TÂM T̀NH HOUSTON

Rời nhà trước 7 giờ sáng và sau một chuyến bay thật dài v́ phải ghé San Jose, tôi đến phi trường Hobby, Houston trong chiều tối của thứ Năm 30 tháng Giêng, 2020. Đây là lần đầu tiên tôi trở lại phi trường Hobby khá quen thuộc này khi c̣n ở Louisiana, và đây cũng là một chuyến bay xa mà không có người bạn đời bên cạnh. Quyết định đưa tiển anh Nguyễn Văn Thuận đến nhanh nên chúng tôi không thể kiếm người trông coi Bồ Câu và cháu ngoại.

Đến đón tôi tại phi trường là Ngu Yên, với nụ cười trên môi và một bắt tay chặt và ấm t́nh. Ngu Yên đưa tôi đến Brave Chef Hall, một nơi ăn uống thanh lịch, nằm trong downtown của Houston. Tại đây, chúng tôi chọn nhà hàng The Blind Goat mà chủ nhân là chef Christine Ha, một chef mù người Việt chiếm giải đầu trong chương tŕnh Master Chef của Food Network. Sau ăn tối, chúng tôi vừa lai rai nhâm nhi ly whiskey ở quán rượu lộ thiên nằm phía sau Brave Chef Hall, giữa trời mát lạnh được sưởi ấm bằng những ḷ sưởi di động, vừa nghe Ngu Yên tŕnh giải về văn học hải ngoại, về thể thơ mới mang tên Postorem, một kết hợp giữa thơ Xuôi cùng những thể thơ khác và truyện ngắn, là một đúc kết giữa những ưu điểm sáng tác của truyện và thơ với kết quả là một loại thơ tách rời hẳn tác giả và không thuộc về thi sĩ. Tôi nghe, nhưng sự hiểu biết c̣n quá kém, chỉ tự biết văn chương, thơ nhạc, là những nhân tố không thể tách rời với cuộc sống con người, nên đành phải biến chuyễn theo thời gian song song với cách suy nghĩ và sinh sống của con người…

Về đến nhà, 2 chúng tôi lại chia nhau chai rượu đỏ, tiếp tục câu chuyện cho đến gần 2 giờ sáng. Sáng hôm sau, chúng tôi điểm tâm với Parisien omelet tại một patisserie quen thuộc trước khi Ngu Yên đem tôi đến The Menill collection, một bảo tàng viện tư có nhiều tranh thuộc thể loại impressionism, tọa lạc trong một khu nhà xưa cũ, đơn sơ nhưng quyến rũ. Bắt đầu thấm mệt, tôi đành text bạn Vũ Văn Trọng xin kiếu buổi ăn xế trưa mà vợ chồng Trọng & Tố Lan mời các anh chị YKH. Tôi nhận được email của đàn anh Tô Đ́nh Đài, #1, than thở không có phương tiện dự tang lể dù anh ở Austin không quá xa với Houston, và nhờ tôi thắp một nén nhang cho anh Thuận.  

Xế chiều ngày thứ Sáu, 31 tháng Giêng, 2020, tôi bước vào nhà quàn Winford trước 3 PM và tôi thấy chị Thuận đang đứng giữa một nhóm người. Chợt nh́n tôi đi vào, chị thoát khỏi đám đông, tiến vội đến tôi. Tôi cầm bàn tay nhỏ bé và xương xóc của chị và trong nước mắt tôi chia buồn với chị, nói tôi đến viếng anh lần cuối với cravate màu đen anh tặng cho tôi vào năm 2005. Lời nói khiến chị xúc cảm, rưng rưng nhỏ lệ. Tôi cũng xin phép chị cho phép tôi được lên đọc bài điếu văn cho anh.

