi, BS nầy trẻ, đẹp trai, ít khi cười và rất nghiêm nghị, tôi hay chột dạ khi ông nh́n thẳng vào tôi với đôi mắt to màu xanh! Cái môn khó nhất của chúng tôi là môn này. V́ tuần lễ nào ông cũng bắt thi. Sinh viên ngồi trước một đống xương đủ loại, như xương đầu, xương tay chân, xương vai…Sinh viên một lần thi không pass th́ ông cho 1 dấu than (!), ai hân hạnh được 4 cái dấu than, xin mời ở lại lớp. Nói về lai lịch đống xương, BS Shauwecker mang từ Đại học Freiburg sang, kho chứa xương được cất trong 1 pḥng thuộc về lầu 2 Đại học Luật khoa nằm bên cạnh pḥng nhỏ của chúng tôi, ch́a khóa do anh Khôi nhân viên của ĐHHYK cất giữ. Một bữa tôi gặp B từ pḥng thi của BS Shauwecker ra, mồ hôi mồ kê ra nhể nhải, tôi hỏi: Ê toa gặp ông Kẹ (nói tắt chữ Shauwecker, sinh viên thường kêu) có pass không? B mếu máo: 2 cái dấu than rồi Toa ơi!

Một buổi sáng như thường lệ khoảng 6 giờ tôi thức dậy th́ không thấy B, tôi chạy ra ngoài hiên thấy B đứng trên lầu quăng mấy cái vật ǵ xuống sân cỏ, th́ ra B đang quăng mấy cái xương của ông thầy Đức, tôi hốt hoảng la: “Toa làm cái chi lạ vậy, mà ch́a khóa mở cửa pḥng toa lấy đâu ra vậy? mà toa lấy mấy cái xương đó để làm chi?”

B nói tỉnh bơ: moa mượn trước mấy cái xương để học, nhiều tên lạ bằng tiếng Latin moa nhớ không hết, moa nghĩ ra cách rèn một ch́a khóa giống y chang để mở, chôm ít cái xương để học trước, toa nên nhớ nếu moa có thêm 2 cái dấu than ! nữa là moa phải ở lại lớp ngay.

Trên sân cỏ của trường ĐHLK buổi sáng c̣n đẫm hơi sương, mấy cái xương vô chủ tội nghiệp nằm lăn lóc, may không bị sứt mẻ v́ rớt trên cỏ, B thu dọn chiến trường được một hộp xương sọ và cái xương vai. B thu giữ hộp xương sọ và vất lại xương vai cho tôi. B nói “cái xương đầu khó học moa lấy, cái kia toa cất lấy, thi xong rồi trả cho họ!”

Đợt mất xương vừa rồi, BS Kẹ tập họp chúng tôi lại và nói: “Chúng tôi đem xương của chúng tôi từ nước Đức đem qua đây để giúp các bạn học mà cũng bị mất cắp, những xương nầy rất mắc và quư do các vị ân nhân khi chết hiến tặng cho trường Y khoa, trong khi trường các bạn không có! Tôi rất buồn”. Phần tôi vô cùng ân hận về sự việc kể trên nhưng không biết làm sao ăn nói. Mấy tháng sau, sau khi thi cử xong xuôi tôi nói với B t́m cách trả lại, nhưng BS Kẹ và các giáo sư Đức khác đă có ấn tượng không tốt về sinh viên tụi tôi. Đúng là một con sâu làm rầu nồi canh. B ôm hộp sọ đối chiếu với sách Human Anatomy học ngày học đêm, nhất là những thành phần xương tên bằng tiếng Latin nhiều quá sao mà nhớ hết. Năm sau B ở lại lớp, rồi trôi nổi ra sao tôi cũng không biết đến.

Năm tổ chức ĐHYKHHN tại LAX t́nh cờ B có tham dự và ngồi cùng bàn với vợ chồng tôi rồi kêu bia uống một ḿnh, thấy B không nói, tôi cũng chào xă giao mặc dầu khi học y khoa chúng tôi rất thân .

Tôi được B quăng cho cái xương vai. Thấy nó tầm thường nhưng không phải đơn giản đâu. Cái xương Scapula nầy trường Đại học ở Đức bảo quản rất tốt, rất sạch và rất đẹp, tôi đem cái xương Scapula ra giữa trời khấn vái, nếu là xương của một vị nào đó, có thể là một công chúa tóc vàng một tuyệt sắc giai nhân không muốn nằm yên nghỉ trong một mộ phần lát đá cẩm thạch có hàng liễu rũ xanh mướt bên ḍng sông Danube nên thơ  mà lại đến với tôi trong một cuộc hội ngộ éo le nầy.

 Tôi xin trân trọng và giữ ǵn thật tốt! Xin cám ơn người!

Cái xương Scapula này thuộc một trong các xương của vai. Tôi rất quen thuộc v́ 2 năm trước đó tôi đá banh bị trái banh đánh vào vai trái. Vai bị bong gân, tôi không biết có xương nào găy không, nên tôi nghiên cứu và quen thuộc tên các loại xương và các lớp cơ của vai. Và tôi cầu nguyện làm sao gặp ông thầy Kẹ hỏi tôi về xương nầy th́ coi như lên hương rồi.

Ngồi nghiêm chỉnh trước ông Ke thấy ông cười mủm mỉm con mắt xanh dờn ông nh́n thẳng vào tôi nói:

-Are you ready?

-Yes, Sir.

Tôi bắt đầu thấy ớn lạnh và sởn gai ốc khi ông chọc tay vào đống xương đủ loại chất cao ngất trước bàn rồi rút ra một khúc xương, Adi đà Phật!

