Chiếc Bóng Hạnh Phúc

 

Cao Thanh Tâm

 

 

Cali, ngày...

 

Chị Thanh thân mến,

Em viết thư này đến chị trong một lúc bàng hoàng không định hướng, em như chơi vơi trong khoảng không hụt hẫng và cần một điểm tựa, như một người bơi ngược ḍng đuối sức cần một chiếc phao để bám víu. Dù chưa được quen biết chị nhưng qua những bài viết do chị phụ trách hàng tuần ở mục tâm t́nh bạn gái, em cảm thấy như quen thân với chị từ lâu. Hôm nay là lần đầu em mạnh dạn tâm sự với chị về những nghiệt ngă trong cuộc đời mà em đă gánh chịu để hy vọng nhận được từ chị một lời chỉ một hướng đi trong t́nh huống hiện nay của em.                           

    Thưa chị, em lưu lạc ở quê hương thứ hai này đă khá lâu, đă hội nhập và tạo dựng cho ḿnh một gia đ́nh, một sự nghiệp tương đối vững vàng. So với những người Việt lưu vong khác th́ có lẽ em được may mắn hơn nhiều người. Em lại được trời ban cho một trái tim nhạy cảm hơn người và đó cũng là những nguyên nhân bất hạnh cho cuộc đời t́nh cảm của em.

    Ngày mới lớn, em không gặp may mắn trong t́nh yêu đầu tiên và có lẽ đó là vết thương ḷng hằn lên sâu đậm của đời em. Em hận đời, hận người và người đàn ông nào để ư đến em sau này đều thành nạn nhân của em bởi v́ em chỉ xem họ là những tṛ đùa, là niềm tự hào của một người con gái được nhiều người vây quanh ḿnh. Thế rồi dần dần em thấy yêu thương họ chân thật, t́nh yêu nào đến cũng làm em rung động mănh liệt và em miên man sống trong cái gọi là t́nh yêu. Có lẽ v́ trời cho trái tim em quá nhạy cảm nên đôi khi em không làm chủ được t́nh cảm của ḿnh. T́nh của em trao đi như sóng rạt rào, như lửa hừng hực và như băo cuồng nộ. Cũng v́ em quá thiết tha với biết bao cuộc t́nh mới nên có khi em ngây thơ khờ khạo như một đứa trẻ mới lớn, tuy nhiên khi cuộc t́nh mới có tan đi th́ ḷng em lại thản nhiên, hững hờ và lại sẵn sàng chờ đón một t́nh yêu bất chợt khác!

    Dù em có hay làm thơ, nhưng có trăm ngàn vần thơ điệu hát cũng không diễn tả được t́nh yêu của em. Chị ơi! h́nh như với những người biết yêu cuồng nhiệt như em th́ trời không ban cho họ một cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Để bù lại với những niềm vui tuyệt vời khi yêu và được yêu th́ họ cũng sẽ gặp biết bao bẽ bàng và nhiều khắc khoải trong đời. H́nh như đó là định luật tương đối. Em không so sánh ḿnh với TTKH thở than v́ cô đơn bên cạnh một người chồng khô khan mặc dù cuộc sống của em cũng phần nào tương tự với người nữ sĩ tài hoa ngày trước. Bên cạnh người chồng trí thức đứng đắn được mọi người mến mộ, tâm hồn em đôi khi vẫn chơi vơi ở những cơi nào. Trong khung cảnh gia đ́nh ấm cúng, em không quên bổn phận làm vợ làm mẹ nhưng em vẫn để con tim lang thang trên những quăng đồi vắng, với rừng cây xanh với mưa chiều nắng sớm. Em sống trong mộng trong mơ, trong thơ... cho đến một ngày kia em gặp chàng. Chàng là một người đàn ông b́nh thường, nghĩa là chàng có một sự nghiệp vững vàng, có một gia đ́nh đầm ấm và những đứa con ngoan. Và em cũng không nhớ rằng đó là lần thứ mấy em đă yêu. Con tim em trở lại rộn ràng hát ca. Máu như chảy mạnh trong huyết quản em từ khi biết chàng. Em như hồi sinh sau một giấc ngủ dài em thấy tóc ḿnh như mướt hơn, da mịn hơn, môi tươi hơn và mắt em h́nh như cũng trong sáng hơn.