Quan khách đứng chật cả hành lang, trong pḥng chờ bên ngoài và pḥng thăm viếng lớn bên trong, với các ṿng hoa phúng điếu tràn ngập hai bờ tường. Giữa cả trăm khách thăm viếng, tôi nh́n thấy quư cô Soa, cô Đinh Văn Tùng, cô Quế Hương, cô Nguyễn Văn Trường, chị Tôn Thất Viên, đến từ Hawaii, xa nhất, và quư anh chị YKH ở Houston, như anh chị Lê Bá Dũng, #1, Hậu Mạc Sửu #2, Bùi Hữu Út, #2, Trần Duyệt Tảo, #6, Vũ Văn Trọng, #8. Rồi phái đoàn Miền Đông xuất hiện với anh chị Lê Đ́nh Thương, #1, chủ tịch Hội YKHHN, Nguyễn Văn Bách, #5, Vơ Văn Hạnh, #14, Tổng Thư Kư của Hội. Cô Soa dẫn một em đến cạnh tôi, cho biết em chờ gặp tôi để chào hỏi. Sau một vài trao đổi, tôi mới biết đó là em Trần Đoan Trang, # 25, con gái đầu của anh chị Trần Quư Trâm, # 2, làm dược sĩ tại BV. MD Anderson, nơi anh Nguyễn Văn Thuận chửa bệnh và từng trải qua nhiều cơn thập tử nhất sinh trong nhiều năm qua. Trước đây tôi cũng có dịp liên lạc vài lần với Đoan Trang qua email, nay được gặp mặt em và chồng là một niềm vui. Không lâu sau đó, một chàng trai cao, ngăm đen, không trẻ nhưng chưa lộ vẻ già, tiến đến bên tôi tự giới thiệu là Hồ Trọng Quư, #13. Tôi nh́n ra ngay, v́ có gặp Quư cùng với chị là Hồ Delin tham dự ĐH YKH tại Little Saigon cách đây trên mươi năm. Khi Quư cho biết ḿnh nay đă về hưu, tôi giật ḿnh v́ khó đoán được tuổi 66 trên con người có vẻ xốc vát này, nhỏ nhẹ này.  

Trong khung cảnh u buôn, anh chị em YKH bắt tay nhau, ôm choàng lấy nhau, nghẹn ngào cùng nhau chia sẻ sự mất mát của một đồng môn thân kính. Một người anh cả thuộc khóa bô lăo của trường YK Huế chúng ta. Anh tốt nghiệp năm 1967, trưng tập vào Quân Y, rồi được biệt phái về Đà Lạt làm bác sĩ giải phẩu v́ nhu cầu địa  phương, từng du học thêm về giải phẩu tại Pháp, từng là một dân biểu trẻ tuổi nhất trong Quốc Hội VNCH trước đây, giữ chức trưởng ban ngoại giao của Hạ Nghị Viện. Tại Hoa Kỳ, sau 1975, anh nhanh chóng trở lại nghề giải phẩu, và chọn Houston để hành nghề và xây dựng gia đ́nh. Nơi đây, không những anh trải tâm huyết chửa trị  bệnh nhân mà anh c̣n phối hợp với các cơ sở truyền thông VN tại địa phương để giúp cộng đồng tỵ nạn CS nâng cao sự hiểu biết về xả hội Mỹ, kinh tế chính trị Mỹ, qua những bài b́nh luận sắc bén có tính cách thời sự và góc nh́n đầy nhân bản dưới bút hiệu Từ Nguyên.  

Cùng với hàng dài quan khách, chúng tôi lần lượt tiến đến gần quan tài, viếng anh lần cuối. Anh nằm đó, không gầy guộc như tôi tưởng, không có lấy một dấu chứng của đau đớn thể xác trên khuôn mặt, hoàn toàn b́nh thản trong giấc ngủ ngàn thu. Trên cơ thể anh và trên quan tài có đầy đủ các chứng tích cho thấy anh đă nhận phép bí tích Công Giáo mà anh đă chọn khi chịu lễ rửa tội từ hồi nhỏ.

