Buổi hội ngộ bốn mươi năm

 
 

                                  BUỔI HỘI NGỘ BỐN MƯƠI NĂM CỦA KHÓA II & III
                                                TRƯỜNG ĐẠI HỌC Y KHOA HUẾ.
                                                                    
Cao Thanh Tâm

     Nhìn lại ba mươi ba năm mất nước thật là đằng đẳng, nhưng bốn mươi năm từ ngày tốt nghiệp của các anh chị em đại học Y Khoa Huế, thuở êm đềm của tuổi hoa niên, thời thanh bình của đất nước trong bối cảnh thơ mộng của xứ Huế hiền hòa trầm mặc đã lưu lại trong lòng chúng ta biết bao kỷ niệm thoáng qua duờng như mới năm nào ...

     San Jose, thung lũng hoa vàng  được chọn làm nơi tìm về gặp gỡ của những đứa con xa xứ. Bài viết ghi vội về ngày hội ngộ này không phải là của một thành viên chính qui nên sẽ có rất nhiều thiếu sót, người viết chỉ xin ghi lại vài nét đan thanh như những tấm hình trong tập album lưu niệm.

     Buổi họp mặt vào ngày thứ bảy mùng chín tháng tám, nhưng từ thứ tư chúng tôi đã rộn ràng đón anh chị Phạm Đăng Thiện và Minh Châu từ Pháp sang, rồi sau đó là những buổi gặp gỡ văn nghệ bỏ túi ở nhà Bình Thúy, thân hữu của anh Thiện trong ban nhạc ngày xưa; ở nhà anh chị Trần Quí Trâm- Mộng Vân với bao nhiêu là thức ăn ngon mà chị Trâm và cháu Hương, dâu của anh chị nấu nướng. Buổi gặp gỡ này rất sôi nổi hào hứng với các anh chị ở xa đến như anh chị Nguyễn Diêu -Minh Chỉnh, đến từ Úc Châu, anh chị Bùi Xuân Định, anh chị Lê Văn Danh- Tinh Châu, anh chị Vĩnh Chánh- Minh Châu... và nhiều nữa mà chắc chắn những bài viết khác sẽ nhắc đến. Thân hữu thì đặc biệt có anh chị Hoàng Ngân Hà- Xuân Thùy ở Sacramento từ nhiều năm nay. Hôm đó món cơm hến và bún bò Huế của chị Trâm và dâu của anh chị thật là đặc sắc mà mọi người tấm tắc khen và nhớ mãi trạm dừng chân này. Ăn xong tất cả xoay ra hát Karaoke cho tới khuya mới chia tay để ngày mai về San Jose sớm. Nhà anh chị Trâm đêm đó có thật nhiều khách ở lại thật vui. Anh chị Trâm và hai cháu Danh -Hương rất hiếu khách. Đêm hôm đó anh chị Phạm đăng Thiện đã về San Jose cùng anh Trương xuân Bình sau khi cùng chúng tôi dạo một vòng vào buổi chiều ở Thunder Valey; chỉ dạo mà không chơi... Tôi biết Minh Châu (chị Thiện) ngày xưa là hoa khôi trường Luật, đôi khi người đẹp này cũng lang thang lạc vào Văn Khoa nên tôi có dịp quen biết. Ngày cuối ở Sacramento chúng tôi ghé nhà anh Hoàng Ngân Hà- Xuân Thùy. Chúng tôi chụp hình thật nhiều  trong khu vườn thơ mộng này với giàn nho và hồ cá dễ thương. Anh Phạm đăng Thiện thì bao giờ cũng là nghệ sĩ, đam mê bên chiếc dương cầm với giọng ca trầm ấm, cùng hát với anh TT Sang, để mặc thời gian qua...

     Buổi tối thứ sáu qua mau như đêm giao thừa, chia tay nhau mà lòng náo nức nghĩ đến ngày mai mùng một tết của những người tốt nghiệp Y Khoa cách nay đã đăng đẳng 40 năm.

     Sáng thứ bảy cả gia đình anh chị Trần quí Trâm- Mộng Vân và con, dâu cùng cháu nội của anh chị lại đón chúng tôi, thật cảm động và hạnh phúc biết bao khi được sống trong tình thương yêu của bạn bè. Ngày xưa, lúc nhà tôi còn ở tù thì hầu như ngày nào tôi gặp chị Trâm mua bán thuốc tây và mỗi khi con đau thì bồng chạy qua anh chị, dù đang đông khách đến mấy chị Trâm cũng khéo léo dàn xếp cho mẹ con tôi vào trước để được khám free!

     Đến San Jose lúc mười một giờ sáng chúng tôi vội vã kéo nhau vào hội trường đã đông ngưòi. Mắt tôi như hoa lên vì xúc đông khi được gặp lại biết bao là bạn bè. Đến lúc này tôi cảm thấy hối tiếc vì không được kinh qua một khóa đào luyện lớp phóng viên chiến trường! Tôi ước gì có thể được thu góp tất cả những hình ảnh thân yêu ở đây vào ống kính và có thể trang trải lòng mình qua ngòi bút vụng về nhưng tham lam của mình để có thể kết thành những kỷ niệm khó phai.

