Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại

Lá Thư Liên lạc Tháng Tám 2016

Đại Hội Y Khoa Huế Hải Ngoại Philadelphia 07-2016

Ba mươi năm nh́n lại

Kính thưa quư thầy cô, quư anh chị và các bạn,

Cái cảm giác lâng lâng của những ngày Đại Hội Hội Y Khoa Huế Hải Ngoại tại Philadelphia cuối tháng Bảy vừa qua đan xen với nỗi tiếc nuối tạo thành một cảm xúc lạ kỳ, đeo đẳng trong tâm trí tôi mấy hôm nay! Một cảm xúc đầy hạnh phúc làm tôi như choáng ngợp, đồng thời lại tiếc rẻ ngày vui sao qua quá mau!

Suốt mấy hôm nay, như một kẻ mộng du, tôi cứ ngẩn ngẩn, ngơ ngơ hồi tưởng về những ngày vui ngắn ngủi vừa qua. Ở sở, hết hát rồi lại huưt sáo, tôi vui vẻ hẳn khiến các bạn đồng nghiệp xuưt xoa: Hẳn mày đă có một kỳ nghỉ tuyệt vời! Tôi vui vẻ trả lời: Oh, yeah, of course! Về nhà, vừa phải tiếp tục làm công việc copy h́nh, đưa lên mạng chuyển cho Ban Biên Tập để chọn lọc đưa vào website của Hội, vừa “gặm nhấm niềm vui” như tôi đă nói với các anh trong Ban Tổ Chức và Ban Chấp Hành sau đêm Gala ngày 31 tháng Bảy. Giờ đây, ngồi nhớ lại mọi chi tiết để viết Lá Thư Liên Lạc tường tŕnh cho quư Thầy Cô, quư anh chị và các bạn, tôi lại có dịp đắm ḿnh trong niềm vui cũng như nỗi nhớ một lần nữa!

Kính thưa quư Thầy Cô, quư anh chị và các bạn,

Sau Đại Hội năm ngoái tại Orange County, Ban Tổ Chức Đại Hội Y Khoa Huế Hải ngoại Philadelphia 2016 đă ngay lập tức hội họp để chuẩn bị mọi công việc cần thiết. Trưởng Ban Tổ Chức Vơ Văn Hạnh đă lùng sục khắp nơi để t́m địa điểm tổ chức Gala, liên lạc khách sạn để c̣ kè thêm một bớt hai làm sao cho chi phí tham dự của hội viên được giảm thiểu tối đa. Anh c̣n phải ḍ t́m thông tin để tổ chức một chuyến du ngoạn sau Đại hội, làm thế nào cho thuận tiện và vừa phải với túi tiền cũng như sức khỏe của mọi người. Các anh chị Nguyễn văn Bách, Hoàng Anh Tuấn, Đoàn Triệu Huỳnh, và nhất là quư phu nhân, đứng ngay sau lưng anh Vơ văn Hạnh hỗ trợ hết ḿnh cho công tác chuẩn bị Đại Hội. Ngoài ra, Ban Tổ Chức c̣n có thêm anh chị Lê Đ́nh Thương và anh chị Trần Nguyên Kim-La Thanh Thảo, cặp đôi thân cận nhất của Gia đ́nh Y khoa Huế Hải ngoại, tuy ở tận New Jersey nhưng rất chịu khó lái xe đi lại Philly nhiều lần để họp bàn và đóng góp công sức.

Trong suốt hơn sáu tháng, nhiều cuộc họp đă được tiến hành, biết bao công việc, những khó khăn cũng như thuận lợi đă được đề cập tới, các anh chị đă chia nhau mỗi người một việc để giải quyết sao cho gọn ghẽ. Ông Chủ Tịch Hội Châu Lam Sơn cũng mấy bận bay lên Philly, chưa kể đến những cuộc điện đàm dài hàng tiếng đồng hồ khiến cho phu nhân Nguyễn Thanh Trúc cũng phát lo cho chồng!

Ở xa, tôi chỉ được thông báo lại qua các email liên lạc và qua các cuộc họp teleconference nhưng đôi khi facebook, messenger cũng phát huy tác dụng không kém. H́nh ảnh qua email và facebook làm tôi nôn nao hẳn lên. Rồi một ngày nọ, tôi nhận được message của O Thanh Thảo biểu đưa số đo để may áo dài cho Khánh Trang. O nói toàn bộ quư O trong Ban Tổ Chức và Ban Tiếp Tân phải mặc áo dài tím. Bận nhiều chuyện cộng thêm lười biếng làm O Thanh Thảo phải thúc giục mấy lần tôi mới liên lạc với con gái tới nhà may lấy số đo gởi qua để đưa cho O về Việt Nam may. Quả t́nh, tới ngày Đại hội mới thấy thấy quư bà nổi bật hẳn lên, chụp h́nh đẹp ơi là đẹp!

Ngày hội càng tới gần, công việc chuẩn bị càng ráo riết. Ngoại trừ Ủy viên Liên Lạc không làm tṛn trách nhiệm, để cho Ông Chủ tịch phải viết Tâm thư mời mọc, tất cả mọi người đều hết ḷng lo lắng. Anh Trần Nguyên Kim, nhân chuyến về thăm quê hương đă ra tận Trường Y Khoa Huế để chụp lại h́nh, về tới nhà lại lo in ấn, sửa chữa. V́ vậy, năm nay tấm font Đại Hội được mọi người tấm tắc khen ngợi. Cám ơn anh Kim, rất cám ơn anh, một người bạn thân nói ít làm nhiều mà việc nào cũng rất chu đáo. Cám ơn O Thanh Thảo đă không những làm đủ mọi chuyện cho Đại Hội c̣n thúc giục phu quân xăn tay áo giúp đỡ Ban Tổ Chức.

Không khí ngày càng nóng dần, công việc chuẩn bị phải kiểm tra mỗi ngày. Email qua lại, tin nhắn tới tấp. Mọi người càng ngày càng sốt ruột chờ ngày gặp nhau. Và rồi, ngày ấy cũng tới!

Tối thứ năm 28/7, tôi thức khuya để sửa sang slide show Vinh Danh Các Cựu Chủ Tịch Hội và quư anh chị đóng góp nhiều công sức cho sự ra đời cũng như trưởng thành và phát triển của Hội. Rồi lại phải ḍ danh sách lần chót, in thêm bảng tên cho Hội viên và thân hữu tham dự Đại hội. Hai giờ sáng thứ sáu, vợ tôi đánh thức để chuẩn bị lái xe lên Charlotte bay đi Philly. Đến Philly, vợ chồng tôi đi lấy xe rồi về nhà anh Vơ văn Hạnh - anh họ tôi - để thăm cậu mợ tôi và chờ anh Hạnh cùng đi đến nhà anh Bách tập dượt lần cuối cho Lễ rước Quốc Kỳ. Trong lúc đó, từ tối thứ năm cho đến trưa thứ sáu, ông Tổng Thư kư Hồ Ngọc Ánh liên tục email và nhắn tin để mọi người biết vợ chồng ông đang đi tới đâu.