Với sự ủy quyền của chị Thuận, anh Lê Đ́nh Thương có đôi lời với quan khách, mời quan khách lên bày tỏ ḷng thương mến, nói lời biệt ly với người quá cố, và chia sẻ sự mất mát với tang quyến. Sau phần mở đầu, anh Thương, kế đó là tôi, rồi anh Hậu Mạc Sửu, lần lượt lên nói lời điếu văn của ḿnh: Bạn Đă Ra Đi của anh Thương, Lời Ai Điếu Cho Anh của V. Chánh và Nhớ Bạn của anh Sửu. Sau ba chúng tôi, có thêm mấy người khác lên bày tỏ sự cảm mến và thương tiếc anh Thuận.

Chiều xuống nhanh, quan khách lần lượt ra về. Riêng nhóm YKH chúng tôi vẫn c̣n quanh quẩn, ngoại trừ anh chị Lê Bá Dũng đột xuất ra về sớm do chi không chịu nổi mùi nhang khói v́ căn bệnh suyển kinh niên của chị. Và vợ chồng Đoan Trang xin về nhà lo đón con ở trường. Tất cả chúng tôi xúm xít ngồi ăn trong pḥng bên cạnh. Đồ ăn cầm tay dọn đầy cả bàn dài, bỏ đi thật quá uổng phí – Cô Soa nhẹ nhàng bảo như vậy – Quá đúng. V́ không những quá nhiều thức ăn, mà lại toàn thức ăn ngon, mà đây cũng là dịp lư tưởng cho anh chị em chúng tôi có thêm th́ giờ chuyện tṛ tâm sự với nhau. Như giữa đàn anh Bùi Hữu Út với tôi, như với anh Trần Duyệt Tảo mà tôi mất liên lạc kể từ sau chuyến t́m thăm anh tại Salt Lake City hơn mươi năm trước. Ít năm sau khi bị tai biến mạch máu nảo, anh Tảo dọn qua Houston ở chung với con trai út là một Nha Sĩ và trở thành hàng xóm của anh Út. Không những nay anh Út trở thành tài xế Uber cho anh Tảo, mà c̣n là tai mắt cho anh Tảo v́ thính giác và thị lực của anh Tảo trở nên yếu kém sau lần đột quỵ.   

Do ngồi cạnh nhau, Anh Thương và tôi nhờ cậy được anh Sữu và anh Út giúp cho Đại Hội YKH tổ chức tại Houston trong tháng 7 năm nay, nhất là sau khi nghe cô Soa, cô Tùng và qua lời nhắn của cô Quế Hương và chị Thuận, đồng lên tiếng bày tỏ sự chờ đón và ủng hộ YKH chúng ta nhóm họp tại Houston trong 2020 này. Và mọi người đồng ư chọn Kim Sơn cho đêm Gala. Vậy là một kế hoạch sơ bộ cho Đại Hội YKH 2020 được bàn cải nhanh chóng. Ngay cả Hồ Trọng Quư cũng nhảy vào, hứa phụ giúp mọi công việc cần thiết, như đưa đón từ phi trường… Thật là quư báu và chân t́nh khi Quư dành đảm nhận phần việc cực nhọc nhất.

Trước khi ra về, cô Soa kéo tôi ra một góc pḥng, cho biết v́ trước đây 2 cô Tùng và Soa có dự định mời ACE ra bên ngoài ăn tối, nhưng v́ chúng ta đă ăn tại đây, nên 2 cô sẽ đưa một phong b́ $ cho tôi mang về cho Hội. Quả là một hành xữ thực tế, nhưng đồng thời đầy t́nh nghĩa, làm tôi chỉ biết cám ơn và cám ơn.

Sau khi biết chổ tôi ở, anh Út vui vẻ chở tôi về nhà trọ. Trên xe, sau nhiều trao đổi chuyện giữa Tảo và tôi, anh Tảo đă mở hầu bao, rút 2 tờ $100 giao cho tôi mang về cho Thủ Quỹ. “Mấy năm nay ḿnh không đóng góp, nay có dịp cho ḿnh gởi cho Hội nhé”. Cảm động vô cùng. Dễ thương như rứa th́ thôi!