     Người điều khiển chương trình thật là sống động và hào hứng mà sau này tôi mới biết đó là bác sĩ Coco người làm Magic nổi tiếng của trường Y khoa Huế, rất tiếc tôi không biết nhiều về anh, hy vọng rằng những bài viết khác sẻ viết nhiều thêm về vị lương y hào hoa này! Sau phần tưởng niệm trang trọng và cảm động thì phải nói phần giới thiệu từng quí vị khóa hai và ba của anh Vĩnh Chánh thật là xuất sắc; Vị hoàng thân này là người Huế thì đương nhiên là có nét oai phong duyên dáng huống chi lại xuất thân từ Nhảy Dù thì lại càng giang hồ cự phách, Anh Vĩnh Chánh cùng lứavới tôi  chúng tôi cùng có chung một người bạn thân học thật xuất sắc là bác sĩ Trần Thị Thanh Thiện, mỗi lần gặp Chánh- Minh Châu là bao nhiêu kỷ niệm những ngày tôi còn học Tam C hai, nhị C hai và Nhất C hai ở Đồng Khánh như đựoc sống lại...Tôi không quên những năm 63- 64- 65... cùng học Hội Việt Mỹ với BS. Trần Tiễn Ngạc và Liên Anh- chị vợ của TTNgạc- Hôm nay tôi mới có dịp gặp lại TTNgạc- Lan Anh sau một thời gian thật là dài.
Nhìn vào bên phải của hội trường tôi thấy BS.Lê Xuân Công và phu nhân, chị Thanh Tâm, chúng tôi cùng tên và cùng là cư dân Sacto nên cô Quế Hương ở Texas thường gọi chị là Tâm Công để phân biệt với đàn em là Tâm Sang!

     Những người ở xa đến từ Âu châu tôi cũng được biết là anh chị Thế ở Pháp với bà xã là người bản xứ dịu dàng thân thiện và dancing rất giỏi!
Anh chị Nguyễn Diêu - Minh Chỉnh bạn thân với nhà tôi từ những ngày cùng nội trú ở bịnh viện Đà Nẳng, với đôi lứa này chúng tôi đã cùng chung những ngày gian nan tìm đường vượt biên để rồi kết quả là ...vào tù! Minh Chỉnh vẫn trẻ đẹp và anh Diêu vẫn vui tính và đường hoàng như xưa!

     Anh chị Phạm đăng Thiện- Minh Châu, những người bạn vong niên từ những ngày chưa lập gia đình, tôi còn biết rõ cả chuyện tình của họ với giai thoại vượt đèo Hải Vân như đi chợ vì anh Thiện nội trú ở Huế và Minh Châu tập sự luật sư ở Đà Nẳng!

     Anh chị Lê văn Mộ, người học rất giỏi trong lớp và rất hiền lành, trầm tỉnh, nay sức khỏe anh có phần yếu nhưng chị Mộ vẫn đưa anh đến dự làm chúng tôi cảm động hết sức, nhất là thấy chị vẫn khỏe mạnh để đủ sức lo cho anh. Rất mong những lần sau còn gặp được anh chị.

     Anh chị Lại Đức Thuần, vị hội trưởng tương lai là người hết lòng với bạn bè và... cả tháng nay hăng hái luyện giọng hát cho bài Khúc tình ca xứ Huế mà anh đã trình bày xuất sắc trong phần văn nghệ hôm nay! Anh chị Thuần là ngưòi đã lo toan buổi tiếp tân ở tư gia, chu đáo cho bạn bè xa xôi từ nước Pháp, từ các tiểu bang tận miền Đông, Trung, và Tây Hoa Kỳ với những săn đón chân tình...

     Anh chị Nguyễn Hữu Hiên đến từ Washington D.C là bạn cùng khóa của nhà tôi; với tôi, anh Hiên còn là tình bà con nữa nên gặp lại anh chị mừng không thể tả.

     Không biết còn anh chị nào ở xa nữa không, nếu vô ý quên thì em xin lổi vậy... Phải kể những anh chị khác ở xa vừa vừa như  là anh chị Lê Văn Danh- Tinh Châu luôn luôn là nhân sự nòng cốt của hội, anh chị bao giờ cũng nhiệt tình nhận lãnh những chức vụ quan trọng của hội và tìm mọi cơ hội để lôi kéo anh chị em y khoa Huế xích lại gần nhau. Anh Danh người đam mê ca hát với niềm lạc quan và kỹ thuật phát âm rất chuyên nghiệp, bao giờ anh cũng hát với tất cả tâm hồn...

     Anh chị Lê Đình Thương- Thanh Túy điềm đạm dễ thương gần gũi bạn bè. Chị Thanh Túy với nét nhạc trong sáng tuơi mát. Tôi có cảm tuởng rằng tà áo trắng, mái tóc thề trong nhạc của chị có một nét gì đó rất thiết tha gần gũi với mình.

