Thư cho bạn

Tuyên thân,

Rứa là giờ chừ mi đă ngủ yên, giấc ngủ thiên thu giữa ḷng đất mẹ! Không c̣n đau đớn, dằn vặt v́ cái căn bịnh quỷ quái dày ṿ mi mấy năm ni. Không c̣n phải chạy vạy, lo cày bừa kiếm tiền cho thằng con mi đóng tiền học. Không c̣n phải băn khoăn cho vợ mi sẽ ra răng sau khi mi từ bỏ cuộc chơi! Xong rồi, rứa là mi đă rũ bỏ được bụi trần, thảnh thơi lên đường chờ tái sanh kiếp khác. Tau viết cho mi cái thư, cho dầu là mi không thèm đọc. Tau viết cho tau, cho cái đám bạn của tau, của mi và của cả mi lẫn tau, được chưa?

Ừ, hồi xưa, mi là một thằng lấc cấc, tau là một đứa khật khùng! Ra đường cái mặt mi dơn dơn, nói chuyện th́ ngạo ngạo, nhiều khi ḍm rất dễ đục vô mặt! Tau th́ cái mặt lừ đừ, ăn mặc lôi thôi luộm thuộm, đụng đứa mô láng cháng là ưa gây, cười không ra cười, khóc cũng chẳng ra khóc, tới nỗi đi uống café với mấy thằng bạn thân, thằng mô cũng chán! Thằng Quốc c̣n nói thẳng với tau: Ḍm cái mặt mi muốn… bón! Tụi hắn chưởi tau hoài mà tau ngu lâu dốt bền khó đào tạo, sửa hoài không đổi!

Hồi xưa mi với tụi thằng Phong, thằng Nghiêm… mấy chiếc xe đạp giàn, vài tháng lại đổi màu sơn như mấy con kè kè đổi màu, ra ngoài đường đi nghênh ngang chiếm hết chỗ thiên hạ đi. Tụi tau, thằng Hồi, Quốc, Sanh, Sơn… cùng ăn, cùng học, cùng ngủ, cùng café, chơi với nhau riết gia đ́nh ba mẹ, em út tụi tau thành ra thân quen. Khác kiểu chơi nhưng mà tụi ḿnh có một cái chung. Tụi bây là bạn Hướng Đạo cùng Thiếu Đoàn Mai An Tiêm, tụi tau xuất thân từ chú Gà trống oai hùng của Thiếu Đoàn Đinh Bộ Lĩnh. Tau nghĩ, thời nớ của tụi ḿnh, nhóm của mi và nhóm của tau khá là đặc biệt, và cũng thể hiện cái tinh thần Hướng Đạo trong đời thường, mi có thấy rứa không Tuyên?

Rồi một số trong tụi tau lên Kha. Liên Đoàn Cờ Lau không có Kha, anh Hoàng Tường tống tụi tau vô Kha Qua Châu. Rứa là mi, thằng Phong, thằng Quốc, tau… sinh hoạt chung dưới một ngọn cờ. Không dài, nhưng cũng có đôi chút kỷ niệm. Rồi tau lên Tráng Qua Châu, rồi về tái lập Kha Hoa Lư, rồi, rồi… khi vô Đại học lại gặp cái mặt dễ ghét của mi ở Khoa Học, rồi Y Khoa! Không duyên th́ nợ, tụi ḿnh lại dính với nhau cái vụ văn nghệ, thể thao… Dính dài dài cho tới khi ra trường.

Tau có một trang Facebook, ba năm tám tháng mới ṃ vô coi một lần, trước th́ không răng cả, dạo ni mỗi lần vô thấy cái h́nh văn nghệ mi post lên lại thấy mắt tự nhiên cay cay, kỳ thiệt đó Tuyên! Ḍm vô là thấy ong ong bên tai mấy bài Daddy Kool, Trấn thủ lưu đồn, Quả cau nho nhỏ… Ḍm vô h́nh coi mặt đứa mô cũng non choẹt, cái mặt câng câng thấy ghét, bỗng giựt ḿnh nghĩ lại: Chừ biết t́m mô cho ra những phút giây ni!

http://sphotos-b.xx.fbcdn.net/hphotos-snc7/313252_2436743326760_1463499471_n.jpg

Chợt nhớ quán café chị Hoa sau lưng Thư Viện Đại Học, ngày mô cũng mấy cái mặt mốc xuống ngồi đồng uống café kư sổ, đập Domino ngày ni qua tháng nọ. Nhớ cái mặt mi dài dài ốm ốm, hai con mắt th́ lồi, cái miệng th́ cười nhếch qua một bên mỗi lần xuống cờ triệt coi gai con mắt!