    C̣n chàng, măi đắm ḿnh trong t́nh yêu mới, em không để ư t́nh yêu của chàng dành cho em đến mức độ nào; em cũng không tự hỏi tại sao chàng yêu em khi chàng có đủ tất cả một mái nhà ấm cúng, một người vợ hiền xinh xắn đảm đang. Em cứ nhởn nhơ trong t́nh yêu mà quên đi tất cả. Cũng đôi khi b́nh tâm nh́n lại cuộc t́nh mà em đang miệt mài ch́m đắm, em h́nh như cũng cảm thấy một chút ǵ chua xót bẽ bàng. Chàng không bao giờ là của em mặc dù em vẫn gặp chàng thường xuyên, vẫn nhận được từ chàng nhưng cái nh́n nồng nàn ấm áp, sự săn sóc ân cần của một t́nh nhân. Em vẫn thường cảm thấy buồn tủi khi chàng nh́n đồng hồ trong những lần gặp gỡ khi chia tay! Chàng là người của gia đ́nh, chàng vẫn yêu em và vẫn không muốn người vợ hiền ở nhà lo âu chờ đợi, không muốn giảm đi niềm kính trọng của con đă trưởng thành. Em chỉ là một làn gió mát để chàng đổi chút ít không khí quen thuộc nhàm chán sau quăng đời dài lo cho sự nghiệp, cho gia đ́nh. Chàng t́m đến em để quên đi sự mệt mỏi của tâm hồn  hơn nửa đời xuôi ngược. Ôi em thật quá phân vân với chính ḿnh khi yêu chàng, t́m hiểu về chàng, và đau khổ v́ chàng để rồi càng ch́m đắm trong t́nh yêu mê muội đó.

   

    Đă bao lần sau những lúc chán nản cùng cực, em quyết định xa chàng, xa t́nh yêu tuyệt vọng và bất chính đó cho ḷng ḿnh yên ổn. Nhưng tim em lại không chịu nổi cô đơn bơ vơ, em lại bất chấp tất cả, lai lao ḿnh đến chỗ hẹn rồi trở về với bao nỗi ră rời tuyệt vọng. T́nh yêu chàng làm em hao gầy cũng như làm tâm hồn em thăng hoa. Có những lúc không ngủ được lúc nửa đêm về sáng, em bất chợt nghĩ đến người vợ hiền của chàng và một nỗi đau gặm nhắm em từng cơn. Càng đau đớn em lại càng lao sâu vào khu rừng huyền hoặc của t́nh yêu. Không biết em yêu t́nh yêu của em hay em yêu chàng? Tại sao đôi lúc lương tâm em vẫn kêu réo đến điên cuồng mà em vẫn không dứt khoát trả chàng lại cho gia đ́nh chàng?

 Chị Thanh ơi, tâm sự của em đă được gởi đến chị với tất cả nỗi ḷng của một người đau khổ. Em nghĩ rằng đă có rất nhiều tâm sự nan giải đă được gởi đến chị. Với tuổi đời của chị, chắc chắn chị sẽ giúp em một hướng đi.  Dù giải pháp đó làm tim em rạn vỡ em cũng vẫn cám ơn chị dù cho em không có đủ nghị lực để thực hiện.

