Cuối tháng 6 vừa qua, chúng ta vừa ngạc nhiên, vừa thích thú khi bạn Hồ Đăng Thuận gởi đến diễn đàn YKH Hải Ngoại những lời thân thiện, cổ võ cho AI – tức Trí Thông Minh Nhân Tạo - kèm theo 3-4 bài thơ viết bằng tiếng Việt được AI sáng tác thành nhạc. Cũng nên thông cảm cho Thuận này, vì trước đó một cổ phiếu của công ty chuyên về AI là NVDA được tách ra làm 10. Chúng ta nhìn thấy trước mắt một kỷ nguyên hoàn toàn mới lạ đang thành hình và từ từ sẽ đảo lộn cuộc sống con người, và đưa nhân loại về cả 2 hướng: Tốt và Xấu. Ước mong AI Tốt sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, giúp nhân loại trường tồn, trong sự phong phú và đa dạng của khoa học.
Trong niềm tin phấn khởi ấy, BBT thân mời quý ACE đọc một bài văn xuôi “Những Cánh Gió Thời Gian” do AI viết, có nhiều ý tưởng lý thú với giọng văn mượt mà quyến rũ. Bài viết này do Bs. Mùi Quý Bồng chuyển, kèm theo một bài thơ do chính Bs. Bồng sáng tác từ cảm hứng sau khi đọc Những Cánh Gió Thời Gian.
Cuối cùng là phần đóng góp và trả lời của Vĩnh Chánh.
NHỮNG CÁNH GIÓ THỜI GIAN
Đây là nguyên bản văn xuôi của ChatGPT
Những cánh gió thời gian - một hình ảnh tinh tế, như những lá phiến mỏng manh, đang đùa giỡn với sợi thời gian. Chúng lướt qua nhau, mang theo những kỷ niệm, những hạt bụi của quá khứ và những ước mơ của tương lai. Trong từng cánh gió, có những câu chuyện, những hạt nắng và những giọt mưa. Chúng đưa ta đi qua những khoảnh khắc đáng nhớ, nhưng cũng đưa ta xa xôi, vào những vùng trời xa xăm.
Nhìn kỹ hơn, bạn có thấy không? Có những cánh gió đang đưa ta về những ngày hạ nắng rực rỡ, khi hoa cúc nở rộ và tiếng ve kêu vang. Có những cánh gió đưa ta vào mùa thu, khi lá vàng rơi rụng, tạo nên một bức tranh ấm áp và thơ mộng. Và cũng có những cánh gió đưa ta vào mùa đông lạnh giá, khi tuyết phủ trắng đồi núi và cây cối.
Những cánh gió thời gian - chúng không bao giờ ngừng bay, không bao giờ ngừng kể chuyện. Chúng là những người bạn vô hình, luôn ở bên ta, đưa ta đi qua cuộc sống, qua thăng trầm và những thay đổi. Hãy để chúng đưa ta đi, và hãy nhớ giữ lại những kỷ niệm đẹp trong từng hơi thở của thời gian
*****
NHỮNG CÁNH GIÓ THỜI GIAN
Những cánh gió thời gian
Mỏng manh như phiến lá
Đùa giỡn thật thản nhiên
Với tháng ngày nôn nả.
Những hạt bụi quá khứ,
Những mơ ước tương lai.
Những kỷ niệm xưa cũ
Những nắng vội, mưa dài.
Từ trong từng cánh gió
Có hạt nắng, giọt mưa
Những khoảnh khắc đáng nhớ
Những vùng trời xa xưa
Những cánh gió đưa ta
Về mùa hè rực rỡ
Râm ran vạn tiếng ve
Giữa muôn hoa phượng đỏ
Rồi chúng lại đưa ta
Theo lá vàng rơi rụng
Về ngưỡng cửa mùa thu
Dưới bầu trời thơ mộng
Và rồi cùng tuyết giá
Đưa ta qua mùa đông
Khắp chung quanh trắng xóa
Làm hồn ta rưng rưng.
Những vòng quay nối tiếp
Dẫn ta đến mùa Xuân
Hoa cỏ đua nở đẹp
Hân hoan tràn ngập hồn.
Những cánh gió thời gian
Luôn cùng ta kể chuyện
Cứ quay mãi không ngừng
Cuộc sống ta hòa quyện
Với ta chúng là bạn
Những người bạn vô hình
Đồng hành từng giai đoạn
Với tất cả chân tình
Qua biết bao thăng trầm
Và dập dồn thay đổi
Những cánh gió thời gian
Mãi cùng ta đi tới.
Trên suốt quãng đường đời
Bên người bạn chung thủy
Những kỷ niệm đầy vơi
Hãy giữ gìn, trân quý.
CHẨM TÁ NHÂN
03/23/2024
Bs. Bồng thân mến,
Buổi sáng nằm ráng trên giường mà đọc được những áng văn đẹp như thể này là 1 hạnh phúc.
Ôi Những Cánh Gió Thời Gian. Nghe vừa lạnh lùng vừa da diết, vừa lôi cuốn lại vừa lo sợ…Những hạt bụi thời gian khiến V. Chánh liên tưởng đến con thuyền vū trụ được di chuyển bởi những cánh buồm căn phồng bởi những hạt ánh sáng mặt trời, nên bay, bay mãi không bao giờ ngừng, đem theo những phi hành gia vào chốn vô tận. Và đồng thời cũng nhớ đến câu truyện phim “Love In Time Of Cholera”, với cặp tình nhân Florentino và Fermina dìu nhau trên 1 con thuyền buồm có treo cờ đen (một tín hiệu có người nhiễm bệnh, phải tránh xa) thả trôi vô định, nằm chờ chết bên nhau - sau khi cả hai từng yêu nhau, mất nhau trong 51 năm 9 tháng 17 ngày trước khi tìm thấy lại nhau.
Cám ơn Bs. Bồng. Bài viết từ AI đúng đã gây cơn sóng văn chương, dù cường độ còn yếu nhưng đủ khiến nhiều thân hữu vừa ngạc nhiên vừa thích thú. Bài thơ 5 chữ của anh Bồng thật nhẹ nhàng và rất tình cảm.
Bravo anh Bồng
Thân mến, em V. Chánh