Chiều, vợ chồng anh Hạnh cùng chúng tôi đến nhà anh Bách. Vô tới sân đă thấy ông Chủ tịch và ông Tổng Thư kư mang hai cái tablier đen có mấy chữ to đùng: Ban Dọn Dẹp. Liền đó, anh Bách và chị Mỹ Đức ra sân. Anh Bách la: “Răng tới trễ rứa,” c̣n chị Mỹ Đức th́ đưa ngay cho tôi một cái tablier và nói: “Ông vô Ban Dọn Dẹp.” Trời đất mụ chị mới gặp đă đ́ thằng em tại trận. Tôi vô nhà chào mọi người. Bà Riggs-Krainick, anh chị Thương-Thanh Túy, anh chị Thái-Mỹ Hoa đă ở đó cùng quư anh chị ở Philly. Chuyện tṛ rôm rả, đùa giỡn trong lúc làm việc khiến không khí trở nên vô cùng ấm cúng. Các chị thật là dễ thương, ḥa đồng với em út không chút cách biệt. Tôi mặc sức chọc ghẹo các chị, chị nào cũng cười vui thật vui. Chị Mỹ Đức th́ tôi đă có biết chứ chị Huyền, dù mới gặp nhau lần đầu nhưng chị em như thân thiết tự bao giờ. Anh chị Đoàn Triệu Huỳnh tuy ít nói nhưng cả hai với gương mặt phúc hậu, ánh mắt, nụ cười hiền ḥa làm chúng tôi có cảm giác gần gũi vô cùng.

 

Phụ dọn chút đỉnh chuẩn bị cho Hậu Đại hội xong, chúng tôi được khoản đăi một bữa ăn tối thật linh đ́nh. Chị Mỹ Hoa đứng nướng thịt suốt buổi, trên bàn th́ cơ man là thức ăn, nem chua, chả ốc, bánh ít, bánh bột lọc … ê hề! Thức uống th́ th́ khỏi nói. Bia Tây, bia Mỹ, vin, cognac chẳng thiếu thứ chi. Làm th́ ít mà ăn th́ nhiều, chỉ có uống th́ không dám thả ga v́ c̣n phải để dành sức khỏe cho ngày hôm sau.

Ăn tối xong, mọi người vào nhà tṛ chuyện và hát ḥ. Tôi cũng ráng làm mấy câu ca Huế cho vui cửa vui nhà. Mọi người thi nhau làm ca sĩ, vui thật là vui. Đến 9g30 tối, chúng tôi từ giă anh chị để về khách sạn tiếp tục chuẩn bị cho Gala ngày hôm sau.

Gần nửa đêm, chúng tôi xuống sảnh đón các anh Phan Chánh Đức, Hồ đăng Thuận và Bảo Tiên. Sau khi nhận pḥng, các anh có bữa ăn tối đặc biệt với cơm vắt muối sả, bánh ít, bánh bột lọc, nem chả, xôi được các chị chuẩn bị cho chúng tôi đem về. Cơm nước xong, chúng tôi ngồi kiểm tra lại các công việc cần cho hôm sau rồi đi ngủ.

Sáng hôm sau, khi xuống sảnh, chúng tôi đă thấy nhiều anh chị đang hỏi thăm nhau. Có cô Đinh văn Tùng, anh chị Viên-Kim Thư, anh chị Bảo-Kim Phương, anh chị Toàn-Bích Thọ, anh chị Thiện-Minh Châu, anh chị Định-Phước Vĩnh, chị em Hồng Loan-Hồng Vân… Người đến mỗi lúc một đông thêm, tiếng cười nói, hỏi thăm nhau ngày càng rộn ràng lên.

Chào hỏi và café sáng xong, chúng tôi tiếp tục công việc của từng người. Đến 1g chiều, mọi người xuống ballroom chuẩn bị bàn ghế cho Ban Tiếp Tân, kiểm tra lần cuối danh sách tham dự cũng như bảng tên để tránh nhầm lẫn và thiếu sót gây cảm giác không vui cho mọi người. Sau đó là dượt lại lần cuối lễ rước cờ. Vừa xong, coi lại đồng hồ th́ cũng đă sắp đến giờ, mọi người vội vàng lên pḥng tắm rửa, thay đồ rồi trở xuống Hội trường đón khách.

Lại những cái ôm thật chặt, những cái siết tay nồng nhiệt, mọi người gặp nhau với tất cả niềm vui thể hiện trên những gương mặt thật rạng rỡ cho dù dấu ấn thời gian đă hằn sâu! Ban Tiếp Tân với những tà áo tím (do O Thanh Thảo về tận Viêt Nam may qua rồi gởi Bưu Điện chuyển cho từng người) làm cho khung cảnh tự nhiên sáng hẳn lên, đẹp một cách lạ thường!

Đang đói bụng v́ buổi trưa không có ǵ ăn, O Thanh Thảo tới chuồi cho một ly chè đậu ván đặc. Vậy là như bắt được vàng, tôi húp liền một miếng. Định ăn tiếp th́ nghe tiếng oanh vàng của bà chị Mỹ Đức: Chè chi rứa, cho ta ăn với chơ! Vậy là phải đành chia cho bà chị một hớp. Bà chị này thiệt t́nh! Của thằng em đang ăn lở dở mà cũng cầm ly chơi luôn, không sợ lây ho lao!

Nh́n lại ngoài hành lang, trong sảnh lớn, Ông Chủ Tịch, Ông Tổng Thư kư chạy lui chạy tới đốc thúc công việc. O Bích Ngọc -Tổng Thư kư phu nhân - loay hoay bên chiếc laptop và projecteur chuẩn bị cho slide show 30 năm hoạt động và trưởng thành của Hội. Tôi ôm chiếc máy ảnh chạy quanh, chụp hết người này đến người khác, nhóm này đến nhóm khác. Tấm font Đại Hội năm nay được làm mới trông rất đẹp, ai thấy cũng khen và ai ai cũng muốn chụp với nó để làm kỷ niệm. Nghe O Thanh Thảo kể là nhiều đêm khuya lắc khuya lơ, mà ôn Kim cứ xoay qua trở lại hoài để t́m ư tưởng, bố cục cho nó. Cặp đôi này vừa tài hoa, vừa có tâm, vừa t́nh cảm dạt dào, thương ơi là thương!

Tấm font được treo lên ở cuối hành lang hội trường, cũng rất thuận tiện cho việc chụp h́nh tuy có hợi hẹp. Hai anh Phan Chánh Đức và Bảo Tiên cùng anh Kim t́m đủ mọi cách mới treo được tấm font lên tường v́ nó khá lớn và nặng. Mỗi người một tay, chuyện khó cũng xong, sá ǵ mấy tấm font phải không quư anh! Một tấm khác nhỏ hơn với chủ đề Ba mươi năm nh́n lại cũng được ba anh treo ở sân khấu. Đơn giản nhưng ư nghĩa!

Đúng 4g30, buổi nói chuyện về Viêm gan siêu vi B bắt đầu. MC liên tục thông báo mời mọi người sang pḥng báo cáo tham dự. Buổi nói chuyện được quư anh chị tham dự khá đông; diễn giả-Dr. Charles Phan Gia- nói chuyện rất lưu loát và đầy đủ thông tin. Nhiều câu hỏi đă được nêu lên và đều được diễn giả trả lời một cách thỏa đáng. Cuối buổi nói chuyện, tất cả mọi người được mời ra chụp chung một tấm ảnh để làm kỷ niệm trước khi vào Gala. Rất tiếc là chỗ đứng hơi nhỏ nên khó sắp xếp cho được đẹp. Năm trước, ở Cali, một số h́nh được chụp theo nhóm hay theo lớp, tuy vậy không thể có được một tấm h́nh chung. Năm nay, toàn thể quư Thầy cô và anh chị có được một tấm h́nh chụp chung để làm kỷ niệm, đáng cho các photographers thỏa măn!

Từ 5g cho đến 6g chiều, các tay máy Hoàng Thế Định, Trần Nguyên Kim, Phan Chánh Đức, Nguyễn Thế Phước làm việc hết ga! Chụp h́nh lưu niệm cũng có, chụp h́nh phóng sự cũng có, chụp lén để tống “tiền” cũng có, thiếu đường cháy máy. Bởi vậy có người cằn nhằn: Coi, mấy ông ngồi, mỗi ông một cái điện thoại. Lo chat hả? Có biết đâu mấy tên cầm điện thoại đó đang lo chuyển h́nh về Tổng hành dinh ở California, nơi đó, BS Bửu Phụng đang túc trực để kịp update phóng sự ĐH bằng h́nh!

Cũng đáng để tự hào, chương tŕnh khai mạc diễn ra đúng 6g chiều. Vài phút cho MC làm việc, xong là Lễ rước Quốc Kỳ Hoa Kỳ và Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Ḥa. Trang nghiêm, đẹp, đoàn rước cờ đi đều lên trước sân khấu, chia ra hai bên, quư bà đứng trước, quư ông ở sau. Sau hiệu lệnh của MC, bài hát The Star-Spangled Banner được cất lên một cách hùng tráng bởi giọng ca tuyệt vời của BS Lê Đ́nh Thương. Trong lúc đó, tất cả mọi người đặt tay phải lên trái tim, thầm biết ơn đất nước quảng đại và nhân ái đă mở rộng ṿng tay tiếp nhận những con dân Việt Nam lưu vong v́ không thể chịu đựng được một chế độ độc tài, hà khắc của Cộng Sản Việt Nam. Tiếp đó, tất cả mọi người trong Hội trường cùng đồng thanh cất cao tiếng hát: Này Công dân ơi… Khóe mắt tôi bỗng dưng cay cay, thị giác tôi bỗng nḥa đi và giọng hát tôi bỗng dưng nghèn nghẹn! Cái cảm giác mà tôi đă trải qua một lần gần 5 năm trước đây trong lúc dành một phút yên lặng để từ bỏ quốc tịch Việt Nam trong buổi lễ tuyên thệ để trở thành công dân Hoa Kỳ! Rồi tiếng MC cất lên mở đầu cho phút mặc niệm các bậc tiền nhân đă có công dựng nước và giữ nước, các chiến sĩ và đồng bào đă bỏ ḿnh cho lư tưởng tự do cùng quư Thầy Cô và đồng môn đă từ trần. Tiếng saxo trỗi bài Hát giang Trường hận tức Hồn tử sĩ làm tôi bỗng rùng ḿnh nhớ lại những h́nh ảnh tang thương của Huế trong và sau Tết Mậu Thân! Vào những ngày đó, khi chiếu phóng sự về nhưng chuyến đi t́m xác thân nhân của những người mẹ, người vợ, những người có con, chồng, cha bị giặc bắt đi, khúc nhạc này liên tục được trỗi lên. Kỷ niệm đau thương lại tràn về trong kư ức, nỗi đau tha hương lại dằn xé tâm can! Ôi, biết đến khi nào…!!!

 

Tiếp theo, BS Châu Lam Sơn, Đương kim Hội Trưởng chào mừng quan khách và tuyên bố khai mạc Đại hội Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải ngoại năm 2016. Bài diễn văn đă nêu ra rất đầy đủ những hoạt động chính của Hội trong 30 năm qua, đồng thời ghi nhận sự đóng góp lớn lao của nhiều anh chị em cho sự ra đời và phát triển của Hội. BS Chủ tịch cũng không quên nhắc đến sự hiện diện của bà Almuth Riggs-Krainick, ái nữ của GS Krainick-người đă bị thảm sát cùng phu nhân và các BS người Đức khác trong biến cố Tết Mậu Thân. Bà đă một ḿnh lái xe suốt 7 tiếng đồng hồ từ Cleveland-Ohio đến Philadelphia để tham dự Đại hội cùng anh chị em chúng ta. Nghe vậy, chúng tôi thầm cám ơn t́nh cảm của bà dành cho Hội.

Chương tŕnh tiếp tục với BS Vơ văn Hạnh, Trưởng Ban Tổ Chức lên tóm tắt lịch sử h́nh thành và phát triển của Hội. Sau đó, một slide show được tŕnh chiếu với lời thuyết minh của BS Lê Đ́nh Thương. Slide show này do O Bích Ngọc thực hiện, duyệt đi duyệt lại năm bảy bận cho đến phút chót mới được thông qua. Một slide show được thực hiện với tất cả t́nh cảm và tâm huyết, v́ vậy được toàn thể Đại Hội tán thưởng hết mực. Tôi có ghi nhận qua ống kính khuôn mặt của bà Krainick lúc theo dơi slide show. Bà thực sự cảm động khi xem đoạn film ngắn lúc Hội qua Đức, đến thăm mộ của song thân bà và các giáo sư khác. Sau Đại hội, rất nhiều anh chị đă đến gặp Bích Ngọc để khen ngợi và nhiều người yêu cầu có được một dĩa slide show này để lưu trữ.

Một tiết mục nổi bật khác của Đại hội kỳ này là nhân Kỷ niệm 30 năm thành lập Hội, Ban Chấp Hành đă trân trọng vinh danh quư BS Cựu Chủ tịch Hội các nhiệm kỳ qua, đồng thời cũng vinh danh một số BS đă dành nhiều công sức cho Hội trong suốt một thời gian dài. Một slide show khác đă được tŕnh chiếu trong khi quà lưu niệm được BS Đương kim Chủ tịch trao cho quư BS hiện diện. Các món quà c̣n lại sẽ được gởi đến cho quư vị khác v́ nhiều lư do không thể tham dự Đại Hội kỳ này.