Rồi ra trường, vợ chồng tau khăn gói vô cái tỉnh Thuận Hải mà người ta thường hay gọi chệch là Tỉnh Sợ Hăi, c̣n mi th́ vác ba lô lên núi! Đất A Sao, A Lưới từ khi nớ có thằng bác sĩ tưng tưng cũng như ở xứ Phan Rang tau thành thằng bác sĩ khùng! Từ khi nớ tau không gặp được mi, cho tới chừ mi trốn xuống đất tau cũng không gặp được mi. Vài cú điện thoại, nhận ra giọng nhau, rứa thôi! Tau có nghe mi bỏ A Lưới, về thi TOEFLE rồi đi Mỹ, tau ở xứ gió phang nắng rang ṃ lại mấy tiếng Phú Lăng Sa cha tau cho từ dạo xưa xửa xừa xưa đi thi FFI mong dọt qua Tây một năm mà không được đi v́ bị “ai đó” chận lại (Mẹt!). Có lúc nghe mi làm ở Hà Nội, tau ḷng ṿng ở đó mấy tuần, ḷng mong gặp để kéo nhau đi uống bia hơi mà mô có gặp! Hồi nớ không có phương tiện, việc thông tin khó quá sức khó, đành chịu!

http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc7/294810_2392150731973_1608984523_n.jpg

Đặng Văn Tuyên (Thư viện Melbourne 2004)

Rồi hai đứa tau bỏ quê hương xứ sở ôm nhau tha hương kiếm ăn. Không bạn bè, không thông tin. Ở Seattle, nhận được meo thằng Thiều biểu vô trang web của Cựu sinh viên Y Huế 1975-1981 mà liên lạc với nhau. Tau vô được ít lần rồi thôi v́ máy móc không có mà lúc nớ tự nhiên cũng thấy buồn buồn. Liên lạc được với thằng Diệp công tử, gọi điện thoại cho hắn th́ thấy hắn x́u x́u ển ển coi bộ như xe xẹp lốp, rứa là thôi. Cho tới khi cuốn gói qua Orlando một thời gian dài mới ṃ vô lại, mới bắt lại được liên lạc với tụi bây, mới có dịp tán dốc tán láo, mới t́m lại được vài đứa bên ni, mới hỏi thăm tụi bây bên nhà… mới thấy đời tự nhiên bớt cô quạnh!

Rồi bỗng nhiên thấy lạ. Đứa mô cũng chững chạc, thư tín đứa mô coi bộ cũng dày công tu tập, chỉ có tau là vẫn cứ tưng tưng kiểu Phước Khùng! Lạ nhứt là mi, cha, kinh kệ mô mà cũng đầy một bụng, nói câu mô cũng tràn đầy đạo vị, trong bụng nghĩ thầm thằng ni đắc pháp hồi mô!

Rồi mi đau, rồi mổ, rồi bạn bè kêu nhau tứng lựng lựng. Tau nghĩ trong bụng thằng ni cũng có phước, ngó ba gai mà phước đức cũng dày đó chơ! Ừ, Tuyên ơi, mi có phước thiệt đó. Bạn bè đứa mô cũng lo cho mi. Thằng Lộc mổ hớt cái gan phải của mi, hồi hộp lo lắng từ trước mổ cho tới sau mổ. Thằng Phú Bùi có điều kiện, đứng hỗ trợ tối đa phía sau. Mi c̣n được ăn cháo gạo cá bống kho khô Tầm Dương nấu đem tới đút, có Nga, Đoan Trang thông tin hàng ngày, có Thu Thảo làm hậu phương quán xuyến trăm thứ chuyện, có tụi thằng Lạc, thằng Đà ở cái xứ Kontum heo hút cũng ṃ về thăm, có thằng Phú Hoàng dốc hầu bao cứu trợ. Thậm chí có cái ước nguyện là lo cho thằng con mi học hành tới nơi tới chốn, thằng Kim t́nh nguyện đáp ứng vô điều kiện. Cả quư thầy cô, anh chị ở Hội Ái hữu Y Khoa Huế Hải ngoại cũng chung tay góp sức cho mi. Ngay cả khi mi đau, mọi người cũng chung cái đau của mi. Bạn bè cầu nguyện cho mi, chia sẻ với mi nỗi đau đớn của thể xác, chung tay lo cùng cái lo lắng trong sâu thẳm của tâm hồn mi. Mi có tất cả mọi người xung quanh. Tau chợt nghĩ, mai tê mốt nọ tau gặp chuyện không vui, biết có được như mi? Mi có phước lớn. Được rồi đó Tuyên, đủ rồi đó.

