Mọi ca khúc ra đời thường thấm đẫm những thai nghén khát khao, nhưng cũng có những ca khúc được viết ra một cách tình cờ ngẫu nhĩ, như khi Kerry Livgren của ban nhạc Kansas tập gảy Tây Ban cầm bằng các ngón tay, giai điệu lập lại trầm buồn trên phím đàn làm người vợ yêu thích, và gợi ý phổ nên lời bài hát, lấy cảm hứng từ ý tưởng: "for all we are is dust in the wind." Trích trong tập Native American poetry. Ca khúc Dust in the wind ra đời.
Bao giờ cũng vậy, âm điệu dễ làm rung động lòng người và thật thà đi trước những ngôn từ đa đoan luận lý. Nhạc hòa tấu intrumentals luôn dễ nghe, nhưng những ca từ hay đầy triết lý như ca khúc này làm chúng ta lắng đọng và yêu thích hơn. Nhạc đã thắm mà lời càng thêm chín. Dạo đầu bằng những nốt đàn đơn, lăn đuổi theo nhau như gió đùa lá khô trên phố khuya, như gió lao xao cành liễu ven hồ chiều, như gió lăn lóc nhánh cỏ khô cuốn tròn trưa hoang mạc. Rồi bập bùng lên câu hát:
I close
my eyes, only for a moment, and the moment's gone
All my dreams pass before my eyes, a curiosity
Dust in the wind. All they are is dust in the wind
Gió
bay từ muôn phía, tới đây ngập hồn ta… Dường như từ vạn thuở, gió cát bụi mịt
mờ.
Thì em hãy
khép bờ mi kia, để
bụi không làm cay mắt. Chỉ trong một khoảnh khắc, để nghe những bồi hồi trong tim
yên ắng. Những ước mơ dạt dào của
đời người
hữu hạn chừng như chỉ ngắn ngủi trong phút chốc. Như bóng câu qua cửa,
nước chảy chân cầu. Nhắm mắt cho
tôi tìm một
thoáng hương xưa. Khi khép mắt,
nhốt những cảnh đời bên ngoài bờ
mi là lúc nhìn thấy nội tâm mình
thật rõ. Cái tôi của
mình trong vắt bóng hình hài thiện
tâm như thuở ban sơ
hiển hiện. Những lo toan hơn thiệt
dằn vặt áo cơm nhân
thế, những ảo ảnh đam mê vụt
mất.
Hãy nhắm mắt lại để nhớ những cơn gió Nam Lào khô
khốc thổi qua đường 9, mang về cái nóng
nứt môi, nám trái
bưởi. Những ngọn
gió hè hực
qua đồi cát trắng, toát những giọt mồ hôi của
đá bên giòng Thạch Hãn. Những đợt gió
mùa Đông Bắc buốt trong xương lạnh ra trong
nội thành xưa. Se sắc gió cuối đông ở bến xe Tam Kỳ,
có người phụ nữ cuộn mình trên nền cement giá lạnh chờ sáng mua được tấm vé, lặn
lội thăm chồng trên núi cao.
Mênh mang chiều hoang gió lộng
ngàn lau và đọt mây rừng núi Bình Điền.