Về đến nhà của Ngu Yên, tôi từ chối ra ngoài ăn tối, nhất là khi Ngọc Phụng, vợ của Ngu Yên và đồng môn với Nàng của tôi tại phân khoa Chính Trị Kinh Doanh thuộc Viện ĐH Đà Lạt trước 75, ngỏ ư mời tôi ăn cơm nguội với cá nục kho khô. Trúng tủ! Ăn xong 4 chén bự, bao nhiêu mệt mỏi, áp lực trong ngày tiêu tan.

Sáng thứ Bảy, 01 tháng Hai, tôi lại có mặt tại nhà quàn trước 10 giờ. Pḥng chính chật đầy. Ngoài những anh chị có mặt hôm qua, tôi nhận thấy có thêm Lư Văn Kim, #15, đến từ NY và vợ chồng Châu Lam Sơn & Thanh Trúc, # 14, đến từ Orlando. Những đồng môn này vừa đến Houston tối hôm qua. Một cô tự động đến giới thiệu Lư Hồng Nga, đàn em khóa 15, ở ngay tại Houston, như Hồ Trọng Quư. Nga trở thành một Dược Sĩ từ nhiều năm qua.

Trong buổi lể cầu nguyện sáng nay, không khí có phần trang nghiêm hơn. Tôi thấy có nhiều người chít khăn tang trắng nhiều hơn. Bao gồm gia đ́nh con trai và gia đ́nh 3 con gái với 6 cháu nội ngoại, cùng các anh chị của anh Thuận mà tôi nh́n thấy quư anh Nguyễn Văn Ngân và Nguyễn Văn Ḥa. Sau khi vị linh mục chấm dứt thánh lể, trong những người lên bày tỏ sự thương quư và đọc điếu văn gồm có con rể anh Thuận, các cháu nội ngoại, và có luôn cả BS. Lư Văn Kim của Hội YKH chúng ta cùng vài khách mời khác. Cũng như trong ngày hôm qua, bạn Vơ Văn Hạnh làm phó nḥm tối đa. Hy vọng rồi đây chúng ta sẽ có những tấm h́nh kỷ niệm.

Sau phần nghi thức, anh chị em YKH sắp hàng ngiêng ḿnh từng người một, trân trọng bỏ vào quan tài vài cánh hoa hồng đỏ và đọc thầm lời cậu nguyện. Riêng tôi, tôi làm dấu thánh giá rồi đọc nhanh kinh Lạy Cha, cầu nguyện linh hồn Giuse Nguyễn Văn Thuận được sớm hưỡng dung nhan Thánh Chúa.

Trong khi chờ đợi đưa tiển quan tài anh Thuận đi hỏa tang, nằm ngay sân sau của nhà quàn, tôi lại có dịp nói chuyện riêng nhiều hơn với đàn em Lư Hồng Nga v́ đây là lần đầu tiên gặp mặt nhau. Thật đáng khâm phục khi biết Nga đă một ḿnh, vừa chiến đấu tự học ra Dược Sĩ, lại vừa nuôi con gái nay là một BS. chuyên môn về Dermatology tốt nghiệp từ ĐH Baylor và hiện đang hành nghề tại Houston. Theo bộ nhớ của tôi, có lẻ con gái của Nga là người duy nhất trong YKHHN, từ thế hệ thứ nhất qua thế hệ thứ hai, hành nghề môn Dermatology. Khi biết ĐH YKH sẽ tổ chức tại Houston vào tháng 7 này, Nga lên tiếng “Mấy lâu nay em phải trốn không tham gia sinh hoạt với Hội v́ cần chú trọng vào nuôi con, Nay con thành đạt rồi, em sẽ xin phụ một tay giúp BCH trong ĐH sắp tới”. Nghe tâm t́nh của Nga, tôi rất cảm động và suy nghiệm Hội YKH Hải Ngoại thật may mắn có nhiều thành viên giàu t́nh cảm.