http://sphotos-a.xx.fbcdn.net/hphotos-ash4/429396_169122249863297_1097961438_n.jpg

Vợ chồng Tuyên và vợ chồng Hoàng Minh Lợi #14 - Diệu Anh#15

 

http://sphotos-a.xx.fbcdn.net/hphotos-prn1/547178_3799687427208_1044310448_n.jpg

Vợ chồng Đà và con trai cùng các bạn cùng khóa ở Đànẵng

http://xa.yimg.com/kq/groups/48673637/sn/1585313870/name/SANY2871.jpg

Đứng: Diệu Anh, Đoan Trang, Thanh, Vinh;  Ngồi: Tầm Dương, Quỳnh Hoa, Nga,...,Diệu Thuần

Viết kể lể mà trong bụng chỉ mong một điều: Mi được thanh thản. Thanh thản để ngủ một giấc dài, tới khi trở lại cái thế giới hồng trần đầy khổ đau ni th́ lại tiếp tục… tu, Tuyên hí!

Viết kể lể để biết ơn tụi bây - đám bạn của thằng Tuyên, đám bạn của tau, đám bạn của cả tau lẫn thằng Tuyên, đám bạn học YK Huế ngày xưa tưởng như chẳng có chi để ràng buộc giờ chừ trở thành một khối thân t́nh.

Viết kể lể để chân thành cám ơn quư thầy cô, quư anh chị trong Hội Ái hữu Y Khoa Huế Hải ngoại đă nghĩ tới đàn em, từ lúc c̣n sống cho tới khi đă qua đời. Tấm t́nh của quư thầy cô và quư anh chị làm ấm ḷng Tuyên và gia đ́nh, ấm ḷng tất cả lớp tụi em.

Viết kể lể để nhớ thằng Chương, ngày đưa mi ra nhà mới, hắn chọt mấy chữ lên mailgroups làm tau bỗng rưng rưng, để nhớ thằng Ḥe trong mấy ngày nớ luôn tay gởi mail, để nhớ Thanh Hương điện thoại nhắc chuyện xưa, để nhớ Phan Trí gọi về chỉ để nói rằng gọi để c̣n nghe giọng, để biết là c̣n có nhau, để nhớ Cô Chín Phương Lan chu đáo đủ mọi chuyện cho Tuyên – Đào, để nhớ Thu Thảo quán xuyến tất cả, để nhớ Lư Kim – Thúy Hà thành toàn ước nguyện của mi, nhớ Lê Lộc, Phú Bùi - Đoan Trang, Phú Hoàng, Tầm Dương, Nga, Diệp… và tất cả bạn bè khóa 75-81. Nhờ mi đó Tuyên, nhờ mi mà bạn bè tự nhiên gần nhau hẳn lại, nhờ mi mà thấy cuộc đời có ư nghĩa, ừ, nhờ mi đó Tuyên!

Viết cho mi, biết là mi không đọc nhưng tau vẫn viết. Bữa trước tau có nói với mấy đứa là tau đang viết cho mi một lá thư nhưng không biết là có viết xong hay không. Chừ th́ xong rồi đó, mi không đọc nhưng tụi hắn sẽ đọc, mi không cần nhưng bọn hắn sẽ cần, bởi v́ trong mỗi đứa, mi vẫn c̣n đó. Với tau, tau chỉ muốn nói: Hết đau đớn, hết lo lắng thiệt rồi, trả xong nghiệp là đi, Tuyên hí!

                                                                                        TABTT mi

                                                                                         Phước Khùng

 

<< trang trước      << trang chủ