Về Đà Nẵng
Về đây chốn cũ đông người
Xe xuôi xe ngược mù trời bụi bay
Ḷng ta sương khói đă đầy
Sợi thương nhớ sợi đắng cay muôn trùng!
Ta về buồn bă mông lung
Người xưa chẳng biết giạt phương trời nào?
Ta về chẳng biết về đâu
Bỗng mưa hiu hắt thêm sầu hắt hiu!
Dương Hoài Ninh.