     Anh chị Trần Hưng Toàn- Bích Thọ thân mật, gần gũi với chúng tôi rất nhiều từ những ngày mới đến Mỹ, anh là trưởng ban văn nghệ Quốc Học Đồng Khánh một thời và nay vẫn tiếp tục công việc đó. Bích Thọ hát rất hay với giọng trầm hiếm có mà chúng ta đã được thưởng thức qua nhạc phẩm Giọt Nắng Bên Thềm!

     Tôn Nữ San và phu quân: bao giờ cũng nóng bỏng thiết tha trong như  những nhạc phẩm mà cô chọn. Với hình dáng gợi cảm, toả sáng sân khấu, Tôn Nữ San đã cho chúng ta những giây phút rộn ràng sôi nổi...

     Anh chị Hà Như Hỷ- Phương Loan: Tôi vẫn nhớ màn trình diễn của anh chị cách đây mười hai năm trong ngày kỷ niệm một trăm năm QHĐK ở San Jose, anh là một BS có tài cùng nhiều năng khiếu văn,thơ, nhạc, kịch... và chị Loan với dáng dấp người mẫu mà tôi hâm mộ..

     Anh chị Hùng49- Hồng mà tôi có dịp quen biết trong lần về nam Cali mấy tháng trước nhân dịp nhà tôi được đại diện cho trường nói về tết Mậu Thân do Việt Báo tổ chức , . Bà xã Hùng49 là Hồng dịu dàng dễ thương và hiếu khách, hôm nay tôi mới có dịp gặp lại.

     Tuy hôm nay không có anh chị Đồng Sĩ Nam- Khang nhưng tôi cũng xin nhắc đến người thủ quỹ của hội. Chúng tôi nhớ mãi nét dí dỏm hoạt bác của anh Nam và sự thân tình của Khang trong những ngày ở nhà anh chị vào dịp về Nam Cali mấy tháng trước. Rất mong được gặp lại anh chị, những người có tinh thần hướng đạo rất cao!

     Người MC đẹp trai ăn nói lưu loát Bùi cao Đệ hôm nay xuất hiện một mình, anh có tội rất nặng là không  đưa chị theo nhưng chúng tôi thông cảm, có lẽ bận quá nên anh đã lên máy bay trở về nam Cali ngay sau buổi hội ngộ ở Dynesty. Người MC này hát và nói năng đều hay. Anh đã hy sinh thử máy bằng bài hát mở đầu cho mọi người yên tâm  trình diễn sau khi âm thanh đã hoàn hảo.

     Anh chị Đoàn Yến- Quỳnh Trâm, đàn anh của nhà tôi, người có giọng hát rất hay mà tôi nghe tiếng. Năm hai mươi tuổi, tôi đã được hân hạnh cùng chị Quỳnh Trâm làm phụ dâu cho ngưòi chị bà con của tôi là chị Tăng Vinh, mãi 40 năm sau, hôm nay toi mới hân hạnh gặp lại chị!

     Tôi suýt quên đi nguời ngồi bên cạnh mình: Yến văn khoa: phu nhân của B/S Trần Tiễn Sum, nguời cùng học dự bị văn khoa với tôi có đôi mắt và mái tóc ngắn muợt mà vẫn thuờng ngồi tại chỗ trong giờ ra chơi!

     Và còn một ngưòi nữa, nếu không nhắc đến là bị rầy ngay tức khắc, đó là Tôn thất Sang, anh đã trình bày một nhạc phẩm ngoại quốc Besame Mucho, có thể nói là rất OK.

     Chắc chắn còn nhiều anh chị nữa mà tôi không làm sao nhớ hết..., đành xin lỗi vậy.

     Vì phải trả hội trường lại cho nhà hàng lúc bốn giờ nên buổi hội ngộ kết thúc sau khi hẹn nhau gặp gỡ vào buổi tối ở Hà Nội corner... Tối hôm đó vì trùng hợp với đêm Gala hội YNhaDược Thế Giới nên số người tham dự được chia ra không đông vui như buổi sáng nhưng cũng tiếp nối được cho cuộc vui hội ngộ được kéo dài thêm trước khi chia tay.

     Sáng chủ nhật còn một buổi gặp gỡ sau cùng, chúng tôi đến trễ tuy nhiên còn gặp đựoc những người bạn ở thật xa như anh chị Phạm Đăng Thiện, anh chị Nguyễn Hữu Hiên, anh chị Nguyễn Diêu để còn kịp chia tay nhau..

     Lưu luyến bồi hồi, tôi chạy theo ra xe để còn có thể nắm tay Minh Châu, Minh Chỉnh và chị Hiên.... Mười năm nữa mới lại gặp nhau, không biết sẽ còn gặp lại những ai nhưng trong tôi đã thấy một thoáng bồi hồi, thổn thức...

Cao Thanh Tâm
mười một tháng tám năm 2008

 
 
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved