Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại

LÁ THƯ LIÊN LẠC THÁNG 9, 2011

 

HẠNH  PHÚC KHI ĐĂ GẶP NHAU

 

https://lh3.googleusercontent.com/-LkKpfBu4a9k/Ti8C4O3TcYI/AAAAAAAAIdE/F8xnsf2azA4/s800/San%252520s%2525E1%2525BA%2525BB%252520HP.jpg          Các bạn trong Ban Biên Tập điện thoại hỏi thăm về cả tuần rồi mà sao chưa thấy viết bài báo cáo chuyến tham dự ĐH ở Montreal…”  Kính thưa quư vị, nếu chỉ viết báo cáo chi tiết vui buồn của một Đại Hội th́ quá ư dễ dàng, chắc chỉ nội trong một hai ngày là có ngay. Nhưng ghi lại những cảm nhận cho một hành tŕnh 10 ngày, những tâm t́nh đậm đà, những h́nh ảnh khó phai nhạt, những vương vấn kỷ niệm, hay để không thể quên một chi tiết đáng nhớ, để đừng thiếu một khuôn mặt thân thương trong ĐH, để tất cả những tiếng cười, tiếng ca hát, tiếng kêu gọi nhau, những lời thăm hỏi sẽ luôn tồn tại... tất cả đ̣i hỏi một khoảng thời gian để hạnh phúc quư đồng môn, quư Thầy Cô khi gặp nhau sẽ tích tụ trong lắng đọng và b́nh phương trong trí ức.

            Ngày chúng tôi rời Los Angeles, mệnh danh “a world by itself”, tất cả mọi sắp xếp cho chuyến đi có vẻ êm đẹp, ngay cả chuyện Đặc San YKH Online sẽ được các bạn trong BBT đưa vào mạng lưới đúng thời gian dự định. Do chuyến bay trễ hơn cả tiếng đồng hồ, chiều tối chúng tôi cùng với anh chị Danh/Tinh Châu đến Montreal, une ville de lumière et de tranquillité, như bảng welcome ở phi trường ghi chú. Tạm chia tay với anh chị Danh/Châu, chúng tôi lên xe về nhà với vợ chồng Hoàng Ngọc Vinh/Mộng Thúy. Vừa vào nhà Vinh/M.Thúy đă có hai messages cho chúng tôi, từ đồng môn Bích Thụy và từ đàn anh BS Phùng Văn Hạnh. Đi đường mệt nhưng được Thúy cho ăn bún vịt xáo măng, nóng và ngon hết chỗ chê nên tôi tỉnh người ngay. Quá vui v́ trên cả mười năm vợ chồng chúng tôi mới trở lại Montreal, Vinh và tôi chơi hết ngay một chai vin rouge. Gần 11giờ khuya, vợ chồng Lê Quang Tiến lái xe qua thăm, sau khi tôi ĐT nói cần người châm thuốc lá. Thế là cả 3 đứa chúng tôi cưa luôn gần hết chai XO Hennessy và hút hết nữa bao thuốc lá cho đến 2 giờ sáng mới tan hàng.

            Để chiêu đăi chúng tôi, bạn Vinh lấy luôn 1 tuần không làm việc. Thật quư hóa! Sáng hôm sau, Thứ Bảy, cả 2 cặp cùng đi dạo chơi khi trời lên nắng, chuyện tṛ thoải mái, vui hưởng khí trời trong lành của vùng St. Laurent. Nhà Vinh/M.Thúy ở cách con sông Rivière des Prairies khoảng 400 thước; con sông này và Fleuve de Saint Laurent bao quanh Montreal biến thành phố này thành một đảo lớn với trên 3 triệu dân. Thời tiết hơi nóng v́ giữa mùa Hạ, nhưng hoa lá nở rộ mọi nơi, mọi nhà, mọi đường, khiến khách du lịch thích thú dừng lại nhiều nơi để chiêm ngưỡng không chán.

Nhân đây, chúng tôi muốn giới thiệu một vài chi tiết độc đáo của thành phố hiền ḥa này. Montreal có thật nhiều nhà xưa cũ với cầu thang bên ngoài dẫn lên các tầng trên cao dựng phía trước hoặc bên hông, dưới là cửa hàng, trên là nhà ở. Hầu như đường lớn nhỏ nào cũng trưng đầy những bảng sửa chửa, kể cả các xa lộ, khiến di chuyển khó khăn v́ ḍng xe quá chậm và nhiều detours. Bảng số xe nào cũng có ḍng chữ Quebec, je me souviens, như một nostalgie của xứ Quebec muốn được tự trị. Tàng cây hai bên đường đâu vào nhau ở giữa, cho nhiều bóng mát xanh tươi, êm dịu, dù xe chạy cà giựt do cứ phải dừng lại mỗi ba, bốn trăm thước v́ các bảng Arrêt, hay v́ đèn xanh đỏ. Tuyệt đối không được quẹo phải khi đèn đỏ. Góc quẹo phải thường có phần cong nhô hẳn ra bên ngoài, khiến quẹo phải chậm lại nhiều, rất an toàn cho bộ hành. Phương tiện di chuyển công cộng bằng bus hoặc Metro rất đầy đủ. Các cửa hàng bán rượu SAQ (Société des Alcools de Quebec) cùng với Casino duy nhất, to lớn nhưng thật xấu, đều do thành phố quản lư. Buildings lớn nhỏ mọc lên mọi nơi, phố xá đông đúc, hàng quán đầy đường, nhất là tại vùng Vieux Montreal, dù thiếu lối đi riêng cho người tàn tật, cho thấy kinh tế tốt đẹp của Montreal, nơi mà các chợ đóng cửa rất sớm trong 2 ngày cuối tuần.

Đến trưa, vợ chồng con trai lớn của Vinh/M.Thúy mời tất cả trong nhà đi ăn ở quán phở. Không cần nói nhiều nhưng chúng tôi cũng biết đây là cách các cháu kính trọng và thương yêu 2 bác đến chơi, và nói lên soyez notre bienvenus. Nhà hàng đông người, nhưng có vài món trong menu không order được v́ nhà hàng thôi làm từ khuya!!? Giá mắc hơn so với vùng Little Saigon, và không bao giờ có chuyện 50% off. Đang ngồi ăn, bỗng thấy BS Phùng Văn Hạnh bước vào với con gái út. Thế là Vinh và tôi nhào qua nói chuyện với anh Hạnh. Một gặp gỡ không hẹn nhưng khá vui!