 

    Rất mong thư chị,

    Ngọc Lan

                                                   

 

 

    Thanh đọc lại một lần nữa lá thư vừa nhận được trong tập thư dày cộm được gởi hằng ngày đến ṭa báo mà nàng cộng tác. Đó là một bức thư b́nh thường như những bức thư nàng thường nhận và trả lời trong công việc thường lệ của nàng. Tuy nhiên lá thư này bắt nàng suy nghĩ và hầu như linh cảm thấy người viết thư có một cái ǵ vừa vướng mắc vừa gần gũi với ḿnh . Nh́n nét chữ bất cần đời nói lên sự buông thả của tác giả, một nỗi đau chợt trở về đâu đó ở vết thương chưa b́nh phục của nàng:

    Thanh là một thiếu phụ vừa ly thân đang sống cùng hai con đă trưởng thành. Cuộc hôn nhân của nàng đổ vỡ cách đây một năm. Sự đổ vỡ này đă làm nàng trưởng thành qua bao đau khổ. Từ khi làm việc cho ṭa báo này với mục tâm t́nh bạn gái, hằng ngày đọc được bao nhiêu chuyện ngang trái của cuộc đời cũng làm nàng khuây khỏa nỗi buồn riêng và vui với công việc. Mỗi khi gặp một bức thư khó xử, nàng suy nghĩ hằng đêm để t́m cách trả lời thích đáng với từng trường hợp. Có khi nàng sống hoàn toàn với tâm trạng của các nhân vật trong thư và điều này đă làm nàng vơi đi nỗi buồn của một người đàn bà thiếu may mắn trong hạnh phúc gia đ́nh. Là một phụ nữ trí thức sống êm đềm bên cạnh chồng con, chồng nàng là một người thành công trong một công ty bảo hiểm, một người chồng tốt được gia đ́nh và bạn bè yêu mến, các con nàng ngoan ngoăn trong sự giáo dục tốt của cha mẹ và ḍng đời cứ thế êm xuôi. Thế nhưng giông tố vẫn đến giữa bầu trời êm ả của nàng, chồng nàng đột nhiên yêu một cô thư kư phụ tá cho chàng và lừa dối vợ suốt một thời gian dài mà nàng không hay biết. Rồi t́nh yêu dấu giếm kia dần dần đến tai nàng. Là một người kín đáo và thế nhị, mặc dầu đau khổ nhưng Thanh v́ danh dự gia đ́nh, nàng cố gắng im lặng và t́m mọi cách giữ lại hạnh phúc mong manh của ḿnh trong cái vỏ bọc giả dối với mọi người và ngay cả với chính ḿnh. Tuy nhiên mối t́nh lừa lọc kia đă quá sâu đậm, vô phương cứu chữa. Nàng tuyệt vọng chọn giải pháp ly thân mặc dầu nàng vẫn cảm thấy c̣n một chút ǵ đó yêu chồng! Thanh sống với niềm đau chôn giấu .

    C̣n chồng Thanh th́ vẫn tiếp tục đi lại với cô thư kư mặc dù cô ta cũng đă có gia đ́nh...

Hôm nay, đọc thư của Ngọc Lan,một độc giả chưa hề quen biết, tự nhiên ḷng nàng xúc động và niềm đau chợt trở về hành hạ nàng thâu đêm. Thanh trằn trọc mất ngủ, nàng trỗi dậy định trả lời bức thư đă làm nàng bận tâm nhưng rồi lại đổi ư định chờ đến ngày mai v́ một linh tính đột ngột đến với nàng, Thanh thở dài trở lại giường cố gắng t́m giấc ngủ.

Sáng hôm sau, việc đầu tiên khi đến văn pḥng ṭa báo là nàng lục t́m địa chỉ và số phone của bức thư kư tên Ngọc Lan và để riêng vào một ngăn kéo rồi lao vào công việc hằng ngày. Giờ lunch nàng dùng điện thoại của ṭa soạn hồi hộp gọi tới chỗ làm của Ngọc Lan.

Chuông reo có một hồi th́ đường dây bên kia đă có một giọng ngọt ngào:

-Văn pḥng bảo hiểm X. Chúng tôi có thể giúp ǵ cho quí vị?