Gió mát theo giòng sông Hương đêm ngồi nghe cô bé
ngâm thơ Hàn Mặc Tử
trên thuyền. Gió u uất khát khao tự
do trên bãi cát đêm Lam Sơn, Bà Rịa
nằm chờ ra khơi. Gió
đẩy đưa
theo tiếng
đàn đệm cho HV chiều xa lạ trại
Thái Lan đỏ mắt đợi chờ. Rồi gió lồng lộng trưa phi trường San Francisco cuối
mùa Tạ Ơn năm nào. Bồng phiêu trôi nổi
gió lạnh se sắc chiều đón xe
bus trên đường
Tully Road thơm ngát mùi hương tóc vàng. Rồi
gió đùa lá khô đuổi
nhau hạnh phúc trên Lamar Boulevard thưa thớt ánh đèn khuya…
Gió mang theo bụi, đời như dòng sông Thu bên lở bên bồi trôi dạt qua những Gò Nổi, bãi tình hiu quạnh vắng đò ngang. Và gió khuấy động cánh buồm ký ức tháng năm trai trẻ đầy bụi đời, dust of life. Trần là bụi lớn, ai là bụi nhỏ. Cõi trần ai là cõi bụi, cõi người ta. Sống ngang tàng đầu đội trời chân đạp đất là bụi đời. Đi ra ngoài lề thói, nguyên tắc kỷ cương là trở thành bụi. Lê la kéo ghế vỉa hè, áo quần sốc xếch nhăn nhúm, vắt vẻo chân cầu ngủ đêm là bụi. Uống một ly cà phê, ngồi đồng từ sáng đến trưa nghe nhạc Beegees là bụi. Ăn cơm độn khoai sắn mà tối lên đồ, áo bỏ vào thùng lả lướt bebop trên sàn là bụi…
Không có gì gần với đất hơn bụi, vì bụi từ đất mà ra. Và gió khuấy động bụi mờ như năm tháng thời gian mang ta đi mãi thênh thang.
Same
old song, just a drop of water in an endless sea
All we do crumbles to the ground though we refuse to
see
Dust in the wind. All we are is dust in the wind.
Như lời ru xưa đầy ngãi đắngthân phận giọt nước lẻ loi rơi vào lòng biển xanh bao la cùng tận. Như hạt bụi nhỏ nhoi trong thiên hà vạn kỷ. Những cây sậy cỏ lau biết suy nghĩ, những nửa người nửa ngợm homo-sapiens rồi cũng đi về trong lòng đất. Dẫu chối từ và chống chỏi một đời.
Tiếng violon chợt vút lên du dương, hòa vào tiếng đàn thùng như nâng cảm xúc lên một cung bậc cao và trải lòng trước khi vào điệp khúc. Như một khoảng lắng đọng, tiếng nhạc đệm làm chúng ta dừng lại tự vấn trầm ngâm. Ca khúc này hay nhờ một phần hòa đệm vĩ cầm day dứt, da diết, dùng dằng mà du dương ở giữa.
Don't
hang on, nothing lasts forever but the earth and sky
It slips away, and all your money won't another minute buy
Dust in the wind. All we are is dust in the wind.
Như một thiền khúc nói về sự hữu hạn của cõi nhân sinh. Như trong Sáng Thế Ký Genesis 3:19 "...for dust thou art, and unto dust shalt thou return." Và như dòng mở đầu sử thi tuyệt tác về chiến tranh của Nhật Bản The Tale of the Heike "... the mighty fall at last, and they are as dust before the wind. “Ơi! hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để một mai tôi trở về cát bụi.” Biết cái tất yếu sẽ đến, mà chớ lo âu ngập ngừng. Xin hãy yêu như chưa yêu lần nào. Hãy vui như chưa bao giờ biết buồn. Và hãy có nhau như ngày mai biết mất.
Tiếng đàn guitar và violon dắt díu nhau mờ dần cuối bài, cũng nhẹ nhàng như lúc dạo đầu, chậm rãi mà xa vắng. Như gió bụi qua phố hồn người đã dịu lắng. Chỉ còn bước chân ai về thênh thang cõi lòng vô ưu.
Ý tưởng không mới, hoà âm không cầu
kỳ, ca từ ngắn ngủi, giai điệu
không quý phái, cung bậc
không cao vút thánh thiện
hay trầm sâu nhục cảm để tạo ra một climax điếng hồn tê tim. Nhưng
ca khúc này cũng làm nên
một ca khúc đẹp, đầy nhắc nhở và gần gũi. Gần gũi như
cõi lòng ai đó chờ
ta cuối ngày rong chơi.
NP Bảo Sinh
Austin. Cuối
Hạ, hai không mười hai
Xem music video bấm vô hình:
<< trang trước << trang chủ