Chiều Thứ Bảy, chúng tôi đến chơi với nhóm Lycée Blaise Pascal, là trường tôi học năm Terminale ở Đà Nẵng. Đường đi không dài, nhưng phải trên 2 giờ mới đến được nhà hàng Village Oriental v́ kẹt ở cầu băng qua vùng Brossard. Đây là lần đầu tiên tôi gặp các bạn học cùng thời của năm 1965-66. Mới vào cửa, tôi thấy một người mang khẩu trang ra chào hỏi, tưởng đâu là LM Nguyễn V. Lư khi bị bịt miệng, hóa ra là Lê Đức Tâm của YKH ḿnh. Tâm cười nói vui vẻ, cho biết Tâm cũng là dân Pascal cũ, “Nghe nhắn có Chánh nào đó ở Cali qua thăm dân Pascal tại đây, định không đến v́ bệnh, nhưng khi biết đó là anh Vĩnh Chánh, Tâm đi ngay.” Có t́nh ghê, và chu đáo nữa, v́ đồng thời Tâm mời luôn cả vợ chồng Vinh/M.Thúy cùng đi v́ biết chúng tôi ở nhà bạn ḿnh. Tâm bèn giới thiệu các bạn Pascal khác đang có mặt. Có bạn cùng lứa, tôi c̣n nhớ rơ tên lẫn khuôn mặt như chị Tâm Hạnh, Trương Công Phúc, có người như Trương Công Minh, Phan Kim Sa… th́ đành cười chào thua! Tiếc không gặp được Nguyễn Văn Toàn đang du lịch VN để xem vẫn c̣n đen, cao và ốm như xưa!? 45 năm trôi qua, bao nhiêu sương gió, thăng trầm! Bao cách biệt, tàn phai! Bao lận đận, mất mát! Nếu bụi thời gian có làm mắt chúng ta cay, những mưa nắng làm chúng ta hao ṃn, tóc điểm sương và thưa đi, nhưng nay được ngồi bên cạnh nhau, nhắc lại vài câu chuyện xưa, nhắc tên của những bạn không có mặt đang tản mát nơi xa hay nay đă thành người thiên cổ, hoặc vui đùa hồn nhiên với nhau như những ngày c̣n trẻ dại, quả là một hạnh phúc nhớ đời, tuyệt đẹp như màu đỏ thẫm của chai rượu vang đang được đong đều cho nhau. Cám ơn các bạn của Blaise Pascal đă cho chúng tôi một buổi chiều nhạt nắng khó quên, nối lại một câu chuyện hoang đường. Cám ơn Tâm Hạnh đă cho tôi có cơ hội ĐT với Huỳnh Long ở Boston. Mong Long bảo trọng sức khỏe https://lh3.googleusercontent.com/-Lgi6swt6Vl4/Ti8CW-C4CXI/AAAAAAAAIb8/W6Fdw5gmNaI/s800/26-07-2011%2525201-40-13%252520PM.jpgvà mong có ngày tất cả chúng ḿnh lại gặp nhau.

            Xin lỗi quư vị, ngồi với dân chương tŕnh Pháp lúc xưa, nên tôi đành phải nhớ lại chút tiếng Pháp múa miệng cho vui. Après the souper, nous avions une tea partie chez Tâm Hạnh jusqu’à minuit avec toute sorte de fruits, gateaux, thé, café… Premier échec à Montreal: Vinh et moi, nous avons perdu $200.0 au Casino de Montreal. On avait just d’argent de manger à deux heures dans le matin la soupe de riz dans un restaurant chinois dans le Vieux Montreal. On rentrait à la maison après minuit et on depensait les dernières gouttes de l’énergie en chantant le Karaoké, et on s’endormait avec les paroles romantiques des chansons chantées par les divas.

            Sáng Chủ Nhật ngủ dậy quên hết mấy chữ Pháp mới học lỏm bỏm ngày hôm trước. Lại đi dạo, rồi ăn sáng theo kiểu Pháp, có bánh ḿ, có bơ, paté, jambon, café au lait và… Đến gần trưa, Vinh đưa chúng tôi đến chùa VN dự lễ giỗ 49 ngày của mẹ anh Văn Quảng YKH # 4. Không biết do kẹt đường hay do bạn Vinh canh sát nút, chúng tôi vừa đến chùa th́ tan lễ tụng niệm, đành chỉ tham dự bữa cơm chay. Chúng tôi gặp nhiều ACE của YKH, như vợ chồng Tôn Nữ San/Hùng, Lê Đức Tâm/Cúc, anh chị Danh/Tinh Châu đến với Lê Tuyết Diễm... cùng với những bạn trên cả 10 năm mới gặp lại như anh chị Văn Quảng/Tuyết Nga, Diệc Kiến Quân/Quỳnh Hoa. Phải một vài giây tôi mới nh́n ra được anh Văn Quảng, viết tắt hay biệt hiệu là Vê Cu, v́ bộ râu dê dưới cằm trắng bạc trong khi da mặt thật hồng hào. Anh Quảng có dáng là một hiền nhân, cười nhiều hơn nói, thái độ thư thả, bước đi ung dung, chắc cũng do nghề tay trái trồng tỉa cả trăm cây Bonsai ở nhà. Chị Tuyết Nga không mấy thay đổi, vẫn liễu yếu đào tơ, dáng đi thướt tha, ăn nói nhỏ nhẹ. Văn Hoàng, con trai độc nhất của anh chị Quảng/Nga cũng có mặt với vợ đang mang thai gần ngày sanh. Nghe cháu Hoàng nói chuyện với bạn Vinh bằng tiếng Việt thật lưu loát mới nhận thấy cháu hiền như bụt. Vợ chồng Diệc Kiến Quân/Quỳnh Hoa mặt mày tươi rói vui vẻ, luôn có nụ cười trên môi, nh́n vào là biết gia đ́nh hạnh phúc con cái thành công mọi mặt. Tuyết Diễm vẫn ốm như xưa và ít thay đổi nhất kể từ thời sinh viên. Lê Đức Tâm hôm nay trầm lặng hơn hôm qua, chắc v́ chốn chùa trang nghiêm nên khó ba lơn. Mừng nhất là khi gặp anh Diệc Chen Mưng. Biết anh định cư ở Ohio từ lâu lắm, và có nói chuyện với anh qua ĐT nhiều lần trưóc, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp mặt anh kể từ khi anh tốt nghiệp năm 1972. Cả hai chúng tôi cùng nh́n ra nhau một lúc dù 39 năm xa cách. Mừng là anh của Diệc K. Quân, đồng thời cũng là y sĩ trưởng tiền nhiệm của Thiết Đoàn 2 ở Quảng Ngăi trước khi bạn Vinh về thay thế. Trông anh bây giờ đầy sức khỏe, nói rào rào, kể chuyện líu lo dù cách đây vài năm anh đă có lần thập tử nhất sinh. Quá vui, Vinh và tôi “cơng” anh đi chơi với chúng tôi cả buổi chiều. Chuyện tṛ cả 3-4 giờ liên tiếp không mệt, không chán, thiếu điều cầm tay nhau. Thế mới biết bạn lâu ngày gặp nhau có khác! Không thân lúc xưa, nay cũng thành thân.