Thanh chợt choáng váng, giọng nói ngọt ngào quen thuộc kia đă xác định linh tính của nàng là đúng. Cố gắng b́nh tĩnh, nàng trả lời:

-Tôi là Thanh, người phụ trách mục Tâm t́nh bạn gái của ṭa báo Y. Cho tôi gặp cô Ngọc Lan.

 Đằng kia vang lại một giọng reo vui:

-Em là Ngọc Lan đây chị Thanh. Chị đă nhận được thư em rồi phải không? Em đang chờ thư trả lời của chị. Bây giờ chị có rănh không em mời chị đi ăn trưa và chúng ta nói chuyện sau.

 Cố gắng lắm Thanh mới trả lời một cách lịch sự:

-Cám ơn Ngọc Lan rất nhiều. Rất tiếc là tôi quá bận, sẽ liên lạc và trả lời cho Ngọc Lan sau.

Thanh vội vàng gác máy, cố ḱm hăm cơn giận đang chợt bùng nổ, hai tay nàng ôm ngực như muốn làm nhịp tim trở lại b́nh thường. Phải rồi, tuy chưa biết mặt nhưng giọng nói kia nhiều lần nàng đă nhận ra qua phone gọi từ chỗ làm của chồng nàng. Giọng nói ngọt ngào đầy ma lực đă cuốn hút chồng nàng vào cơn băo cuồng điên làm sao nàng lại không nhận ra! Thanh thẫn thờ đứng lên rời ṭa soạn. Nàng cần một nơi yên tĩnh để suy nghĩ. Người đàn bà kia cũng có những hối hận ray rứt khi cướp đi hạnh phúc của ḿnh hay sao? Ḿnh có nhân cơ hội này để dành lại hạnh phúc của ḿnh hay không? Thanh biết nàng vẫn yêu chồng thiết tha, tuy nhiên chỉ v́ ḷng tự trọng và tự ái quá cao mà đành buông tay cho gia đ́nh tan vỡ mà thôi.

Nàng thở dài quyết định ngồi xuống bàn viết trả lời:

 

Cali, ngày...

Em Ngọc Lan thân mến,

   

Được thư em đă lâu mà đến nay chị mới trả lời cho em. Không phải chị quá bận rộn và cũng không phải thơ em là một nan đề nhưng v́ chị thực sự xúc động khi đọc thư em.

Em Ngọc Lan thân mến, không phải hơn nhau ở số tuổi đời là người ta có thể giải quyết tất cả những vấn đề nan giải cho nhau đâu. Chỉ với những thông cảm sâu xa th́ vấn đề mới dễ dàng giải quyết. Chị biết tâm hồn em là một tâm hồn lăng mạn và hầu như không được may mắn lắm trong t́nh yêu.

Những điều chị góp ư với em sau đây không phải là từ một người lớn tuổi hơn, kinh nghiệm hơn mà chỉ là từ một người thông cảm với hoàn cảnh của em mà thôi.

