Để thay đổi không khí, tuần này chúng tôi xin giới thiệu "Trở Về Ḍng Sông Xưa," thơ của Huỳnh Văn Quang YKH-14.  Tuy gọi là Thơ Mới, v́ không phải tuân theo một quy luật nào, nhưng thật ra nó đă xuất hiện trên văn đàn từ hơn 80 năm trước. Người đă cách mạng ḍng thơ này là Phan Khôi (1932) qua bài T́nh Già:

 

‘Hai mươi bốn năm qua t́nh cờ đất khách gặp nhau.

Đôi mái đầu đều bạc.

Nếu chẳng quen lung để có nhận ra được.

Ôn chuyện cũ mà thôi, liếc đưa nhau đi rồi.

Con mắt có đuôi.’

 

Bài thơ đă làm kinh ngạc văn chương Việt Nam thời ấy và bị quên lăng sau nhiều năm chiến tranh, qua nhiều cuộc cách mạng văn hóa của chính quyền cộng sản. Nhưng văn hoá và thơ văn Việt Nam vẫn sống măi trăi qua biết bao nhiêu thăng trầm của lịch sử.

Xin cám ơn tác giả và hân hạnh giới thiệu với bạn đọc,
 

Ban Biên Tập

 

 

Trở Về Ḍng Sông Xưa

 

Một lần về nhà cũ

Nh́n ḍng sông thửa xưa

Thấy h́nh em trong nước

Thấy h́nh em trong xanh

Anh biết rằng anh đă

Hết c̣n là tuổi thơ

 

 

 

Bóng đêm lá cây xanh

Bên trong khung cửa sổ

Em một ḿnh rạng rỡ

Dưới ánh đèn né-on

Tóc em dài ngang vai

Che kín nửa khuôn mặt

Duy con mắt c̣n lại

Em nh́n về phía anh

Bên ngoài khung cửa sổ

Anh một ḿnh lặng lẽ

Bước ngang qua nhà em

Điếu thuốc cháy trên tay

Ôi t́nh anh câm nín

 

 

 

Em như những con sóng

Vỗ vào bờ không mỏi mệt

Thật xa xưa

Của thời gian hằng ngàn năm về trước

Của thời kỳ đất đá hoang vu

Anh một ḿnh lặng lẽ

Cô đơn

Đứng suy tư bên bờ vắng

Như một ghềnh đá

Sinh ra từ sự nóng bỏng không cùng của ḷng đất

Đón nhận t́nh yêu bao la của em

Ngập tràn lên thể xác

Anh đau đớn trong hoan lạc dâng tràn

Anh hư hao

Mất mát

Trong từng tháng ngày qua

Vâng cám ơn

Ân sủng em trao về anh

Lời giục g vô t́nh

Cho anh được mới mẻ đơn giản

Mỗi ngày nh́n em mỗi kỳ lạ

Để cuối cùng

Anh tan biến

Không để lại

Một dấu vết ǵ cho ngày sau

Nhưng anh biết

T́nh yêu của em

Là sự hiện hữu của anh

Như những ánh sáng lấp lánh

Muôn đời trong ḷng em

Ôi biển cả

 

 

 

 

Điếu thuốc cháy và ḷng anh chợt tắt

Bởi v́ em, em đă bước sang sông

Bên kia sông anh mong trời xanh thẳm

Xanh như mây, mây không có những ngày mưa

V́ mưa rơi sẽ làm em ướt tóc

Ướt tóc em và ướt má em xanh.

 

Huỳnh Văn Quang YKH-14

 

 

 

Mục Lục 99Độ           Trang Nhà YKHHN