Tôi trúng tủ rồi. Đúng Scapula rồi. Ông Trời phù hộ tôi rồi. Tôi hồi hộp chờ câu hỏi.

Ông cầm khúc xương và dùng đầu viết chỉ vào một khúc xương nhỏ trên xương Scapula rồi hỏi tôi:

-Vát is this?

Đa số người Đức phát âm chữ W thành chữ V thành thử BS Ke nói:

What is this? tiếng Đức là “was ist es ( vát it es )”

Tôi trả lời ngay: This is Coracoid process!

Câu hỏi tiếp: What 3 muscles attach to the coracoid process?                                                                   

Tôi trả lời ngay:

-These are: Short head of biceps- Pectoralis minor – Coracobrachialis.

- Congratulation, You pass!

BS Shauwecker đứng dậy vồn vă bắt tay tôi mỉm cười vui vẻ. Lần đầu tiên tôi mới thấy ông cười. Những đợt thi oral nầy cứ tiếp tục hàng tuần làm tụi tôi cũng lo học ngày học đêm mới có thể pass cuộc thi và lên lớp được. Năm sau ông Ke về nước, nếu ở lại ông cũng không tránh khỏi cuộc tàn sát của VC trong dịp tết Mậu Thân.

 

Ghi chú: mấu xương màu đỏ trên chóp của xương Scapula: Coracoid process

3        lớp cơ nối với mấu xương Coracoid process (xem h́nh trên)

Có lẽ tôi có duyên nhiều với danh từ Vai, nên tôi cũng xin kể một vài chuyện vui buồn về Vai.

-         Mạ ơi! răng mạ khôn đi t́m Bờ vai cho rồi!

Đó là lời đối đáp của 2 mẹ con bà Thôi ở sau nhà tôi lúc tôi mới định cư ở Houston. Nhà tôi với nhà bà ngăn cách chỉ có một hàng rào, hai mẹ con nói chuyện với nhau thường hay to tiếng, tôi thường ra vườn tập thể dục nên tôi cũng nghe lỏm bỏm 2 mẹ con nói ǵ. Bà mẹ tuổi cũng gần thất thập, đứa con gái tuổi khoảng dưới 35, 40 ǵ đó, đặc biệt là hai mẹ con: ăn ǵ cao lớn đẫy đà làm sao! Hai mẹ con làm chủ một tiệm Nail trên đường 45 North. Chúng tôi biết 2 mẹ con bà, v́ thỉnh thoảng dịp cuối tuần chúng tôi hay đi coi ca nhạc night club Bến Xưa trên đường Bellaire, bà Thôi (Tôi không ngờ bà là một cao thủ vơ lâm) cũng thường lui tới đó nên chúng tôi thường gặp và cũng có làm quen. Cứ mỗi lần ban nhạc mở đầu là bà ra hát bài “Giáng Ngọc” của Ngô thụy Miên điệu Tango, rồi tiếp theo là bài “Thôi”, tên của bà, người dẫn chương tŕnh gọi bà Thôi là Bà Giáng Ngọc hay nhiều khi vui miệng phong tước hiệu bà là Nữ hoàng Tango. Thú thật ra sàn nhảy trong điệu Tango với bà tiếng hát bà khi cao khi thấp như giống giọng ca trù miền Bắc, chúng tôi nhiều khi khựng lại nhảy không được. Sở dĩ Nữ hoàng Tango được ưu tiên lên hát đầu tiên v́ cái club nầy bà đóng góp rất nhiều. Bà hay rủ các cô thợ làm nail của bà hằng tuần có khi hàng đêm tới ca hát nhảy múa vui vẻ lắm.

Hai mẹ con Bà Thôi (hay là bà Giáng Ngọc và cô Thu Sầu tâm sự với nhau lời qua tiếng lại to tiếng tôi nghe được (nói với nhau bằng tiếng Quảng B́nh hơi nặng một chút):

Cô Thu Sầu nói với bà mẹ:

-      Mạ ơi! Răng mạ không chộ thêm Bờ vai nữa Mạ!

Bà mẹ trả lời: Cha mạ ơi! Mi nói tau nghe khôn đặng. T́m trắng con mắt mà không được mi ơi! Có tên ở Pháp về làm security vừa mới chết vợ theo tau riết mà tau chưa chịu v́ bờ vai nó yếu x́u, tau sợ dựa không đặng! Mà mi thắc mắc chi lạ rứa! Từ khi Ba mi mất mới có 5 năm tau t́m được 3 bờ vai, chỉ có cái bờ vai của ông Mễ Kito là quá tuyệt vời! Vợ ông kêu ông về nước uổng quá! À c̣n mi răng ngày mô mi cũng hát bài “Em thổn thức trên vai anh của Khánh Phương” mà răng không đặng bờ vai nào cả! Tau nghĩ tại mi khó quá! Thành thử họ đặt tên mi là Thu Sầu cũng đúng, v́ mi ưng t́m dôn mà chưa có nên cứ sầu lo hoài! Cũng tội cho mi!

H́nh ảnh bờ vai mà cô Thu thích mà t́m chưa ra:

 “Và khi nào sầu nặng dáng vai gầy

Hăy trở lại tựa vai anh mà khóc!”

T́nh yêu Corona virus

Tựa vào vai anh em nhé em sẽ thấy b́nh yên!

 

Trên chuyến tàu về nhà, chàng trai ngồi gần cô con gái không quen biết đeo khẩu trang có thể từ vùng có dịch bệnh về, người con trai đă để bờ vai của ḿnh cho cô gái dựa rồi thiếp ngủ. Chàng trai không sợ dịch corona virus hay sao? Hay là t́nh yêu Corona virus!

 

 

Trần quư Trâm mùa Valentine 2020

 

   *Trở về mục lục 99Độ