https://lh5.googleusercontent.com/-CqIzFeFlmFg/Ti8CiuoL3YI/AAAAAAAAIcQ/Sipge3eNRaM/s800/H%2525E1%2525BA%2525A1nh%252520ph%2525C3%2525BAc%252520l%2525C3%2525A0%252520l%2525C3%2525A0m%252520vi%2525E1%2525BB%252587c.jpg            Đến chiều, chúng tôi ghé đến phố cổ Montreal kéo anh tôi là Vĩnh Anh cùng đến chơi party nhà anh chị Nguyễn Ngọc Lang/Mai Trinh. Anh tôi du học Canada từ năm 1962, nay về hưu nhưng vẫn cu ky ở một ḿnh, chắc cùng lứa tuổi với anh Lang, nhưng anh Lang trông trẻ hơn nhiều, sống động, vui tính. Anh Lang hứng thú dẫn chúng tôi xem hidden garden của anh với những trái bí, khổ qua, bầu, nho… xanh mướt, treo ṭn teng dưới giàn, và ở sàn đất tràn đầy các cây rau húng, tía tô, hành xanh, cây ớt... Anh Lang ơi, anh hại tôi lắm đó, v́ bà boss tôi cằn nhằn “thấy vườn người ta chưa! vườn nhà ḿnh chẳng có ǵ cả ngoài... hoa!” Chị Lang đảm đang lo buổi tiệc cả 30-40 chục người mà mặt vẫn tươi, cười nói linh động. Nh́n anh chị Lang/Mai Trinh nhảy, và ca hát, chúng tôi lại càng khâm phục hơn nữa. 2 cặp Lê Đ́nh Thương và Phan Tiên Thái đi đường bộ cũng vừa đến, khiến không khí náo nhiệt hẳn. Thầy Cô Nguyễn Văn Tự đến sau, nhưng nhập vào rất ăn khớp, hào hứng trên sàn nhảy. V́ tật ham vui nói chuyện quên ăn, về lại nhà Vinh/M.Thúy tôi đói bụng; Thúy lấy thức ăn cho tôi ăn khuya. Vinh cũng nhảy vào ăn có, và chúng tôi lại chuyện tṛ đến gần 3 giờ sáng.

            Sáng thứ Hai, 2 cặp Vinh/M.Thúy và Chánh/Minh lại đi dạo sáng cho ra vẻ thể dục thể thao chút đỉnh. Đây cũng là thời gian để 2 madames tâm sự thêm với nhau, chỉ bày nấu ăn cho nhau, và… nấu luôn dzôn ḿnh. Vinh và tôi tránh xa làn đạn, chỉ mong “em bắn cho khéo nhé, kẻo nhằm nhà tôi…” Gần trưa chúng tôi kéo nhau đến thăm anh Vĩnh Anh, được anh mời đi ăn Dim Sum ở Kam Fung, sau đó về lại nhà anh chuyện tṛ. Vườn trước và sau của anh cũng lộng lẫy đầy bông hoa. Anh chia gia tài cho tôi với 2 bộ kiếm hiệp Lộc Đỉnh Kư và Ỷ Thiên Đồ Long Kư và một mớ h́nh xưa cũ của gia đ́nh, nói để cho nhẹ khi ra đi”, đồng thời cũng chia cho bạn Vinh một bức tranh sơn dầu original. Chúng tôi có chụp với anh mấy tấm h́nh kỷ niệm cho mấy bà chị ở Cali xem.

Về lại nhà Vinh/M.Thúy nghỉ được 2 giờ, lại cùng nhau lên đường đến nhà vợ chồng Bích Thụy/Trang. Đường vào nhà BíchThụy /Trang ở Mont Royal thật thơ mộng, nắng chiều xuyên qua tàng cây lớn chụm lại ở giữa con đường khiến khách đi trên đường cảm thấy man mác thanh b́nh. Vào nhà, được bà chủ nhà cùng người đẹp Đỗ Thị Hường, em chồng của B.Thụy, tươi cười đón tiếp đưa vào ngồi chơi ở pḥng sunroom đang tràn ngập ánh sáng của hoàng hôn, trong khi chờ vợ chồng Lê Quang Tiến/Dung, và anh Trang đi làm về. Là một hoa khôi YKH xưa, B. Thụy trông không mấy https://lh3.googleusercontent.com/-zEwmYwKWxy8/Ti8DHmF5joI/AAAAAAAAIdk/X1mwo1JV9TE/s800/HP%252520l%2525C3%2525A0%252520HP.jpgthay đổi, vẫn là une fille très gentille. Trong khi chờ đợi cơm tối, B. Thụy có cho tôi xem một bức tranh sơn dầu do con gái út Natasha, có du học ở Ư về ngành trang trí, vẻ ḍng sông Hương trong nước màu bạc trắng chảy xiếc dưới cầu Trường Tiền. Chính Natasha đă cảm hứng và sáng tác khi cùng cha mẹ về thăm Huế giữa lúc Huế chịu một cơn lụt lớn 2-3 năm về trước. Với tôi, quả là một tuyệt tác. Đứng trước bức tranh một hồi lâu, tôi xúc động nh́n được sự trần ai, nổi khốn khố, dập vùi đệnh mệnh của Huế, của dân Huế. Huế của “mưa đêm nức nở, câu hát nghẹn lời, cung đàn buồn lưu luyến nỗi niềm vơi”... Bái phục! Bái phục! Phải có một tâm hồn sâu sắc mới truyền đạt được như vậy! Thật là tài không đợi tuổi.

Một bàn tiệc trang nhă được dọn sẵn chờ mọi người cùng ngồi vào, nâng ly chúc mừng ngày khóa 7 họp mặt. Do ngồi gần anh Trang, tôi lắng nghe anh kể lịch sử của tiệm Nam Thiên, nơi gia đ́nh anh từng sinh sống ở Huế. Ham nói chuyện quên cả ăn, Bích Thụy thương t́nh gói cho tôi cơm Âm Phủ đem về. Chúng tôi đă ở lại đến gần 2 giờ sáng hát ḥ cho nhau nghe. Cho đến ngày về, tôi may mắn gặp thêm vợ chồng Bích Thụy/Trang những 6 lần nữa, một con số kỷ lục mà bạn Vinh put it this way  Chánh trúng số độc đắc đó. Từ trước đến nay, chưa một ai được B. Thụy/Trang tiếp đăi như vậy”. Well, I take it as a compliment! Thank you, Bích Thụy &Trang.