Toàn thể Hội trường rất xúc động nh́n thấy sự gắn kết của t́nh đồng môn, t́nh anh em trong phần này. Sau đó, vị Chủ tịch đầu tiên của Hội là BS Đoàn Yến đă thay mặt quư vị khác lên phát biểu đôi lời cảm tưởng. Tôi nhận thấy tất cả quư anh chị đều rất vui khi nhận món quà đơn sơ nhưng chứa đựng sự biết ơn và biết bao cảm t́nh sâu đậm của Hội.

Trong khi thức ăn được bày ra bàn tiệc, toàn thể Ban Chấp Hành và Ban Tổ Chức đă tiến về sân khấu, dưới sự chỉ huy của Nhạc trưởng Hoàng Thế Định, toàn ban đă đồng thanh cất cao giọng tŕnh bày bài hát T́nh bạn. Bài hát thể hiện t́nh bạn rất trân trọng của anh chị em đồng môn chúng ta, cho dù mỗi người một hoàn cảnh, mỗi người một ngả rẽ khác nhau qua nhiều nỗi truân chuyên của thế sự trầm luân nhưng khi gặp lại nhau, những mẩu chuyện đời vui có, buồn có, đắng cay khổ nhọc có, được kể cho nhau nghe để cùng sẻ chia, thông cảm. Và t́nh bạn vẫn sáng ngời, vẫn chân thật như thuở nào… Bài hát của anh Hoàng Thế Định như là một nỗi niềm, như là một t́nh cảm khiến cử tọa xúc động đến lặng người. Trên sân khấu, tôi nh́n thấy quư anh chị em cùng quư vị quan khách, thân hữu lắng nghe bài hát cho đến khi chấm dứt với một tràng pháo tay thật nồng nhiệt. Vài vị nói với tôi: Bài hát hay quá, xúc động quá!

Và rồi, nhạc lại trỗi lên, nữ ca sĩ Thanh Thủy, một ca sĩ Huế chay tốt nghiệp từ Học Viện Âm Nhạc Huế mà tiền thân là Trường Quốc Gia Âm Nhạc và Kịch Nghệ tiến ra sân khấu với bài hát Tà áo tím của Hoàng Nguyên. Trong lúc đó, các cặp đôi trong Ban Tổ Chức và Ban Chấp Hành đồng tiến ra sàn nhảy phụ họa. Quư ông lịch lăm d́u bước quư bà với tà áo tím dịu dàng ḥa lắng tâm hồn theo lời ca tạo nên một bức tranh lộng lẫy xiết bao! Môt cảnh tượng tuyệt vời, một t́nh cảm đằm thắm với quê hương ngh́n trùng xa cách được diễn tả qua lời ca tiếng nhạc, qua những bước nhảy du dương hiếm khi thấy được!

Sau tiết mục này, anh Trưởng Ban Văn nghệ Bùi Cao Đệ điều khiển chương tŕnh ca nhạc với ca sĩ Hà Thanh Xuân từ Trung Tâm Asia, ca sĩ Thiền Vị đến từ Virginia cùng các ca sĩ khác và Ban Nhạc My Wave tŕnh diễn. Chương tŕnh thật đa dạng, đặc biệt là các nữ ca sĩ cũng đều thướt tha trong chiếc áo dài tím rất dễ thương, rất Huế. Nhạc về Huế, có lúc có cả tiếng thập lục huyền cầm phụ họa khiến không khí Huế càng thêm đậm đà. Một điều thú vị là ngoài ca sĩ Thanh Thủy như đă giới thiệu ở trên, ca sĩ Hà Thanh Xuân cũng người gốc Huế, nói được tiếng Huế; ca sĩ Thiền Vị th́ là Huế rặc ri, không lai, không lộn một âm nào. Thầy cô, anh chị em vui gặp nhau đă đành, lại được vui thêm v́ gặp đồng hương và được nghe đồng hương hát. Các ca sĩ cũng vui lây và v́ vậy, cống hiến hết ḿnh làm không khí khán pḥng ngày càng nóng. Ca sĩ Thanh Xuân nhỏ nhắn, đẹp người, dịu dàng dễ thương, với chiếc áo dài màu tím nhạt, giọng hát tươi và khỏe, chắc cũng làm không ít anh mơ giữa ban ngày! Thiền Vị giọng hát ấm, dài hơi, phát âm chuẩn mực, cũng là một giọng hát hay. Tính t́nh bạn ḥa nhă, dễ gần, cũng được các cô, các chị thương mến, bắt chụp h́nh chung nhiều thật nhiều!

 

Đến khoảng 8 giờ, chương tŕnh văn nghệ được tạm ngưng. MC Thanh Thảo với giọng nhẹ nhàng rất Huế, mời Chủ Tịch Châu Lam Sơn và các Cựu Chủ Tịch lên cắt bánh mừng sinh nhật 30 năm Hội Ái hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại. Chiếc bánh lớn được khệ nệ bưng ra, quư Chủ Tịch, mỗi người cắt một lát. Các phó nháy làm việc liên lục, trong đó có cả những chiếc cell phones làm nhiệm vụ chuyển h́nh ảnh về Tổng Hành Dinh Ban Biên Tập ở California đang túc trực để cập nhật tin tức phóng sự Đại Hội. Khán pḥng rộn niềm vui!

Sau đó, MC Nguyễn Thanh kính mời quư anh chị trong Ban Tổ Chức lên sân khấu để Chủ Tịch có món quà tặng. Chủ tịch Châu Lam Sơn hết lời cảm ơn Ban Tổ Chức đă hết sức nhiệt t́nh lo chu toàn mọi công việc cho Đại Hội được diễn ra một cách tốt đẹp. Quư anh chị Vơ văn Hạnh-Thiên Kim, Nguyễn văn Bách-Mỹ Đức, anh chị Hoàng Anh Tuấn- Elizabeth Huyền, anh chị Đoàn Triệu Huỳnh- Mỹ Duyên, anh chị Lê Đ́nh Thương- Thanh  Túy, anh chị Trần Nguyên Kim- Thanh Thảo lên tŕnh diện trước quan khách và hội viên. Một tấm plaque rất đẹp được Chủ tịch trao tặng cho anh Nguyễn văn Bách, đại diện Ban Tổ Chức. Đáp lại, Ban Tổ Chức cũng có một món quà rất đặc biệt để tặng cho Hội nhân kỷ niệm 30 năm. Đó là hai lá quốc kỳ Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Ḥa mới toanh cùng với hai cán cờ do anh Hoàng Anh Tuấn chăm chút, sơn và đánh bóng để dùng trong ngày Đại Hội. Vậy là từ nay, Hội không c̣n phải chạy đôn chạy đáo t́m kiếm quốc kỳ cho các lễ lược của Hội nữa rồi. Quả là một quà tặng rất có ư nghĩa, chu đáo và hữu dụng.

