Họp mặt Tân Niên
Vài Hình Ảnh
Ghi Vội

 

 

 

 

 

 

 

  Nhân Đọc Bản Tin  
 

 

Nhân đọc bản tin số 1/2006

                 Lê Bá Vận           

Khoảng giữa tuần đầu tháng 4/06 tôi nhận được bản tin số 1 năm 2006 của Hội Ái Hữu ĐHYK Huế. Ban đầu đọc phớt qua, sau đó đọc kỷ thêm. Đương nhiên tôi chú ý đến nhiều tin tức các thầy trong Ban Giảng Huấn cũ ĐHYK Huế: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”, lớp tuổi cao nào theo lớp tuổi ấy. Đọc trong bản tin thấy có giới thiệu trong Tập San kỷ niệm 20 năm sẽ có bài “tính sổ một đoạn đường” của thầy VĐĐài và bài “ăn theo lối Huế” của thầy BMĐức. Tôi tự thấy đã vậy cũng nên ghi lại vài câu chuyện xẩy ra sau 5/75 càng cũ càng tốt, càng phù hợp với tinh thần một tập san kỷ niệm. Thế là tôi viết gấp bài “một vài chuyện vui ở với CS” gở đi ngày 15/4/06 cho kịp thời hạn.

Khoảng giữa 2 tuần sau, BS Vĩnh Chánh điện thoại lại. Câu đầu tiên là BS Vĩnh Chánh khen bài viết dễ thương quá. Tôi nghe lạ, tuy là lời khen song không hiểu chắc anh định nói gì. Không kịp tra cứu cuốn từ điển tiếng Huế của thầy BMĐức. Dầu sao cũng khó tìm nhanh các từ trong từ điển đó. Sau đó anh lại nói thêm, thầy viết thâm thúy. Cái đó thì tôi hiểu dễ.Tôi lại đọc cho anh BS VChánh vài giòng bổ túc để anh đánh thêm vào computer. Anh VChánh lại hỏi “thưa thầy, chữ trượt viết t hay c đằng sau, và bẽ mặt dấu hỏi hay ngã? Em học trường Pháp nên không rành lắm”. Tôi nghỉ anh BS VChánh này đúng là Huế hơn cả trăm phần trăm, nói “biết ra biếc”, viết “vươn mạnh” ra “vương mạnh”, và đúng là các mệ thứ thiệt khi nói “bài viết dễ thương”. Tuy nhiên anh nói vì học trường Pháp nên không rành thì là oan ông Địa. Thì tôi cũng học trường Pháp và đỗ tú tài Pháp đó! Song le tôi cùng hai người bạn có thi và đỗ thêm Tú Tài VN, bình thứ (lưỡng quốc Tú Tài??). Anh VChánh hỏi thầy có nhớ mặt anh không? Anh BS V.Chánh thì tôi nhớ, song tuổi lớn thì thường nhớ mặt quên tên. Luôn mấy ngày sau tôi phải dượt đi dượt lại nhìn ảnh và tên các anh chị trong bản tin để có thể nhận diện dễ dàng một khi tôi chịu nhận lời mời của ban chấp hành Hội qua Cali tháng 8 này. Tôi cũng soát lại bài viết của tôi xem chổ nào là viết dễ thương. Đọc mãi, chủ quan thấy cũng tạm có lý.

BS VChánh lại xin phỏng vấn tôi, song tôi thấy phỏng vấn đột xuất qua điện thoại không ổn. Hơn nữa đã quá 11 giờ 30 khuya, bên Cali lúc ấy mới 8:30 tối, anh Vĩnh Chánh đâu dè! Nếu cần phỏng vấn chắc tôi phải có thì giờ chuẩn bị đôi chút. Bản tin mô tả sống động bữa tiệc tất niên con gà ở nhà thầy cô BMĐức. Hình dung được bữa tiệc đầy đủ cao lương mỹ vị (anh BS Đức thì luôn vậy), kèm theo văn nghệ rất sôm. Món ăn từ Pháp Nhật đến bún bò Huế. Rượu từ vang Âu Châu nổi tiếng đến Volka giá lạnh của Nga. Hết sẩy!