Ngoài sân sau, ánh sáng mặt trời ấm hẳn hơn 2 ngày trước. Như một ân sủng cho những người thân thiết xích gần lại nhau trong cơn đau. Từng nhóm bạn bè, quan khách, ACE YKH vẫn tụ tập thăm hỏi nhau dù quan tài đă được cho vào hỏa táng. Thế là tôi lại có dịp đến chào hỏi anh chị BS. Trần Văn Thuần, đồng khóa với Thầy Nguyễn Văn Tự, BS. Bùi Xuân Nhiếp (Toronto), BS. Đỗ Như Đài (Montreal), BS. Vũ Tiến Lợi, anh Vĩnh Toàn của tôi…Chúng tôi rất quư mến anh chị Thuần & Mỹ Chương và đă nhanh chóng đạt lời mời anh chị là khách quư chúng tôi trong ĐH YKH này tại Houston.

Cùng đến dự lể tiển đưa sáng hôm nay, có người bạn thân quen của tôi là Nguyễn Khoa Hoạt, cháu của Tướng Nguyễn Khoa Nam, và là một phi công trực thăng trong thời chiến. Bạn Hoạt vui ḷng gánh tôi trong ngày cuối tại Houston. Rời nhà quàn vào giữa trưa, hai chúng tôi đến nhà hàng Kim Sơn theo lời mời của của chị Thuận, cùng ăn buffet nơi đây. Nhóm YKH chiếm 3 bàn trong tổng số gần cả chục bàn. Mọi người đều có mặt, ngoại trừ Quư và Nga kiếu về trước. Hoạt và tôi ngồi gần với đàn anh Hậu Mạc Sửu, nên 2 anh em lại có cơ hội sơ lược về ĐH sắp tới tại Houston. Anh Sửu tỏ vẻ hơi căng thẳng v́ cảm thấy trách nhiệm hơi nặng cho lứa tuổi của anh. Nhưng tôi thưa rỏ quan trọng nhất là cần anh ra nói chuyện với nhà hàng Kim Sơn, chọn ngày và đăt cọc tiền là xong. Mọi chuyện khác BCH sẽ lo liệu, như thư mời, chương tŕnh MC, danh sách tham dự, sắp bàn, bản tên, văn nghệ… Tôi cũng có thời gian đến chào hỏi và cám ơn các ACE đến từ xa, như chị Tôn Thất Viên, cô giáo vợ tôi thời trung học Nha Trang, vợ chồng Sơn & Trúc, Lư Văn Kim, anh Bách, Hạnh… Mà hầu như mọi người sẽ rời Houston ngay trong xế chiều ngày hôm nay. Khi gần xong tiệc, Cô Soa đến chổ tôi ngồi và nhẹ nhàng đưa phong b́, nói là của Cô Tùng và của Cô gởi cho Hội. Sau đó, tôi đến bàn 2 Cô và cám ơn 2 Cô, hẹn gặp lại 2 Cô vào tháng 7 tại ĐH YKH. Đồng thời tôi bắt tay các ACE và chúc bay về nhà b́nh an. Đồng thời tôi cũng không quên đến cám ơn chị Thuận về ăn trưa buffet, chào tạm biệt chị Thuận, và mong chị bảo trọng.

Rời Kim Sơn, bạn Hoạt chở tôi đến một một party Không Quân tại tư gia của một phi công trực thăng. Chơi tại chổ được vài giờ, Hoạt đem tôi về nhà. Chiều tối, hai đứa chúng tôi kéo nhau đi ăn tối. Bất ngờ anh Hậu Mạc Sửu kêu ĐT cho tôi, quan tâm về chuyện thuê mướn pḥng tại Kim Sơn khó v́ sợ tháng 7 hết chổ, Nên anh đề nghị anh và tôi cùng đến Kim Sơn vào ngày mai để nói chuyện với nhà hàng. Hoạt nghe câu chuyện, bèn giúp tôi liền tay, kêu ĐT nói chuyện thẳng với quản lư Kim Sơn và dàn xếp được ngày 25 tháng 7, 2020, cho Hội chúng ta, đồng thời lấy hẹn trưa mai đem tôi đến kư contrat. Dù biết trước đây Hoạt là một CPA nổi tiếng tại Houston, và quen biết rất nhiều, nhưng tôi không ngờ chuyên của Hội lại trôi chảy tôt đẹp như vậy. Quá mừng, tôi vội kêu lại anh Sửu cho biết tin vui và nói rỏ anh khỏi cần đi, một ḿnh tôi là đủ