https://lh4.googleusercontent.com/-zkNzZOpD0bk/Ti8CnFBU5fI/AAAAAAAAIck/Dov1wlA-28Q/s800/H%2525E1%2525BA%2525A1nh%252520ph%2525C3%2525BAc%252520nh%2525C6%2525B0%252520n%2525E1%2525BB%2525A5%252520h%2525C3%2525B4n.jpgSáng thứ Ba, ngày 9 tháng 8, chúng tôi lấy cơm Âm Phủ Bích Thụy bới cho ra ăn sáng; nhờ M.Thúy sửa thêm nên cơm ngon hẳn ra! Tôi email với Ban Biên Tập ở CA cám ơn các bạn vừa đưa Đặc San YKH Online lên mạng lưới Hội vào đúng ngày D Day. Chị Tôn Nữ San ĐT cho biết Thầy Lê Bá Vận, keynote speaker của ngày ĐH, đang nằm bệnh viện v́ tim… đập không đúng nhịp??! Thầy có bị “căng” quá không mà ra như vậy?! Ai sẽ thế mục nói chuyện của Thầy đây?? Thôi ăn cái đă rồi tính sau! Trưa Thúy cho ăn Bún Ḅ Huế. Không ngờ dân Bắc Kỳ nấu bún ḅ ngon như vậy! vợ chồng chúng tôi ngạc nhiên vô số. Nước màu trong tô rất đẹp lại thơm ngon, thịt ḅ cắt không mỏng, miếng gân vừa miệng, miếng gị heo không quá mềm, ăn hết xin thêm có ngay! Hành ng̣, rau răm, tương ớt, ớt trái, bắp chuối, chanh… đầy đủ. Thật ngon hơn rất nhiều tiệm Bún Ḅ Huế ở Little Saigon, mà lại không có bột ngọt. Phải cưng chồng Huế lắm mới nấu được như vậy! Hay do chồng thường xuyên bơm chất Huế vào?! Cái nào cũng được thôi!

Tuy từng được nghe nói trước sân nhà vợ chồng Tôn Nữ San/Hùng đẹp có tiếng, chúng tôi ngẩn ngơ ngắm hết vườn trước rồi đến vườn sau, rồi lại quay ra lại vườn trước, chụp không biết bao nhiêu tấm h́nh vẫn chưa thấy đủ. Đầy đủ màu sắc, rực rỡ, lộng lẫy, ngăn nắp. Nào là hoa chùm, hoa treo, hoa dọc theo bờ tường, dọc theo đường đi; cây bông cao thấp, bông ḅ trên thảm cỏ; hoa leo trên tường, hoa nằm trong chậu... Một vườn hoa địa đàng trong trí tưởng tượng nay hiện ra trước mắt. Ngay cả cây ớt cũng ngũ sắc?! Party hội ngộ thật vui, không những v́ có sự hiện diện của tất cả ACE tham dự ĐH vào ngày mai, mà do tinh thần thoải mái của lứa tuổi “quư chị th́ sợ mềm, quư anh th́ sợ khô.” Quư đàn ông tụ tập ở vườn sau vừa lai rai vừa giỡn chọc như thời c̣n thanh niên cho đến khi trời mưa. Quư đàn bà đứng ngồi trong nhà, xoay quanh bàn ăn, ồn ào c̣n hơn phía bên ngoài. Cặp Lê Văn Chỉnh, Lê Văn Hùng 50, và Nguyễn Đ́nh Khôi đi đường bộ từ hướng Boston có mặt sớm sủa khiến không khí  càng vui nhộn thêm. Đặc biệt hơn là sự có mặt của 2 đàn em YKH đến lần đầu với Hội, Hồ Thị Ngọc, # 10, cùng chồng Phan Kim Phú (anh ruột của Phan Kim Ngân, #9, Huế) và Lê Thị Cẩm Tú, # 13. Ngọc ở trong Nam ra Huế học, có đầu tóc bạc bạch kim như Kim Novak; sau 1975 làm dâu Huế và có làm ở trường YKH về bộ môn Pathology. Cẩm Tú và boss nhà tôi nh́n ra cùng học một lớp ở trường Phan Chu Trinh Đà Nẵng trước đây nên câu chuyện đậm đà hơn. Ngọc và Cẩm Tú đều định cư ở vùng Toronto từ trên mươi năm qua. Nhắn với 2 bạn Ngọc và Cẩm Tú, hy vọng đây không phải lần duy nhất, mà chúng ta sẽ c̣n gặp nhau dài dài nữa nhé! Thầy Lê Bá Vận có ĐT nói chuyện, chúng tôi có chúc Thầy b́nh tâm an dưỡng sức khỏe và cho Thầy biết chị Tinh Châu sẽ thay thế Thầy đọc một phần bài diễn văn keynote của Thầy. 

https://lh6.googleusercontent.com/-KlEMM4YddDE/Ti8C8VlpdBI/AAAAAAAAIdM/dt92T50k9v4/s800/L%2525C3%2525A0m%252520cho%252520ng%2525C6%2525B0%2525E1%2525BB%25259Di%252520vui%252520l%2525C3%2525A0%252520ta%252520vui.jpgKhoảng 7 giờ chiều, vợ chồng chủ nhân mời xuống basement tham dự tiệc chính. Mọi người cùng ồ lên thán phục khi thấy thức ăn trải dài từ đầu bàn bên này đến cuối bàn bên kia, nào là nguyên một con heo quay với bánh hỏi, chạo tôm, gỏi lobster, gỏi cuốn, b́ cuốn, ram cuốn, bánh ướt tôm chấy, càri gà, cháo, bánh ít lá gai… Chao ôi, nh́n bằng mắt quá đă nên tự hỏi bụng nào ăn cho hết đây!! Giữa lúc 40-50 chục người kẻ đứng người ngồi đang bận rộn ăn uống, có một biến cố xẩy ra, tuy nhỏ nhưng hiểm nghèo. Bạn Hùng 49 nhanh mắt vừa kịp nhận thấy dấu hiệu TNữ San bị choking đă vội sử dụng thủ thuật Heimlich, từ phía sau dùng 2 tay đang cầm chai rượu ấn mạnh vào bụng của San 3 lần, khiến 2 cục thịt heo quay khá lớn văng ra khỏi cổ họng của San rớt xuống sàn nhà, và trong giây lát San b́nh thường lại ngay. Hú vía! Trong đám đông chộn rộn lúc đó, e chỉ có DK Quân và tôi nh́n biết. Hùng 49 quả là dân pro xứng đáng là một fellow của Board Emergency Medicine. Thay mặt TN San và tất cả YKH có mặt trong đêm đó, Thank you, Hùng and thank you a lot for saving a life!

Trong phần văn nghệ có rất nhiều ACE trong Hội và thân hữu giúp vui, thật nhiều người ra sàn nhảy, và lắm người nhảy liên tục hầu cho tiêu thức ăn. Không khí thật ấm cúng, tràn ngập tiếng vỗ tay, tiếng cười đùa… Màn đặc sắc trong đêm xin dành cho chủ nhân buổi tiệc khi Tôn Nữ San vừa đàn keyboard vừa hát, trông rất chuyên nghiệp và thật nhuyễn. Qua cửa của pḥng nhỏ hậu trường, BS Đỗ Như Đài và tôi vừa thưởng thức văn nghệ vừa quan sát các cặp nhảy đầm vừa chuyện tṛ không biết mệt. Rất hănh diện với anh BS Đài và chị DS Ngàn về sự thành tài của cả 3 cô con gái, gồm một MD, một DDS và một Pharm. Dr. Đây cũng là một hănh diện chung cho YKH nữa!