Càng về đêm, không khí càng sôi động. Như vui lây với cái vui tái ngộ của thầy tṛ và anh chị em Y Khoa Huế Hải ngoại, cô ca sĩ nhỏ nhắn hát liền một mạch mười mấy bài, lại nhận lời song ca cùng nam ca sĩ Thiền Vị nữa chứ. Hai anh em gặp nhau lần đầu mà song ca ngẫu hứng với nhau thật khớp, thật hay, được khán giả nhiệt liệt hoan nghênh, hô bis liên hồi khiến hai người t́m bài hát chung muốn hết vốn!

Sàn nhảy ngày càng sôi động, nhiều cặp nhảy tiến tràn ra piste, vui với nhau, đổi bạn nhảy, du dương réo rắt có, sôi động, mạnh mẽ có vui thật là vui. Gừng càng già càng cay, cặp thây cô Nguyễn văn Tự, anh chị Tôn Thất Viên, anh chị Phan Tiên Thái có những bước nhảy fantaisie rất tuyệt vời! Lớp dầy dầy chúng tôi chắc chỉ có Ôn Hồ Đăng Thuận nhảy rất hứng khởi khi O Hà Thanh Xuân hát mà thôi!

Đến hơn 11g khuya, Ông Hồ Đăng Thuận, phụ tá Trưởng Ban Bầu cử, thừa ủy nhiệm Trưởng Ban Lại Đức Thuần v́ bận việc riêng không tham dự Đại Hội lên sân khấu tuyên bố kết quả bầu cử. Đương kim Chủ tịch Châu Lam Sơn tái đắc cử thêm một nhiệm kỳ. Mọi người vỗ tay hoan hô nhiệt liệt cho ông Chủ Tịch vừa có tài, vừa có đức này. Tuy sau đó, Ông Chủ Tịch lên micro xin chỉ làm thêm một năm nữa thôi rồi nhường lại cho vị khác nhưng coi bộ hơi khó! Thôi vậy, chuyện đó để dành lại, nói theo ngôn ngữ truyện Tàu là: Xin xem hồi sau sẽ rơ!

Chương tŕnh ca nhạc lại được tiếp tục. Sau đó, ông Chủ Tịch lên thông báo địa điểm Đại Hội cho năm sau ở California và phác họa một chương tŕnh du ngoạn Hậu Đại hội thật là hấp dẫn tại Hawaii. Chưa biết có thực hiện được hay không v́ c̣n cần phải lấy thêm nhiều thông tin và chuẩn bị mọi chuyện cho công tác hậu cần nhưng nghe qua, mọi người rất nao nức. Ban Chấp Hành đă ra thông báo họp vào tuần tới 21 tháng Tám này để bắt đầu chuẩn bị cho Đại Hội tới. Quả thật, ăn cơm nhà, vác tù và hàng tổng nhưng anh chị em ai cũng hết sức hết ḷng. Có lẽ nhờ vậy mà ba mươi năm nay, Hội chúng ta ngày càng hoạt động mạnh, t́nh anh em chúng ta ngày càng gắn bó keo sơn!

Lại ca hát, lại nhảy và chụp h́nh cho đến gần nửa khuya mới chịu ngưng. Ban Tổ Chức tiến về sân khấu tặng hoa và chụp h́nh lưu niệm cùng các ca sĩ và ban nhạc. Sau đó Bài ca tạm biệt, Shalom được mọi người cùng hát vang năm bảy bận mới chịu ngưng. Một đêm Gala tuyệt vời, tươi vui và đầy t́nh cảm đă làm cho mọi người đều luyến tiếc khi phải chấm dứt! Chúng tôi ghi nhận sự cảm thông và hợp tác đến tận cùng của ban nhạc My Wave cùng các ca sĩ địa phương. Quư anh chị rất nhiệt t́nh, không nề hà bất cứ chuyện ǵ và cùng ở lại với Ban Tổ Chức chúng tôi cho đến phút chót. Chúng tôi rất trân trọng t́nh cảm của quư anh chị em đă dành cho Hội, và cho dù có thể quư anh chị không được đọc những lời này, chúng tôi vẫn muốn nói lên đây lời cảm ơn chân thành của chúng tôi đến quư anh chị.

Cũng cần phải nói thêm là để tham dự đêm Gala này, anh Lư văn Kim đă lái xe xuống giữa trời mưa, dự tiệc vài tiếng đồng hồ rồi lại phải lái xe về New York trong đêm, round trip gần 5 giờ! Vẫn với tính cách riêng, vui vẻ và nhiệt t́nh, bạn Kim được mọi người ân cần tiếp đón. Cũng cần ghi nhận rằng, ngoài sự đóng góp của bản thân cho Quỹ Hỗ trợ TPB VNCH và đồng môn ngặt nghèo, bạn Kim c̣n nhắc nhở con cái góp phần cho việc nghĩa. Tối Gala, nổi bật trong bộ cánh và chiếc nón trắng, rất dễ nhận ra ngay Tiểu Lư phi đao Lư Thám Hoa, tay hảo hán trượng nghĩa khinh tài!

Thu dọn xong xuôi, anh em chúng tôi mấy người kéo nhau xuống phía ṣng bài kiếm đôi chút bỏ bụng. Quả t́nh, chạy lăng xăng suốt ngày, ăn uống không đâu vào đâu cũng thấy đói. Vừa ăn, chúng tôi vừa nh́n lại buổi Gala vừa qua, nhắc nhở nhau những ǵ c̣n thiếu sót, “gặm nhắm niềm vui” rồi về pḥng tắm rửa, lên giường lúc 2 giờ sáng. Các anh ở Cali qua th́ chưa đến nỗi nhưng với dân Miền Đông cách Cali 3 múi giờ th́ cũng muốn … sụm! Mệt nhưng tất cả chúng tôi đi dần vào giấc ngủ với bao niềm vui!

Ngủ trễ, nhưng quen dậy sớm, tôi thức dậy lúc 5g nhưng vẫn nằm nướng trên giường tận hưởng chút lười biếng hiếm hoi trong chuỗi ngày xa xứ. Rồi cũng phải dậy khi ông Tổng Thư kư text mấy bận, nhắc nhở mọi người qua nhà anh chị Nguyễn văn Bách để phụ bày dọn cho Hậu Đại Hội. Đúng là dân Mẽo nhà binh, thúc giục hoài khiến lười mấy cũng phải dậy. Vợ chồng chúng tôi xuống sảnh uống café cùng với ông Chủ tịch và phu nhân. Sau đó, vợ chồng ông Tổng Thư kư Hồ ngọc Ánh cũng vào ngồi chung bàn. Lại công việc, lại chuẩn bị các thứ, lúc nào cũng công việc, oải thiệt!

Đến hơn 9g, thấy chưa ai nhúc nhích, vợ chồng ông Tổng Ánh lái xe đi trước. Sau đó, tôi cũng lấy xe đưa quư lệnh bà đi, c̣n quư ông lớn vẫn cà rịch cà tang, lê la đi trễ!