    Em cũng biết rằng cuộc đời không bao giờ ưu ái cho tất cả mọi người và h́nh như đối với những người phụ nữ càng nhạy cảm th́ càng gặp nhiều không may trong hạnh phúc, trong t́nh yêu. Đối với chị th́ chúng ta vẫn có quyền lăng mạn để yêu người, yêu đời và đó cũng là yếu tố làm cuộc sống có nhiều màu sắc hơn. Không phải chúng ta có đủ mọi điều kiện tất yếu th́ sẽ có hạnh phúc đâu, mà chúng ta phải vun đắp và xây dựng ṭa nhà hạnh phúc suốt đời. Thời gian không bao giờ buông tha cho một ai. Nếu với tháng năm làm ngôi nhà rêu phong dột nát bắt buộc ta phải tu bổ hằng năm th́ cuộc sống chung lâu ngày của chúng ta lại phải cần chăm sóc để bóng mát của cây hạnh phúc luôn tỏa rộng và cuộc sống của chúng ta nhờ đó sẽ được êm đềm hơn. Chị nghĩ rằng nếu chúng ta bận rộn cho hạnh phúc, cho mái nhà của chúng ta như vậy th́ trái tim nhạy cảm của chúng ta sẽ không có nhiều th́ giờ để đập một cách “hỗn loạn” được phải không em? Tâm hồn lăng mạn và nghệ sĩ đối với đời sống thực tế bao giờ cũng có một lằn ranh dù mơ hồ mỏng manh nhưng rất rơ nét. Đường ranh đó có khả năng buộc chúng ta phải đi theo những qui luật của cuộc sống, của lễ nghĩa và nếp sống lẽ phải của người phụ nữ có gia phong trong xă hội dầy cám dỗ và đầy cạm bẫy. Khi có sự yên tĩnh cho tâm hồn rồi th́ tính nghệ sĩ và sự lăng mạn của ḿnh sẽ có cơ hội phát triển theo một chiều hướng đầy tính thiện, khác với sự chật hẹp của mê đắm, khổ đau và bẽ bàng trong t́nh yêu mà người ta gọi là bất chính. Khi tâm hồn yên vui không c̣n bị dày ṿ bởi hối hận day dứt th́ cuộc sống của chúng ta sẽ có nhiều ư nghĩa và thăng hoa hơn. Những đau khổ day dứt lúc nửa đêm về sáng của em có đáng kể ǵ đâu so với nỗi khổ của người vợ bị chồng chia sẻ t́nh yêu với người khác. Em đă làm vợ th́ em đă quá hiểu tâm trạng này rồi phải không? Rồi c̣n h́nh ảnh mờ nhạt của người chồng bên cạnh em? H́nh như em đă quên hẳn đi rồi chăng?

    Ngọc Lan, chị nghĩ là em nên trả lại chàng cho người đang là sở hữu của chàng, chị nghĩ là chúng ta không c̣n nhiều th́ giờ để không biết đâu là hạnh phúc đâu là khổ đau như kẻ mê đắm đi lan man trong sương mù suốt cả đời. Ngôi nhà của em, hạnh phúc của em nếu quá dột nát mà em không muốn sửa chữa, có lẽ em muốn đạp đổ và tạo dựng một ngôi nhà khác chăng?! Đó là giải pháp cuối cùng khi đă không c̣n ǵ cứu chữa được nữa, tuy nhiên chị không tin rằng em sẽ chọn con đường khó xử đó, phải không em?

    Không phải riêng căn nhà của em, của chị mà của cả mọi người đều cần phải tu bổ lại, mặc dù phải cần nhiều thời gian. Cây hạnh phúc phải được vun tưới và rồi hạnh phúc sẽ trở về cũng như ánh nắng xuân sẽ xóa tan đi bao nhiêu u tối của mùa đông qua.

 Những suy nghĩ đơn của chị không biết có làm em vừa ḷng không? Nếu em nghĩ nên trả lại ngôi nhà ấm cúng cho chàng và cho những người thân ruột thịt của chàng th́ con tim của em vẫn c̣n hồng tươi t́nh người và... em cũng phải nghĩ đến mái nhà ấm cúng và hạnh phúc của em nữa chứ! Phải không Ngọc Lan, người em gái lăng mạn dễ thương của chị?

    Chị tin rằng cơi ḷng em vẫn nhạy cảm với cuộc đời, với mọi người. Tâm hồn em vẫn chứa chan tính nghệ sĩ và chắc chắn em lại sẽ có nhiều sáng tác rất dễ thương khi thấy hạnh phúc của ḿnh, của người đều b́nh an và thăng hoa.

 

    Thân mến,

    Chị Thanh

 

Trở về trang chủ