Xong ăn tối với canh chua cá bông lau và cá kho tộ…, Hoạt đưa tôi qua uống cà phê và ăn bánh beignets tại một tiệm trong cùng khu phố của Kim Sơn. V́ là tối thứ Bảy, khách ăn chơi đổ dồn về khu này rất đông, Tôi có để ư vấn đế an ninh tại nơi nay có tốt hơn xưa, v́ xe tuần tra liên tục chạy quanh các bải đậu xe và dọi đèn vào xe đậu.

Sáng Chủ Nhật, Hoạt đem tôi đến giới thiệu một sân chơi thể thao indoor, to lớn, nằm trong một building mấy tầng lầu ngay downtown, có cả 11 sân chơi tennis, chổ chơi cho con nít, pḥng racket ball, hồ bơi, pḥng tắm cá nhân, khu lớn thể dục với hàng trăm dụng cụ khác nhau, nơi phục vụ nước uống và cà phê không tiền, một nhà hàng sang trọng. Quá đă, cho dù membership chưa đến $250 mỗi tháng.

Gần trưa chúng tôi đến Kim Sơn, găp cô con gái ông bà chủ nói chuyện, rồi ngồi ăn Dim Sum trong khi chờ đợi kư giấy tờ với nhà hàng. Tôi ĐT với cô Soa, bấy giờ mới biết là 2 Cô Soa và Quế Hương cũng có trở lại Kim Sơn chiều hôm qua, sau khi ăn buffet với nhóm YKH, và cũng đă nói chuyện với quản lư Kim Sơn về ĐH YKH tại nơi đây. Phía 2 cô và phía bên chúng tôi đều làm việc song song, với một kết quả thật tốt. Tôi cũng có ĐT nhờ Vũ Văn Trọng coi giùm cho chuyện khách sạn.

Khi ngồi chờ chuyến bay về lại nhà trong xế chiếu cùng ngày Chủ Nhật, tôi thấy ḿnh vừa có một chuyến đi Houston rất hữu hiệu, không những trong việc tiển người quá cố mà sự gặp gở Cô Soa, Cô Tùng, Cô Quế Hương, Cô Trường và nhiều ACE không ngại đường xa cùng nhau đến, nói lên được sự trân quư t́nh đồng môn của nhau – một dây liên kết thân ái mà Hội chúng ta đă củng cố sau trên ba thập niên ngồi bên nhau qua những lần hội ngộ hàng năm, hay cùng chung sức trong các công tác xả hội, giúp dở nạn nhân thiên tai và các TPB. Tôi bổng tự hỏi không biết hương hồn quư thầy Nguyễn Khoa Nam Anh, Đinh Văn Tùng, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Trường và gần đây nhất hương hồn anh Nguyễn Văn Thuận, đă giúp đở diễn tiến sơ khởi của Đại Hội YKH năm 2020 tại Houston được thành h́nh nhanh chóng và hiệu quả. Nếu đó là một hiển nhiên, th́ chắc nhiều anh chị em khác nhận thấy sư linh ứng ấy, chứ không phải riêng cá nhân tôi.

Về đến nhà b́nh an, tôi mở phong b́ cô Soa và cô Tùng đưa, thấy $400.00, Wow!

Xin quư ACE ghi nhận Đại Hội YKHHN 2020 sẽ tổ chức tại Houston, vào chiều thứ Bảy, ngày 25 tháng 7, 2020, lúc 6 PM, ở nhà hành Kim Sơn Bellaire. Chương tŕnh ĐH cùng với chương tŕnh ngày Tiền Đại Hội và Hậu Đại Hội sẽ chính thức được loan báo trong thời gian kế đến.

 

Ngày 13 tháng 2, 2020

Vĩnh Chánh

Mission Viejo, CA

 

  

 

 

   *Trở về mục lục 99Độ/YKHHN