Qua tới cái nhà ở đường tiểu bang cũ rích (ha ha, Old State Road), tôi bị bà chủ quạt ngay: Răng mà qua trễ rứa? Mau đi vô nhà ăn sáng rồi ra dọn dẹp cho tui! Vậy là riu ríu vô nhà, ṃ tới bàn ăn thấy cơ man là thức ăn. Đang đứng ngắm để chọn th́ bà chủ bưng ngay cho một tô ḿ vịt nóng hổi. Vậy là khỏi chọn, có đồ ăn nóng mà lại là đồ ngon th́ c̣n chọn lựa ǵ nữa! Tôi ngồi xuống bàn, khoắng một muỗng lớn tương ớt và la làng: Mệ ơi, có ớt trấy cay khôn? Vậy là được đáp ứng ngay: Đây con, ăn cho toe mỏ đi hí!

Ăn xong là bị đá ngay ra ngoài để bày dọn bàn ghế. Ông Tổng Thư kư làm việc rất chăm chỉ, v́ vậy tôi bị bà chủ la: Ra giúp thằng Ánh tề, ở đó mà noái dốc không! Tôi kẹt quá nói liều: Chị coai trong ni ai nhỏ nhứt? Hắn. Rứa th́ đứa nhỏ nhứt phải làm! Vậy mà cũng bị phát một cái nơi vai đẩy ra ngoài! Dữ thiệt!

 

Ở nhà ngoài, các anh chị Tôn Thất Viên, Lê Quốc Bảo, anh Lê Đ́nh Thương ngồi tiếp chuyện bà Riggs-Krainick, có lúc có cả anh Phan Tiên Thái, anh Lê Kim Lộc. Tôi chạy ra chạy vào, dọn dẹp th́ ít mà nháy h́nh th́ nhiều. Thỉnh thoảng, lại vào trong bếp chôm bánh trái. Rồi vợ chồng O La Thanh Thảo tới, bỏ ra ít đồ ăn, trong đó có một hộp vả trộn. A, vả này chắc chắn là anh Hoàng Thế Định đem lên từ Florida đây! Anh Viên nghe nói có vả trộn bèn thốt lên ngay: Vả trộn há, rứa th́ tui phải ăn mới được. Tôi bèn lấy dĩa cho anh. Rồi anh Lộc cũng ngồi vô. Ha ha, cái món dân dă ni mà ai cũng ưa, ai cũng nhớ! Đúng là dân Huế!

Trong bếp, quư chị Mỹ Đức, E Huyền, M Duyên, Thanh Túy, Tinh Châu, Mỹ Hoa,Thanh Thảo, Thiên Kim, Khánh Trang và các chị khác bận rộn chuẩn bị thức ăn. Nh́n bàn thức ăn, tôi hoa cả mắt! Một con heo quay to đùng, vàng ươm c̣n nóng hổi, bánh ít, bánh bột lọc, bánh cuốn, bánh hỏi, nem, chả… thức ăn chay mặn đều có đủ. Rồi lại c̣n được giới thiệu thêm ragout bánh ḿ, cháo hến cho bữa lỡ. Nh́n thức ăn, tôi tự hỏi không biết quư chị chuẩn bị cho mấy trăm người ăn và ăn trong mấy ngày! Khiếp!

 

Thấy anh Kim, phu quân chị Thanh Thảo, lúi húi sửa soạn basement cho chương tŕnh văn nghệ cây nhà lá vườn, tôi xuống cùng làm với anh. Treo banner lên chưa xong th́ ban nhạc đă tới, chúng tôi phụ một tay đưa nhạc cụ và âm thanh xuống pḥng sửa soạn cho cuộc vui.

Trở lên nhà trên, nhác thấy anh Viên đến t́m tủ rượu, tôi nhào đến ngay, anh nói anh muốn t́m chai Cointreau. Tôi hỏi anh sao uống thứ này, anh trả lời cho nhẹ nhẹ và ngọt ngọt một chút, đỡ say. Tôi bèn lục chai rượu cho anh, nhân tiện duồng gió bẻ măng xách luôn chai Martell Cordon bleu c̣n nguyên trong hộp ra ngoài pḥng ngoài bày cuộc nhậu! Nhác thấy quư chị đang chặt heo quay, tôi hốt một dĩa đưa ra mời quư anh. Tinh thần thoải mái, chủ nhà hiếu khách, niềm nở, anh em chúng tôi vừa uống rượu vừa nói chuyện đủ thứ trên trời dưới đất, mọi người như thể anh em một nhà, thân ái, tâm t́nh rộng mở, thích ơi là thích!

Một số khách mời của quư anh chị vùng Philly cũng đến chung vui và cũng rất nhanh chóng ḥa nhập với anh em, chuyện tṛ rôm rả, đủ mọi đề tài, đủ mọi thể loại.

Đến trưa, anh chị Bách mời tất cả vào pḥng khách, mở đầu cuộc vui bằng mấy lời rất chân t́nh. Nhà trong, sân ngoài, từng nhóm, từng nhóm vừa ăn vừa tṛ chuyện. Không khí bữa tiệc thật thân ái, vô cùng thân ái. Mọi người vừa được thưởng thức các món ngon của Huế, lại có th́ giờ để thăm hỏi nhau. Biết bao chuyện để nói, biết bao chuyện để kể, gặp nhau tay bắt mặt mừng, bao nhiêu t́nh cảm dành cho nhau nay có dịp thố lộ. Ăn uống no say, mọi người kéo nhau xuống basement bày chuyện ca hát. Giờ th́ cây nhà lá vườn, ai hát mấy cũng được, nhưng vẫn dưới sự điều động của Trưởng Ban Văn Nghệ Bùi Cao Đệ và phó ban Bảo Tiên. Lại có dịp để hát cho nhau nghe, lại có dịp để d́u nhau ra piste, cùng đùa, cùng giỡn, chừng như không c̣n chút ngăn cách nào giữa già và trẻ, giữa đàn anh với đàn em.

Cuộc vui cứ vậy mà kéo dài cho đến hơn 9g tối mà vẫn chưa ai muốn ngưng, chưa ai muốn về. Tuy vậy để bảo đảm sức khỏe cho mọi người trong chuyến du ngoạn ngày mai cũng như để khổ chủ c̣n ra công dọn dẹp, Chủ Tịch Châu Lam Sơn yêu cầu tụ tập ở pḥng khách để mời quư anh chị trong Ban Tổ Chức và gia chủ Nguyễn văn Bách-Mỹ Đức tŕnh diện để mọi người được nói lời cám ơn. Vậy nhưng chính ông Chủ Tịch lại kéo dài cuộc vui bằng cách mời chị Mỹ Đức và sau đó là anh Bách hát cho mọi người nghe. Chị Mỹ Đức không ngần ngại, cầm ngay micro và hát một bài hát, sau đó lại ngâm thêm một bài thơ về Huế. Nghe giọng chị hát, mấy ai nghĩ rằng chị đă quá tuổi hưu! Tiếc là hôm đó, không được nghe chị Huyền hát. Lần sau chắc phải bồng lên sân khấu, không cho trốn! Nhân dịp này, bà Riggs-Krainick cũng muốn ngỏ đôi lời. Bà nói bà rất cảm động trước t́nh cảm đồng môn, bà cảm nhận rằng thân sinh bà như vẫn c̣n đâu đó qua h́nh ảnh sinh hoạt của anh chị em. Bà rất hạnh phúc khi được dự Đại Hội và như được sống lại những ngày xưa.

Hơn 10 giờ đêm, cuộc vui nào rồi cũng tàn. Chúng tôi quyến luyến chia tay nhau. Những cái bắt tay thật chặt, những cái ôm hôn đầy t́nh thân khiến có lúc, có người rươm rướm nước mắt. Thời gian như lắng đọng lại, t́nh thương như bao trùm khắp nơi! Biết làm sao, chữ nghĩa nào để diễn tả được cảm xúc lúc này!

Về đến khách sạn, mấy cặp Sơn-Trúc, Hạnh-Kim, Kim-Thảo, Phước-Trang, Ánh-Ngọc tụ lại tại pḥng của Quân sư Hồ Đăng Thuận, Tài Tử Bảo Tiên và Quản gia Phan Chánh Đức tiếp tục bày tiểu yến. Đồ ăn xin chị Mỹ Đức, chai rượu Martell Cordon bleu thứ hai do anh Bách đưa ra mới uống chút xíu được tôi “phi lu” đem về. Vậy là cả đám râm ran nói chuyện cho tới quá nửa đêm mới tan hàng. Các bà về pḥng c̣n mấy tên đàn ông chúng tôi lại kéo nhau ra đường tiếp tục dạo mát! Đến khi về pḥng, có lẽ cũng phải 2g sáng cả bọn mới lên giường!

Sáng thứ hai, Chủ Tịch Sơn và tôi dậy sớm đi uống café trong lúc các vị kia vẫn c̣n ngủ vùi. Uống café xong, chúng tôi ra sảnh đă thấy quư thầy cô và quư anh chị từng nhóm, chuyện tṛ với nhau rất rôm rả. Vậy là lại chụp h́nh, lại kéo nhau tâm t́nh, chuyện văn tưởng chừng như không bao giờ dứt. Thêm nữa, xe bị trở ngại dọc đường nên thông báo đến trễ, vậy là lại có dịp gần nhau lâu thêm chút nữa. Rồi một số anh chị đi trước như anh chị Đoàn Yến, sau đó là anh chị Kim-Thảo cùng anh chị Hoàng Thế Định…

 

Đứng chơi với quư anh chị thêm một lát, vợ chồng chúng tôi đưa quư anh Phan Chánh Đức, Hồ Đăng Thuận, Bảo Tiên đi ăn phở, sau đó về trả pḥng rồi đưa quư anh đi thăm Valley Forge, một thời là căn cứ  của George Washington trong giai đoạn khó khăn nhất của cuộc chiến chống quân Anh. Tại đây, chúng tôi gặp anh chị Đoàn Triệu Huỳnh đưa anh chị Pham Đăng Thiện đi thăm di tích này. Lẽ ra, anh chị Thiện cũng tham gia cuộc du ngoạn Miền Đông nhưng do tính lộn ngày nên book vé máy bay về sớm hơn. Thật tiếc cho anh chị mất dịp chung vui với bạn bè, đồng môn!

Chúng tôi chỉ kịp thăm qua Khu Bảo Tàng Valley Forge, chưa thể đi hết các di tích trong căn cứ rộng mênh mông này v́ sắp đến giờ các anh bay về Cali. Chúng tôi đưa các anh vào phi trường rồi quay ra trả xe, lấy shuttle vào lại phi trường chờ bay v́ cũng chẳng biết đi đâu, mà cũng chẳng muốn đi đâu nữa v́ trong bụng cứ bùi ngùi nhớ mấy ngày vui qua mau!

Bay về Charlotte lúc gần nửa đêm, chúng tôi lái xe về đến South Carolina lúc 1g sáng. Tôi ráng ngả lưng nghỉ mệt chút đỉnh rồi bật dậy lúc 4g để đi làm. Mệt th́ có mệt nhưng trong ḷng phơi phới niềm vui!

Kính thưa quư thầy cô, quư anh chị và các bạn,

Đại Hội năm nay, số lượng quư Thầy cô và quư anh chị em tham dự có ít hơn các năm trước. Đă vậy, gần đến ngày nhiều tin không vui lại dồn dập tới! Anh Nguyễn văn Thuận đă book vé máy bay và khách sạn nhưng không thể đi được v́ bệnh. Cô Nguyễn văn Vĩnh phút chót không tham dự v́ gia đ́nh có chuyện không vui. Chị Tạ Quang Hát phút chót cũng cancel v́ bận việc nhà. Quư anh chị ở Virginia lại không tham dự v́ muốn ở nhà chuẩn bị đón đoàn du ngoạn. Ở phía Tây, quư anh chị cũng không việc này th́ việc khác, không tham dự được bao nhiêu! Tuy vậy, theo chúng tôi, Đại Hội kỳ này thành công rực rỡ! Ban Chấp Hành Hội sẽ có cuộc họp để tổng kết vào cuối tuần tới nhưng theo ư kiến chủ quan của một số anh em, Đại Hội đă diễn ra một cách thông suốt, thân t́nh và ít có khuyết điểm.

Riêng chúng tôi, điều cảm nhận trước tiên là sự tiếp đón quá ư nồng nhiệt của quư anh chị ở Philly. Quư anh chị đă dày công chuẩn bị cho Đại Hội kỳ này môt cách kỹ càng, đầy nhiệt tâm và đầy t́nh cảm. Họp hành mấy bận, tập dượt đâu vào đó, chuẩn bị các phương án khai triển công việc rơ ràng nên ít thấy vướng mắc. Điều quan trọng nhất là quư phu nhân của quư anh. Quư chị hầu như chủ động trong mọi công việc, hăng hái vô song. Quư ông chỉ có việc đứng chờ quư bà sai đâu là chạy đó mà thôi. Có gặp mới thấy, kể lại không có chữ nghĩa nào kể cho đủ! Mới gặp nhau lần đầu mà t́nh thân như là chị em một nhà. Vui vẻ, thân t́nh, quư chị đă xóa đi nỗi e dè trong đám em út. Chị Mỹ Đức xởi lởi, chị Duyên dịu dàng, chị Huyền nhanh nhẹn, mỗi người một kiểu nhưng lại chung nhau một điểm: Hết sức, hết ḷng lo cho Đại Hội. Quư chị ơi, biết diễn tả sao cho hết những t́nh cảm quư chị dành cho Hội đây! Biết nói sao cho hết tấm ḷng, t́nh cảm quư chị dành cho đám em út phá nhà của quư chị đây! Thôi đành để dó, khi nào gặp lại sẽ ôm quư chị thật chặt, vậy thôi!

Trưởng Ban Tổ Chức, anh Vơ văn Hạnh th́ khỏi phải nói. Anh lo lắng cho Đại Hội đến mức sụt mất mấy kí lô! Từ chuyện t́m chỗ tổ chức Đại Hội cho đến chuyện thuê khách sạn, anh đều lo lắng môt cách chu đáo. Phải nói là năm nay, Hội Trường Tổ chức Gala rất gọn, đẹp, và lịch sự vô cùng. Ngoài ra anh c̣n rất chu đáo khi vạch chương tŕnh cho cuộc du ngoạn Hậu Đại hội. Nghe quư anh chị kể lại là mọi người rất vui trong chuyến du ngoạn này.

Một nguồn nhân lực đáng nể nữa là anh chị Lê Đ́nh Thương cùng hai vợ chồng anh chị Trần Nguyên Kim-La Thanh Thảo từ New Jersey về hỗ trợ. Anh Thương có nhiều kinh nghiệm tổ chức, coi trong ngó ngoài đủ thứ việc. Anh Kim dùng hết khả năng của ḿnh thực hiện tấm font đẹp vô song, ai ai cũng thích. Chị La Thanh Thảo làm đủ thứ công việc lớn nhỏ khác nhau một cách chu đáo do quư chị bày ra. Chị lại vui vẻ hoàn thành xuất sắc vai tṛ MC cùng đàn em Nguyễn Thanh, thật sang trong tà áo dài tím, thật tươi với nụ cười set up cho dù mệt thở chẳng ra hơi! Thậm chí sau khi dự Đại Hội về chị c̣n viết một lá thư cám ơn rất t́nh cảm khiến chúng tôi bồi hồi, xốn xang khi đọc tới câu chị trả lời câu hỏi của một bạn khi hỏi chị khóa nào: Chị chỉ là người bà con xa. Và trái tim tôi đă thôi thúc tôi viết thư trả lời: Không, O không là bà con xa, O là người nhà! Mệ Bảo Tiên cũng phải dằn mấy chữ: Người bà con ni nghĩ cũng lạ, thay v́ được người ta cám ơn lại loay hoay đi cám ơn người!

Đại Hội lần này, anh chị em chúng ta có thời gian gần nhau nhiều hơn, chuyện tṛ nhiều hơn và v́ vậy, thông cảm nhau hơn, thương nhau hơn. Về nhà hơn tuần nay rồi mà cứ nhớ cái bàn nhậu dă chiến ở nhà anh Bách với quư anh Viên, Bảo, Lộc và mỗi lúc một đông thêm. Chuyện tṛ mới biết anh Lê Quốc Bảo vừa mới bị tai nạn găy mất mấy cái xương sườn, chị Kim Phương lại cũng vừa mới lành vết thương chân; vậy mà anh chị chẳng ngại đường sá xa xôi về phó hội. Càng thương hơn khi biết chị lại bị té lần nữa ngay sáng thứ hai, trước khi đi du ngoạn làm đầu gối bị một vết thương dài, không biết bây giờ đă tạm ổn chưa! Thương thật thương khi thấy anh Vũ văn Trọng nằm dài trên ghế chuyện tṛ cùng anh Hồ Đăng Thuận. Vui thật vui khi gặp lại tên thợ lặn Nguyễn Thanh, lặn suốt mấy năm từ sau lần gặp nhau ở Quận Cam Cali mấy năm về trước, giờ dẫn cả vợ con tham dự c̣n vác thêm trọng trách làm MC! Anh Trần Tiễn Sum thường đi phó hội một ḿnh, giờ đưa cả chị đi theo cùng, rất vui vẻ, thân mật khi tiếp xúc với đàn em.

Vui th́ rất vui, nhưng chúng tôi vẫn luôn nhớ đến anh cả Nguyễn văn Thuận và anh Tôn Thất Sang đang nằm trên giường bệnh. Thú thật, đọc mấy lá thư của anh Thuận viết, lần nào mắt cũng cay cay! Không dám viết thư hỏi thăm v́ sợ ḿnh mít ướt nhưng trong ḷng lúc nào cũng nhớ tới anh, người anh mẫu mực. Nghe báo Chủ nhật có Lễ cầu an cho anh ở nhà thờ, tôi nhủ thầm sẽ đi dự nhưng rồi sau đó nghe nói là không kịp xin lễ riêng nên chúng tôi đành ở nhà, cùng nhau nhắc nhớ và cầu nguyện cho anh cùng anh Tôn Thất Sang, nguyện cầu các Đấng Linh Thiêng bảo bọc quư anh, cho quư anh được tai qua nạn khỏi, tật bệnh tiêu trừ. Sau đó, qua nhà anh Bách được chị Mỹ Đức cho hay tuy không có lễ riêng nhưng trong khi cầu nguyện, chị có xin Cha xướng tên anh Thuận và cầu an cho anh được b́nh an dưới sự chở che của Đức Chúa Trời! Mong anh luôn được an vui, chúng em thương anh, anh Thuận ơi!

Sau Đại Hội, thư qua thư lại, điện thoại gọi nhau ơi ới, có lúc chỉ một vài ḍng chữ trong tin nhắn, đôi khi là một tấm ảnh với đôi chữ viết vội. Đang đi làm, nghe điện thoại rung cũng t́m cách chạy t́m chỗ lén xem. Facebook đầy h́nh, xưa có, nay có, luôn luôn kèm theo mấy chữ vui quá hoặc nhớ quá Chị Mỹ Đức post h́nh hai anh Bách và Thái đi đổ rác; O Thanh Thảo đưa h́nh đi chơi năm kia kèm mấy chữ : Vui hí; anh Thương đưa h́nh mấy ông khách qua đường kéo giúp xe đ̣ đưa quư anh chị đi chơi về bị hỏng bánh, kèm theo một câu b́nh rất chí lư; chị Huyền đưa một số h́nh ảnh với lời ghi chú rất dí dỏm… Gần hai tuần nay rồi mà dư âm vẫn c̣n vang vọng trong tâm trí mọi người!

Kính thưa quư thầy cô, quư anh chị và các bạn,

Có lẽ trong lá thư này có quá nhiều tĩnh từ thân ái, dễ thương, t́nh cảm…được lập đi lập lại nhưng quả thật chúng tôi không c̣n cách nào khác để diễn tả v́ bao trùm Đại Hội kỳ này là t́nh cảm! Xin được kính lời cám ơn tất cả quư thầy cô, quư anh chị em và các bạn cùng gia đ́nh đă cùng về tham dự Ngày hội 30 năm Hội Ái hữu Y Khoa Huế Hải ngoại. Mối thâm t́nh này là nguồn năng lượng nuôi dưỡng chúng ta suốt một năm để hẹn năm sau cùng nhau tái ngộ vậy! Xin mượn lời b́nh của anh Lê Đ́nh Thương để kết thúc lá thư này: Khách lạ qua đường có ḷng như thế, huống chi anh chị em ḿnh t́nh cảm tuôn trào với nhau trong mấy ngày ngắn ngủi quư báu!

 

TM Ban Liên Lạc

Nguyễn Thế Phước #15

 

 

Trang nhà YKHHN