Mấy lâu tôi không để ý lắm, đọc bản tin này tôi mới trực nhớ bản thân tôi cũng nợ anh BS Đức rất nhiều về ẩm thực, trong các dịp tôi qua Los. Một lần ở tiệm tây cách đây 6-7 năm, một lần ở tiệm tàu gần phòng mạch của anh, hai lần tại nhà (một lần có cả anh BD Tâm). Lần nào ăn uống cũng thịnh soạn, tôi chỉ nhớ thế vì tôi rất vụng khi cần mô tả lại những bữa tiệc và các món ăn sơn hào hải vị đặc biệt và đa dạng. Ráp nối các sự kiện, tôi nghỉ anh chị BS Đức có số thết đãi bạn bè. Không phải ai cũng làm được, hoặc có số đó. Phải có phương tiện, hiếu khách và thuận vợ chồng. Anh BS Đức là tốt số nhất. Tôi và (bà xã) nhà tôi đều đồng ý chị BS Đức công dung ngôn hạnh và hiền thục được chấm điểm cao nhất trong số phu nhân các BS Huế thời ấy.

Số tôi có khác, nghỉ lại thấy mình không phải. Tôi rất ít thết đãi ai, nhưng ngược lại, được mời ăn rất nhiều. Thì phải tự bào chữa là mình không bao giờ có dịp chứ sao! v.d anh chị BS Đức đâu có qua bên North York này lần nào!

Nhân nói chuyện về anh BS Đức vui vẽ, hiếu khách, nhiều khi xuề xòa và rất rành tiếng Huế (tầm cở Ph.D). Và “bài ăn theo lối Huế” có lẽ do chị BS Đức viết nhiều hơn. Tôi lại nghĩ xa gần đến các thầy khác trong ban Giám Hiệu ĐHYK Huế thời đó:

Thầy LVBách thì phát biểu chín chắn, mực thước, sâu sắc, thuyết phục.
Thầy NVTự thì ăn nói khéo léo, nhất là khi diễn tả cảm nghỉ tình cảm.
Thầy TTChiểu thì trình bày nhẹ nhàng, từ tốn, hiểu rỏ thế cuộc, sự tình.
Thầy LXCông nói năng mạnh mẽ, rỏ ràng, thẳng thắn.
Thầy LBNhàn thì chân phương, mộc mạc.
Thầy BMĐức thì như đã nói trên. Anh V. Chánh có nhắc lại tôi là Thầy Đức cũng ăn nói rất khéo léo. Tôi phân biệt giữa hai Thầy NV Tự và BM Đức: một bên thì ít nói, chỉ góp chuyện thỉnh thoảng song rất khéo léo diễn đạt khi đứng lên phát biểu; một bên thì ưa bắt chuyện, khéo nói, vồn vã. “Mổi người một vẻ” song “mười phân vẹn mười”.

Đó là chuyện thầy, mà tôi rành hơn. Bây giờ đến chuyện trò. Trong bản tin 1/06 co nói nhiều đến BS TChâu đã đóng góp liên tục và đa diện cho sinh hoạt của HAHYKH. “Có tinh thần của chị TChâu, YK Huế sẽ vươn mạnh từ thế hệ này qua thế hệ khác…Chị đã mang lại cho toàn thể hội viên một tinh thần đồng đội cao độ”. Bản thân tôi nhất trí hoàn toàn, chị BS TChâu đã dàn xếp tốt đẹp trong chuyến Hội Ái Hữu mới tôi qua Cali mấy năm về trước. Sự sốt sắng nhiệt thành của chị thể hiện rỏ ràng. Không ngờ vào năm 73,74 gì đó, khi tôi ký giấy cho BS TChâu đi Mỹ học (BS TChâu vẵn thường nhắc nhở đến chuyện đó) để rối làm chị kẹt luôn ở Mỹ, thì tôi đã bố trí gài chị bám trụ nằm vùng ở Cali để sau này giúp cho Hội phát triển tốt đẹp. Cái gì cũng có số. Song anh chị BS TChâu đã phải đầu tư bao nhiêu công sức, trí tuệ và tài năng cho Hội. Với tôi, HAHYKH càng lớn mạnh, tôi càng thêm phần hãnh diện và thầm cám ơn các bàn tay kiến tạo nhiệt tình và hữu hiệu.

North York
Tháng 4, 2006

 

 
 
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved