Cuối tuần vừa qua, trong tiệc Tân Niên Ất Tỵ do Hội Ái Hữu Quốc Học Đồng Khánh Bắc California tổ chức tại San Jose, chúng tôi gặp lại chị Cao Thanh Tâm, là phu nhân của Bác sĩ đàn anh tài hoa, đẹp trai Tôn Thất Sang (RIP). Vậy là Hội ta có lại được sự nối tiếp của những ḍng thi văn đượm chất Huế, từng có mặt trên văn đàn 99 Độ. Chị từng được biết đến là một hoa hậu trường Đồng Khánh trong giữa thập niên 60 của thiên niên kỷ trước.
BBT Hội Ái Hữu YKHHN thân mến đón chào chị Cao Thanh Tâm “trở về mái nhà xưa”, qua 2 bài thơ: “Giấc Mơ Đêm Cuối Năm” và “Vở Kịch”
GIẤC MƠ ĐÊM CUỐI NĂM.
Cảm lạnh vào một đêm cuối năm
Mơ màng thấy lại những tháng năm
Hôm nào cũng bước vào lớp học
Đi qua những hành lang âm thầm
Chuông reo tất cả vào lớp rồi
Cô c̣n rảo bước hành lang thôi
Lên đến lầu ba dừng lại thở
Sửa áo dài lên bục như lên ngôi !
Các em vẫn c̣n đứng lặng yên
Những đôi mắt sáng mái tóc huyền
Nụ cười yên lặng chào buổi sáng
Đợi cô vẫy tay là ngồi yên
Sáng nay cô mặc áo lụa vàng
Quần xéo màu đen ống thênh thang
Tiếng xuưt xoa áo cô đẹp quá
Như không nghe cô mở sổ ra
Nếu cô chỉ cười một chút thôi
Cả lớp sẽ ồn như sóng trôi
Cô thường nghiêm trang nh́n xuống lớp
Các em hăy chuẩn bị trả bài…
Tối giờ giảng văn cô say mê
Cùng với các em t́m nẻo về
Tự lực văn đoàn ngày xưa đó
Là những phút giây em lắng nghe
Cô cũng lăng mạn như các em
Tưởng như những khán giả thân quen
Cô miên man đi vào tác phẩm
Làm sống lại Nhất Linh Thạch Lam…
Ơ hay đă hết giờ rồi sao !
Bao điều muốn nói rất ngọt ngào
Các em im lặng nghe chăm chỉ
Làm ḷng cô chợt thấy nao nao…
Chuông reo hết giờ từ giả em
Cô đặt phấn xuống ôm cặp lên
Cười êm đềm và cô từ giả
Hẹn giờ sau gặp lại giảng thêm…
Nhẹ nhàng cô bước xuống bục đây
Gót giày cao tà áo lụa vàng bay
Trước khi rời lớp cô lưu luyến
Sau lưng những đôi mắt thơ ngây…
VỞ KỊCH.
Mơ ước chỉ là vở kịch thôi
Nên khi màn hạ vẫn bồi hồi
Đợi người cùng diễn nâng ḿnh dậy
Ôm vào ḷng khói nên lời…
Màn nhung đă hạ xuống từ lâu
Tiếng vỗ tay đă ch́m đêm thâu
Gục xuống sân khấu và vẫn đợi
Không có ai nâng dậy ḿnh đâu…
Nhắm mắt lại cố tưởng tượng thêm
Người đang chào khán giả êm đềm
Nên chưa đến nâng ḿnh ngồi dậy
Đưa nhau về khi bóng đêm đen
Lâu quá mở mắt ra nh́n quanh
Không có ai sân khấu lạnh tanh
Người cũng diễn đi về phía khác
Đă quên rồi sân khấu tắt đèn…
Vội vă đứng lên chạy theo người
Khác ǵ đâu vở kịch vừa rồi
Ô hay sân khấu đời là một
Hai vai chính là người với tôi !
Cao Thanh Tâm, Minh Châu-Vĩnh Chánh 2025