Ngày Thứ Tư, 10 tháng 8, ngày chờ đợi đă đến. Ngày D. Day của ĐH kỷ niệm 25 năm thành lập Hội Ái Hữu YK Huế Hải Ngoại! Sau khi ăn trưa xong ở nhà hàng Đào Viên do vợ chồng Tiến/Dung khoản đăi nhóm khóa # 7, chúng tôi về lại nhà Vinh/M.Thúy, sửa soạn đến nhà hàng Jin Hua sớm lúc 3 ǵờ chiều, cùng với quư ACE trong Ban Tổ Chức, Danh/Tinh Châu, LêĐ.Thương, https://lh5.googleusercontent.com/-yeJ-7J1kQFE/Ti8C6ZfoG8I/AAAAAAAAIdI/iFwz8hg7NuM/s800/HP%252520nh%2525C3%2525A2n%252520%2525C4%252591%2525C3%2525B4i%252520khi%252520chia%252520s%2525E1%2525BA%2525BB.jpgPhanT.Thái, ĐS Nam, TônN San, Hùng49, trang hoàng, treo các banners và sắp xếp cho buổi tiệc trọng đại được tươm tất chu đáo. Trước giờ khai mạc ĐH, trời bỗng trở mưa lớn, khiến không khí Hội mang thêm chất ướt át của Huế. Rồi từng lượt đồng môn, thân hữu, quan khánh dần dần đến. Đến để cùng nhau chia chút nắng vàng bên ngoài khi cơn mưa vừa dứt. Đến cho nhau những thoáng bay của thời vui học cùng trường. Đến để sum vầy, quay cuồng trong tiếng nhạc của hương xưa. Để sưởi ấm tâm hồn của nhau, để chia xẻ bao trôi nỗi. Say trong tiếng cười. Nồng ấm trong ôm choàng. Thời gian như ngừng lại. Không gian như thu nhỏ. Để ôm lấy tất cả những đứa con của Trường Mẹ từ nhiều nơi đổ về đây cùng ca khúc thương yêu đoàn kết trong t́nh đồng môn thắm thiết. Thật là Hạnh Phúc!

Đúng vậy! Quả là hạnh phúc khi gặp lại Thầy Vũ Công Thưởng sau 42 năm xa cách, tuy có già với tuổi nhưng vẫn quắc thướt và tinh tế. Hạnh phúc khi được BS Phùng Văn Hạnh tặng riêng cho cuốn tuyển tập T́nh Yêu Hiện Sinh Một Kiếp Người, như một chia xẻ tinh thần. Hạnh phúc với dịp may hiếm có được cả 4 Thầy cùng một promo, Vũ C. Thưởng, Đỗ N. Đài, Phùng V. Hạnh và Nguyễn V. Tự nay cùng ngồi một bàn. Hạnh phúc khi nh́n thấy các khuôn mặt rạng rỡ của bao ACE đang có lại nhau, gần gũi bên nhau. Hạnh phúc khi thấy được ánh mắt thương yêu từ các đàn anh hướng về các đàn em. Hạnh phúc khi thấy không một người chịu ngồi yên tại chỗ nhưng di chuyển đến những bàn lân cận hoặc xa hơn để ơi hởi hay cụng ly. Hạnh phúc khi có đàn em Vơ Hồng Khanh tuổi trẻ tài cao của khóa 23, mới từ Toronto đến và ngồi ngay bên cạnh tôi. Hạnh phúc xen lẫn hănh diện khi nh́n thấy và được giới thiệu với thế hệ thứ hai của YKH, những khuôn mặt thông minh, tài năng và lễ độ, là Vân Anh, Patrick, Nicolas con của Lê Tuyết Diễm/Thắng, là Hugo, Oliver, Diana của Diệc Kiến Quân/ Quỳnh Hoa, là Albert của anh chị Đồng Sĩ Nam/ Khang, và những cháu của anh chị Danh/ Tinh Châu…

Hạnh phúc đang từ từ thấm vào máu do rượu anh chị Phan Tiên Thái thân tặng ĐH, hay đang nở rộ trên mỗi bàn từ các b́nh hoa thanh nhă của vợ chồng Bích Thụy &Trang mang đến. Và hạnh phúc được nh́n thấy qua  các dĩa trái cây tráng miệng thơm mát tŕnh bày rất nghệ thuật do anh chị San/Hùng cung cấp, hay đến từ chiếc bánh sinh nhật kỷ niệm 25 năm HAHYKH Hải Ngoại trông thật trang trọng với logo của Hội do anh chị Quân &Quỳnh Hoa đặt mua.  Và hạnh phúc cứ thế tràn ngập trên mỗi khuôn mặt, trong mỗi nhịp đập con tim. Hạnh phúc qua từng tiếng cười đùa vui giỡn, qua từng bá vai, gọi tên nhau. Qua từng phần tŕnh diễn văn nghệ, những dập d́u lả lướt trên sàn nhảy và… qua những lời hẹn ḥ cho những ngày mai có nhau…

Có thật nhiều chi tiết của đêm ĐH mà nếu tường thuật lại phải cần thêm 3-4 trang nữa. Nên chúng tôi xin nêu những điểm nổi bật hạng nhất tiêu biểu cho đêm như sau:

1.      La phus belle pour aller dancer ce soir: Tôn Nữ San

2.      Người ít nói nhưng cười hiền nhất: anh Vê Cu

3.      Người trẻ nhất: Thầy Nguyễn Văn Tự (xin lỗi anh Đoàn Yến lần này, Vơ Hồng Khanh chấm điểm đó)

4.      Người đẹp trai nhất: đàn anh Đoàn Yến (xin lỗi anh tân Chủ Tịch Phan Tiên Thái, cũng Vơ Hồng Khanh chấm điểm đó)

5.      Cặp vợ chồng luôn tươi cười: Diệc Kiến Quân/Quỳnh Hoa

6.      Người hát hay nhất: tất cả những người lên tŕnh diễn v́... nhờ hệ thống âm thanh quá tuyệt hảo! Cám ơn Tôn Nữ San lắm lắm!!

7.      Người hát dở nhất: làm ǵ có được

8.      Cặp nhảy nhuyễn nhất: anh chị tân chủ tịch Phan Tiên Thái/Mỹ Hoa

9.      Cặp vợ chồng tŕnh diễn duy nhất: anh chị Đồng Sĩ Nam/Khang

10. Người nhỏ tuổi đẹp trai nhất: Vơ Hồng Khanh, # 23

11. Người gentille và ngây thơ nhất: chị Trần Thị Bích Thụy

12. Người được chụp h́nh nhiều nhất: chị Như Quư, phu nhân Thầy NguyễnV Tự

13. Người say t́nh bạn nhiều nhất: Diệc Chen Mưng

14. Cặp vợ chồng trầm lặng nhất: Lê Tuyết Diễm/Thắng

15. Người có chức vụ cao nhất: Lê Quang Tiến, Chủ Tịch Hội Y Sĩ VN tại Canada, Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương Gia Đ́nh Mũ Đỏ VN Thế Giới kiêm luôn Chủ Tịch Hội Mũ Đỏ Canada. Hănh diện với bạn!

16. Cặp vợ chồng ăn ư nhất: Lê Văn Danh/Nguyễn Tinh Châu

17. Cặp vợ chồng hiền ḥa nhất: Hoàng Ngọc Vinh/Mộng Thúy

18. Người luôn luôn nở nụ cười với đời: Như Mỹ, phu nhân của Lê Văn Chỉnh

19. Người lo lắng nhất: Đồng Sĩ Nam

20. Người tŕnh bày đầy phong cách nghệ sĩ nhất: anh Phạm Đăng Thiện

21. Hội viên vùng Montreal độc thân tại chỗ: Hoàng Tuấn Khải

22. Người có tiếng hát cao vút, liêu trai nhất: Tuyết Nga, tức phu nhân anh Vê Cu

23. Người làm ĐH vui cười nhiều nhất: Lê Đức Tâm

24. Cặp vợ chồng trẻ trung và sống động nhất: anh chị Nguyễn Ngọc Lang/Mai Trinh

25. Người có vợ được bầu có thân h́nh đẹp nhất: Nguyễn Đ́nh Khôi

26. Người ăn nói có duyên nhất: Lê Văn Hùng 49

27. Khuôn mặt mới nhất của ĐH:  Lê Thị Cẩm Tú, # 13 và Hồ Thị Ngọc, # 10

28. Cặp anh chị được biết và được thương yêu nhiều nhất: anh chị Lê Đ́nh Thương

29. Người tôi nói chuyện được nhiều nhất: Thầy Cô Đỗ Như Đài

30. Người im lặng đóng góp nhiều nhất cho ĐH: phu quân của Tôn Nữ San, anh Đặng Hùng

31. Cặp mang tiếng hát vượt trùng dương: anh chị Phạm Đăng Thiện

32. Cặp vợ chồng đơn sơ b́nh dị chân thật và đáng yêu nhất: anh chị Lê Văn Hùng 50

33. Người có đại gia đ́nh tham dự đông nhất: anh chị Danh/Tinh Châu

34. Người lớn tuổi nhất trong ĐH: Thầy Vũ Công Thưởng

35. Người bị CS VN bắt bỏ tù lâu năm nhất hiện có mặt trong ĐH: anh BS Phùng Văn Hạnh (trên 12 năm), đến với con gái út

36. Người làm cho ĐH say v́ rượu: anh Phan Tiên Thái (cám ơn anh đă cung cấp rượu cho mỗi bàn)

37. Người làm cho ĐH thành công nhất:TẤT CẢ CHÚNG TA

 

https://lh4.googleusercontent.com/-zhbrox2sbiE/Ti8C132h6VI/AAAAAAAAIc0/-G4f6EBU8TU/s800/HP%252520tr%2525C3%2525AAn%252520%2525C4%252591%2525C6%2525B0%2525E1%2525BB%25259Dng%252520%2525C4%252591i.jpgSáng Thứ Năm, ngày 11 tháng 8, sau khi cùng đi dạo rồi ăn sáng trễ ở balcon phía sau nhà,Vinh và tôi cùng chở nhau đến thăm Trần Đ́nh Lộc, em trai của đàn anh Trần Đ́nh Ái, # 4, và cô bạn Bích Thụy của chúng tôi. Tuy không phải dân YK nhưng Lộc là bạn chí thân với nhóm chúng tôi thời sinh viên. Biết Lộc vừa qua khỏi một cơn bệnh hiểm nghèo, chúng tôi vẫn không ngờ Lộc chóng lành đến thế và ngày mai đă được cho xuất viện sau khi nằm BV phục hồi gần cả 2 tháng trời. Nh́n Lộc đi đứng b́nh thường tuy có chậm hơn trước, nhưng đến khi nghe Lộc nói “trạng” chúng tôi vui mừng biết trí óc Lộc không hề suy giảm v́ bệnh t́nh. Đó là điều đáng mừng cho bạn.

            Chiều đến, Vinh/M.Thúy và vợ chồng chúng tôi cùng đến tham dự buổi tiệc do anh chị Lê Văn Tuấn/Thi Nga khoản đăi. Tuấn và tôi cùng học một lứa ở trường Thiên Hựu. Hồi đó Tuấn là một công tử mặt trắng môi đỏ đẹp trai. Nay không những vẫn mặt trắng môi đỏ và đẹp trai mà thêm miệng luôn nở nụ cười khiến người đối diện dễ ưa thích và cảm thấy thoải mái. Do thương em là Hùng 49 nên anh chị Tuấn/Nga không những mời Thầy và bạn của em ḿnh trong YKH mà c̣n mời luôn cả anh Vĩnh Anh của tôi nữa để chúng tôi có thêm th́ giờ với nhau. Thật là chí t́nh!! Với tinh thần như vậy, chắc ở ngoài đường, chỉ cần nghe ai đó nói tiếng Huế răng mô là Tuấn có cảm t́nh ngay, v́ Tuấn có tâm sự “ḿnh cùng là dân Huế với nhau cả mà!” Nh́n những dĩa thức ăn thật Huế bày đầy một cách mỹ thuật trên 2 bàn dài do chính Nga tự làm, rồi lại được thưởng thức tiếng hát hiếm có của Nga và tài chơi keyboard của Tuấn trong phần văn nghệ theo sau, chúng tôi cảm nhận được t́nh thân của 2 bạn đối với YKH. Thật nồng ấm! Thật quư báu!

Sáng ngày Thứ sáu, 12 tháng 8, có Khôi, con trai thứ của Vinh/M.Thúy cùng ngồi ăn sáng với chúng tôi trước khi lên đường du lịch Bồ Đào Nha với anh là Huy đang trên đường từ Dallas bay đến rendez vous ở phi trường Chicago. Khôi trông thật đẹp trai, trắng trẻ, đầy tự tin, nay là một luật sư vừa có luôn cả MBA hiện làm việc cho một ngân hàng ở Montreal. Sau khi thả Khôi ở phi trường, Vinh và tôi có một buổi sáng rong chơi tự do, đến nhiều khu thương măi t́m mua món quà chung vui với bạn Lộc. Chúng tôi không tham dự ĐH YND quốc tế ở Toronto v́ th́ giờ quá eo hẹp. Đành xin lỗi hẹn với Vơ Hồng Khanh cùng San/Hùng và Quân/Quỳnh Hoa. Chiều đến, Vinh/ M.Thúy, con gái Catherine và chúng tôi ra tiệm Tây ăn tối. Định đi dạo ở bờ sông sau khi ăn xong, nhưng hơi trễ, nên chúng tôi được Vinh cho ngồi xe dạo một ṿng thăm phố Montreal về đêm. Do cuối tuần, người đi bộ khá đông, hàng quán nào cũng đầy thực khách. Có luôn cả tŕnh diễn nhạc sống trong khuôn viên ngoài trời. Không khí thật vui nhộn và trẻ trung.

