Hoàng Hoa Duyên Cảm 

 

Bây giờ là tháng mười và mùa Thu Seattle đẹp như một bức tranh, cây xanh chuyển ḿnh như muốn tuôn trào hết nhựa sống c̣n lại, để thay màu rực rỡ lần cuối, trước khi lá vàng tan tác bay theo cơn mưa phùn cuối năm. Thu vàng cũng đă tạo nguồn cảm hứng cho bao nhạc sĩ sáng tác, mà mang máng trong tôi là những âm điệu ngọt ngào huyễn hoặc:

“….Mùa thu mưa vẫn rơi, không bước chân em t́m đến.

Chuyện ngày xưa biết sao, mỏi cánh chim bay phương nào.

C̣n mùa Xuân ấm êm, cho ḿnh c̣n măi yêu em …”

(Mùa thu trong mưa. Trường Sa.)

 

Thế là mùa thu thứ nh́ trên xứ người đến với chúng tôi. Sau lần đầu tiên gặp mặt quí thầy cô, bạn bè, thân hữu tại ĐHYHHN ở Orange County, nhiều ấn tượng đẹp, sâu đậm nghĩa t́nh c̣n đọng lại trong tôi qua bao ngày tháng.  Đêm đă khuya, từ đầu dây tận Florida, có tiếng nói của Châu Lâm Sơn thân thiết, rộn ràng, tôi thật vui khi liên lạc lại với hai bạn Sơn Trúc. Trong tôi, một thoáng kỷ niệm bỗng trở về mới như ngày hôm qua. Ngày ấy, khoảng 1970-1971, Sơn là học sinh giỏi nhất lớp 12 của trường Gia Hội, tôi th́ từ thành phố biển Qui Nhơn ra học dự bị y khoa năm đầu tiên. Tôi biết Sơn qua người thầy của anh ấy cùng ở chung nơi tôi trọ học. Ông ấy thường cho biết Sơn là học tṛ cưng nhất, rất giỏi, nhiều năng khiếu và đầy triển vọng sau này.

 

Thời gian bẵng đi hơn 40 năm, bây giờ gặp lai bạn ấy thành đạt bên cạnh Trúc nhỏ nhắn, hiền hậu, dễ thương năm nào. Biết bao nhiêu h́nh ảnh đưa tôi về thời niên thiếu hoa mộng ngày xưa. Sơn hăng hái ngỏ ư mời tôi tham gia vào ban chấp hành mới, phụ tá cho ban xă hội tương tế cùng chị Thiết Tranh và chị Tinh Châu. Một vài giây bỡ ngỡ v́ điều này quá mới mẻ, tôi chưa từng đảm nhiệm công tác xă hội nào khác ngoài chuyên môn cả, nhưng sự lo lắng đó ban đầu đó không thắng được sự quư mến, cùng tinh thần tương thân trong hội làm tôi mạnh mẽ nhận lời. Để rồi sau đó là những băn khoăn thật sự, không biết ḿnh sẽ thực hiện và đóng góp như thế nào, công việc mà trước đó quí anh chị làm rất giỏi, nhiều kinh nghiệm.

 

Đầu tháng mười một, chúng tôi chuẩn bị về nhà ở San Diego để kịp dự buổi ra mắt của ban chấp hành mới ở Orange County. Trở lại Nam Cali, các con đường ở đây không có nhiều lá vàng để gót giày khua vang xào xạc như Seattle, nhưng bầu trời xanh cao và nắng ấm áp thật tràn trề sinh động. Little Saigon thật thân thuộc v́ ở đây có các bạn đồng môn thuở xưa, cùng chung kỷ niệm, cùng chung sở thích, đồng quan điểm, tạo nên cảm giác êm ái, như Hồ Đăng Thuận, Bảo Tiên, Phan Chánh Đức, Trần văn Quí, Lê Văn Hiệp, Nguyễn Văn Ḥa, Kim Hoa, Ái Cầm và Kim Điền cùng quí đàn anh Đồng Sỹ Nam, Bửu Phụng, Lê Văn Hùng, vv.  và nhất là anh Vĩnh Chánh. Lúc nào gặp anh cũng tạo cho người đối diện cảm giác gần gũi, cơi ḷng xích lại gần nhau hơn, dù ngay cả là những gương mặt mới toanh chưa “chộ" bao giờ.  Anh là một người đàn anh rất đặc biệt, tôi muốn đươc gọi anh là “Đại Sứ Thân Thiện."

 

Chuyến xe đ̣ sớm từ San Diego vừa đến chợ ABC, Little Saigon; chị Tinh Châu đón chúng tôi niềm nở và tṛ chuyện thật lâu suốt buổi ăn sáng thân mật. Chị cho tôi biết công việc sắp đến, hướng dẫn phải thực hiện những qui định chung của hội về tương tế xă hội mà chị đă đảm trách trong suốt bao năm qua, chị sẽ sẵn sàng tư vấn nếu tôi cần bất cứ thông tin ǵ, điều đó làm cho tôi an tâm và càng thấy đươc ḷng thương mến của quí anh chị đối với đàn em.

 

Hôm sau, vẫn cùng cái nắng ấm dịu dàng vào ban trưa, tôi ung dung bước trong băi đậu xe mênh mông của Catinat Plaza đến điểm hẹn, dưới bóng mát của những tàng cây jacaranda, tôi hít thở và tận hưởng cái không khí dễ chịu tuyêt vời của Quận Cam. Royal Banquet Restaurant cách chỗ tôi đứng không xa, các anh chi, bạn bè lần lượt đến đông đủ. Buổi họp mặt có sự tham dự của các anh trong ban cố vấn như anh chị Đoàn Yến, Trần Tiển Sum, Lê Quốc Bảo, Trần Tiển Ngạc, Vơ Văn Cầu, Lại Đức Thuần, Bùi Cao Đệ, Lê Tấn Phùng, Vơ Lâm Quang, đă từ các nơi xa đến như San Diego, Loma Linda, Stockton, Oxnard, v.v.

 

Gặp lại Bảo Tiên sau đợt phẫu thuật tim vừa qua, bạn ấy trông gầy và trẻ lại với trái tim khỏe hơn, tâm hồn tôi cũng tràn ngập hân hoan, như đồng nhịp vui cho ngày tháng mới. Chủ tịch Châu Lam Sơn tự tin, nói chuyện lưu loát trên tinh thần cùng nhau xây dựng YKHHN ngày càng vững mạnh, đem anh em lại gần nhau hơn. Những cánh chim lưu lạc khắp bốn phương trời cùng hoài niệm đẹp về một thời ở Huế. Gạt qua các bất đồng trong đời sống và tâm tưởng, để t́m về một nơi chốn ắp đầy thương yêu và màu xanh thời son trẻ.

 

Buổi gặp mặt thân mật, ngắn ngủi, nhưng đầy ư nghĩa xúc động ấy đă để lại trong ḷng tôi nhiều thương mến khó quên. Nhất là hôm nay khác với những lần trước, có thêm một nhiệm vụ mới, ḷng tự nhủ phải cố gắng, làm thế nào để đóng góp phần nhỏ nhoi của ḿnh trong vườn hoa muôn sắc của YKHHN.

 

Seattle, November 2014

Trần Thị Hoàng Hoa, YKH 13

Mục Lục 99Độ