Sau khi ăn tô bún ḅ Huế vào sáng ngày Thứ Bảy, 13 tháng 8, Vinh và tôi ĐT cho Bùi Cao Đẳng ở Maryland, rủ rê bạn qua dự tiệc tối ngày mai ở nhà Vinh. Sau đó chúng tôi vừa hút thuốc vừa chia xẻ cảm tưởng an lành trong buổi sáng đang lên. Có lẽ v́ ĐH nay đă qua và thành công ngoài dự định, số người tham dự không đông nên ai cũng biết ai, khiến không khí thân mật; mặt khác con số trên một trăm người cũng vừa đủ để không một ai có cảm giác bị lạc lơng, ngồi cứng tại bàn. Cách tổ chức hoàn mỹ, các tiết mục đúng giờ, tất cả đều dành cho vui chơi, cho văn nghệ, ca hát, nhảy đầm. Đặc biệt hệ thống âm thanh quá hay, có thể nói là hay nhất từ trước đến nay trong tất cả các lần Hội tổ chức ĐH. BCH đóng đô ở Little Saigon nhất quyết phải học hỏi kinh nghiệm của Tôn N. San qua lần tổ chức này, không th́ ốt dột lắm!

Sau cuộc đi dạo, Mộng Thúy xin được ở nhà lo cho buổi tiệc tối mai, chỉ có Vinh và vợ chồng chúng tôi lên đường đến nhà hàng Việt Cinq Épices do vợ chồng Bích Thụy/Trang ăn mừng Trần Đ́nh Lộc xuất viện 2 ngày trước và nay đang tạm trú trong một chung cư săn sóc đặc biệt. Quán đă nổi tiếng, thêm vào chủ nhân lại là bệnh nhân của B. Thụy nên sự tiếp đón trịnh trọng và thức ăn đặc biệt ngon hơn, nhiều hơn. Ngồi bên cạnh bạn Lộc, thấy bạn tham gia nói chuyện lưu loát, cho ư kiến về thức ăn, vui đùa, chúng tôi hứng khởi biết bạn tiến triển rất khả quan. Chúc Mừng. Chúc Mừng. Tuy vẫn biết Lộc được Trời cứu, nhưng sự kiện con trai Lộc là BS, thêm vào đó vợ chồng B. Thụy, Trang cùng con trai cũng đều là BS thường xuyên vào săn sóc và hội chẩn với toán BS điều trị nên không ít th́ nhiều cũng ảnh hưởng tốt đến sự điều trị của Lộc.

Buổi chiều Vinh và tôi đi chợ mua ít đồ cho buổi ăn tối trong gia đ́nh. Sau đó hai chúng tôi khiêng bàn ghế từ garage lên pḥng ăn trong nhà và phụ nhau trải khăn bàn, xếp ghế, dọn sạch sẽ cho party tối mai. Mimi, con trai trưởng của Vinh/M.Thúy, đến sau tiếp thêm tay khiến pḥng ăn trông hoàn hảo. Tối đến, cả nhà quây quần bên bàn ăn thưởng thức steak mềm và thơm ngon do chính Catherine nướng và món Mussles xào lá quế với rượu XO do boss của tôi biểu diễn. Khung cảnh thật chân t́nh, đầm ấm! Uống mấy cũng chưa say, nhưng Vinh và tôi cùng bảo nhau phải ngưng để c̣n thưởng cho quư phu nhân tối hôm nay cho đúng phép!!

https://lh6.googleusercontent.com/-s7eM3mRa0eE/Ti8DFXVJ2SI/AAAAAAAAIdg/9A34c6dWmYw/s800/HP%252520ngay%252520d%2525C6%2525B0%2525E1%2525BB%25259Bi%252520ch%2525C3%2525A2n.jpgSáng Chủ Nhật, ngày 14 tháng 8, chúng tôi cảm thấy sảng khoái và nhẹ nhàng. Nhưng bước lên cân th́ eo ôi! Cái cân nhà Vinh/M.Thúy có hư không mà sao kim chỉ con số thật đáng ghét!? Vậy nhưng đến khi ngồi vào bàn ăn sáng với bánh ḿ ốp la, paté, jambon... th́ lại quên hết. Sau đó, Vinh và tôi chở nhau đi chợ mua rượu và đồ cho tôi làm nước punch. Như hiểu ư, đến trưa, Mộng Thúy dọn cháo gà cho nhẹ bụng. Tè vài lần bụng xẹp ngay để dành chỗ cho tối nay!

Buổi chiều, vợ chồng San/Hùng đến thẳng từ Toronto, mang theo tin vui Thầy Lê Bá Vận nay đă xuất viện, khả quan, và từ chối nhận Pace Maker điều trị chứng tim đập chậm khiến Thầy choáng váng, gần ngất xỉu mấy ngày trước đây. Anh Vĩnh Anh của tôi cũng có mặt. Rồi lần lượt từng cặp bạn YKH đến. Tôi mời các bạn uống nước Punch do chính tôi pha chế. Lại thêm một dịp cho YKH nổ rang như pháo. Chúng tôi ra tận sân trước đón chào vợ chồng Bảo Chủ, lạc đường không đến được ĐH YKH, do vợ chồng em gái Thúy Liên/Đổ Doăn Nha chở đến. Chúng tôi cùng ôm nhau trong vui mừng. Sau 41 năm xa nhau trông Chủ không mấy thay đổi, vẫn da trắng đẹp trai dù có “đô con hơn” hồi đó. Chủ nói ngay “nè cụ mi, tao đóng niên liễm từ bên Mỹ rồi nghe!” Chị Chủ hiền dịu theo sát bên chồng. Tôi cũng vui mừng gặp lại vợ chồngThúy Liên/Nha và chung vui với hai bạn khi biết trưởng nữ nay là một Nha Sĩ đang làm việc với Papa. Sau phần giới thiệu anh chị Bảo Chủ, tất cả mọi người cùng ra thềm nhà phía trước chụp h́nh lưu niệm trước khi chiều tàn. Bao nhiêu người bấy nhiêu cái miệng cười toét trong h́nh cho thấy hội ngộ hiếm có này thật xứng đáng với công lao của vợ chồng gia chủ.

Yến tiệc sẵn sàng mời đón tất cả 26 người trong pḥng ăn sáng đẹp, khăn bàn trắng tinh phủ thẳng nếp, hai hàng ghế hai bên, bông hoa trang hoàng thanh lịch. Vraiment impeccable! Sau vài lời mở đầu đón chào khách quư từ Miệt Dưới, tất cả cụng ly chúc nhau hạnh phúc may mắn vẫn c̣n có nhau dù “thời gian trôi tan tác mang theo ngày xuân.” Menu đặc sắc do Mộng Thúy tự biên tự soạn và tự nấu, thật original và công phu, với phần entrées gồm có b́ cuốn nem chua, gỏi đồ biển (do Thúy Liên đem đến), Bánh Hoa Hồng, Chả Gị Triều Châu, Cánh Gà Chiên; Plats Principeaux với Chả Cá Thăng Long, Bún Ốc; tráng miệng với Trái Cây, Chè Khoai Môn & Chè Bắp xay nhuyễn theo kiểu…Bắc đựng trong những cúp nhỏ trông rất bắt mắt, Bánh Khoai Môn, Bánh Ḅ Da Lợn. Nước uống đủ thứ, nào là rượu đỏ, trắng, vin mousseux, vin rosé, Cognac XO.Thêm vào đó các con của Vinh là Mimi và Catherine thay phiên nhau servir đưa đồ ăn một cách lịch lăm và đúng lúc cho từng người đang ngồi nói chuyện vui đùa thoải mái tại bàn khiến buổi tiệc càng thêm vẻ long trọng. Tuy Bảo Chủ uống rượu có khá hơn xưa, nhưng bị gài, cụng một lúc với cả vợ chồng Tiến/Dung nên có dật dờ đôi chút. Đây quả là một đêm thật đáng nhớ, ḷng phơi phới trong tiếng cười, thỏa thích trong niềm vui. Cám ơn Vinh/Mộng Thúy đă tạo cơ hội có một không hai này. C’est un vrai toucher affectif de l’amitié, pour moi, pour Bảo Chủ et pour le reste du groupe! Un souper parfait, elegant, fantastique, éternellement vivace dans mon coeur!

Sau khi tiệc tàn vào giữa đêm và mọi người đă ra về, vợ chồng Vinh/M.Thúy và Chánh/Minh vẫn c̣n rỉ rả thêm với nhau vài ly nữa, hănh diện và vui mừng buổi tiệc thành công; và trong dư âm của niềm vui chung, chúng tôi sắp tính cho những lần gặp nhau trong tương lai. Vinh nói nhỏ với tôi “chắc đêm nay tao phải thưởng nữa rồi mi ơi!!?” “Giỏi quá vậy, chắc ḿnh cũng phải theo https://lh6.googleusercontent.com/-LdL-xozrLYY/Ti8C-aNhbaI/AAAAAAAAIdQ/ueHegIxA3TE/s800/HP%252520t%2525C3%2525ACnh%252520c%2525E1%2525BB%25259D%252520%2525C4%252591%2525E1%2525BA%2525BFn.jpgchân Vinh đó!”

Sáng Thứ Hai, ngày 15 tháng 8, tôi là người mở cửa xuống lầu trước. Gặp Vinh sau đó, tôi hỏi nhỏ “Hồi hôm được không?” “Chẳng được chi cả! lên giuờng là lăn ra ngủ như chết!” Nghe mà thấy thương cho cả hai vợ chồng, người th́ muốn thưởng nhưng không được, người th́ quá mệt v́ không những lo cho đại tiệc tối hôm qua, mà c̣n chiêu đăi tối đa vợ chồng bạn trong cả 10 ngày qua. Vậy th́ Chánh có được không?” “Hai đêm liên tiếp rồi, để dành sức về lại nhà tối hôm nay sẽ welcome home, sweet home.”

Sau khi được cho ăn sáng với ḅ kho/bánh ḿ, chúng tôi lại chung nhau dọn dẹp  nhà cửa, làm sạch sẽ pḥng ăn… Vinh/ M.Thúy c̣n vui hơn khi nhận vài cú ĐT cám ơn và khen thưởng buổi tiệc tối hôm qua. Đến trưa, trước khi ra về, Thúy cho chúng tôi ăn một bữa cơm thuần túy Bắc với rau muống luộc, cà pháo, đậu khuôn rán, cá kho tộ, nước canh rau muống với cà chua. Nhẹ bụng nhưng lại ngon miệng chi lạ! Vinh thủ thỉ “mi về tau buồn ghê. Nghỉ làm để chơi cả tuần quá vui, ngày mai phải đi làm lại, chán quá...,” cùng lúc đưa tôi 5 CD MP3 nhạc VN và nhạc Mỹ của thập niên 60 và 70 mà chúng tôi từng say mê khi c̣n là sinh viên YK, 2 CD h́nh chụp trong những ngày qua và…$100.00 tiền mặt làm quà niên liễm cho Hội. Quá trọn vẹn!

Trong chuyến bay về lại Cali, có vợ chồng Hùng 49/Hồng cùng đi chung nên đỡ cảm thấy lẻ loi. Trên phi cơ và trên xe về nhà, tôi nhớ đến vợ chồng Vinh/Mộng Thúy thật nhiều. Nhớ đến sự chu đáo, đảm đang của Thúy. Nhớ đến những sáng ngồi nhâm nhi ly cà phê ở balcon sau nhà dưới ánh nắng đang lên, chia nhau điếu thuốc lá đầu ngày. Nhớ những sáng cùng nhau đi dạo. Nhớ những đêm thức khuya đến 2-3 giờ sáng. Nhớ những khi ngồi trong xe được bạn ḿnh thả cho nghe những bản t́nh ca gợi nhớ. Nhớ luôn cả những khi Cậu chướng với Mợ nữa. Và những tâm sự. Những khuyên nhủ. Khi thấy buồn, em cứ đến chơi. Buồn đến với nhau đă đành rồi mà vui cũng phải đến với nhau nữa, nghe Vinh! Cám ơn Vinh/M.Thúy đă cho vợ chồng Chánh/Minh những ngày quá vui, quá hạnh phúc.

Chúng tôi ước mong những niềm vui, những hạnh phúc, những kỷ niệm có được trong chuyến đến thăm Montreal này sẽ được trang trải đến tất cả ACE, có tham dự ĐH hay ở nhà. Một chia xẻ thân thiết. Một gởi gắm chân t́nh. Và để kết thúc bài viết này, chúng tôi xin mượn lời của đàn anh Phạm Đăng Thiện viết trong email gần đây “lạ lùng thay, không biết tại sao tuổi càng về chiều th́ những kỷ niệm xa xưa lại càng gần gũi và lại càng cảm thấy đó là những điều đáng trân quư trong đời.”

Vĩnh Chánh

Ủy viên liên lạc/ HAHYKH Hải Ngoại

chanhvinh@cox.net

www.ykhoahuehaingoai.com

949- 394-0466

 

PS. Bài viết này thay thế cho Lá Thư Liên Lạc Tháng 9, 2011

Cám ơn Mệ Bảo Chủ, # 4, đă đóng $100.0 cash niên liễm

Cám ơn Chú Bửu Thức, # 3, đă gởi $100.0 cashier check niên liễm

 

Home page

Copyright 2011. ykhoahuehaingoai. All rights reserved