Họp mặt Tân Niên
Vài Hình Ảnh
Ghi Vội

 

 

 

 

 

 

 

 

Trang Sinh Hoạt Y Khoa Huế Hải Ngoại

 
     
 

LÁ THƯ LIÊN LẠC NGÀY 19, THÁNG 8, 2008

  Kính thưa quý Thầy Cô, quý Anh Chị Em và quý Thân Hữu,

      Mười ngày đã qua kể từ ngày chúng ta gặp lại nhau tại Thung Lũng Vàng San Jose trong ngày họp thường niên của HAHYKH và ngày lể kỷ niệm 40 năm tốt nghiệp của quý anh chị khóa 2 và 3 của trường ĐH YKH. Có lẽ giờ đây hầu như tất cả quý ACE đã trở về nơi chốn cũ, như anh Phạm Đăng Thiện viết “ Thứ Hai này mình sẽ bay về lại Tây để tiếp tục đi cày”, tự hỏi “Nơi em về ngày vui không em, nơi em về trời xanh không em”!? Chúng tôi mến chúc quý vị lên đường về lại nhà bình an, lòng ấm áp chan chứa tình thân đồng môn.

     Đúng vậy, cuộc vui nào cũng sẽ tàn. Hoa đẹp nào cũng sẽ phai. Còn chăng là những hình ảnh khó phai mờ còn in đậm dấu trong tâm tư, như ngày nào đã từng ướp hoa Pensée vào trang giấy. Làm sao giải thích được khi chúng ta đã làm một cuộc hành trình từ nơi xa đến chỉ vỏ vẹn gặp được nhau trong vài ba tiếng đồng hồ, phải không anh chị Nguyễn Diêu?! “Nhớ nhau, tìm đến nhau. Nắng mưa ngược xuôi. Đời mình cơn lốc xoáy
Mai mốt rồi thương vay”. Làm sao quên được  khi chúng ta nôn nao chờ đợi ngày hội ngộ như đã từng trong bao lần hẹn hò khi còn độc thân. Và thật khó quên nhất là khi chúng ta đã gặp lại những thằng bạn trời đánh mà cuộc đời đưa đẩy làm xa nhau cả bao chục năm. Làm sao quên được bao tiếng cười rộn ràn mà chúng ta phần nào đã đánh mất trong cuộc sống ly hương, nay có lại với những bạn hiền chung khóa. Và làm sao quên được những ôm choàng theo kiểu bá vai bá cổ làm sống lại lòng thân thương của thời chung trường chung ghế, hay nhất bổng nhau lên như anh Tôn T. Hứa đã làm với anh Trần T. Sum, để sau đó nói nhỏ với chúng tôi “bồng Sum lên nặng quá, làm anh lòi cả trỉ”. Nếu lần gặp gở này để lại nhiều vui sướng, những kỷ niệm để đời, và đem đến niềm hoan lạc và hứng thú cho quý ACE, đó là nhờ đến tấm lòng ưu ái chân tình của tất cả quý vị đối với YKH. Trong tinh thần đó, thay mặt toàn thể anh chị em trong Ban Chấp Hành, chúng tôi xin chân thành cám ơn tất cả quý vị có mặt hay không có mặt trong ngày họp mặt, đã cùng chung nhau tạo ra một không khí tuyệt hảo qua những đóng góp tinh thần hay tài chánh, qua những kêu gọi đầy ân tình trên mạng lưới, qua những lời cố vấn, hay tán thưởng khích lệ, và nhất là quý vị đã đến với một tấm lòng rộng mở, chan chứa tình thân thương và tư nguyện chung đắp nuôi dưỡng cho hội YKH càng ngày càng thân ái, vững bền, và đoàn kết. 

     Chúng tôi không có ý định ghi lại tất cả những sự kiện xẩy ra trong ngày hôm đó, vì vừa qua quý vị cũng có đọc được bài “Hội Ngộ Bốn Mươi Năm của Khóa 2 & 3 Trường ĐH YKH” của chị Cao Thanh Tâm, rất xúc tích với nhiều chi tiết chính xác vui nhộn. Cám ơn chị đã giữ đúng lời hứa viết ngay bài tường thuật thật hay và thật mau chóng khi tiếng cười, lời chào hỏi nhau và những bắt tay vẫn còn nóng sốt trong cơn say tình bạn. Ngoài ra, Hồ Đăng Thuận, người bạn cọng tác trong ban liên lạc với chúng tôi, cũng sẽ cho trình làng trong nay mai một bài viết rất dài với đầy đủ chi tiết hơn về những điều thấy tai nghe trong ngày hôm đó. Please stay tune. Do đó trong phạm vi thư liên lạc, chúng tôi chỉ viết ra một vài dữ kiện, một vài cảm nghĩ mà thôi.

     Song song với thời gian gần kề ngày họp và ngay trong cùng ngày tại nhà hàng, chúng tôi nhận nhiều lời chúc mừng cho sự thành công của Hội, của ngày họp, đồng thời chúng tôi cũng nhận những món tiền đóng góp, kèm theo là những câu thăm hỏi đầy ân tình . Chúng tôi muốn ghi lại bức thư đầy lòng ưu ái và thật cảm động của chị Tạ Quang Hát từ Louisiana gở đến cho Hội, kèm theo một tấm check $200.00: “Rất tiếc lần họp mặt khóa 2 & 3 YKH ở San Jose chị không thể về được, các cháu quá bận vì công việc mới, mà đi một mình thì buồn, gặp lại bạn bè của anh Hát trong khung cảnh đó chắc chị sẽ càng nhớ đến anh nhiều hơn. Nhưng thế nào anh cũng hiện diện đâu đó với bạn bè. Thôi thì cho chị hẹn lại lần khác vậy, mặc dù đã 5 năm xa vắng chị vẫn chưa thấy khoây khoả được. Cho chị gởi lời hỏi thăm đến các anh chị em YKH. Cho chị gởi theo đây chút quà mọn như một đóng góp nhỏ trong việc sinh hoạt của Hội. Chúc Đại Hội thành công mỹ mãn, tốt đẹp- Chị Hoàng Anh”. Trong lần chúng tôi đưa bạn Huỳnh Mỹ đến thăm anh chị Trần Nhơn tại phòng mạch, chị dúi vào tay tôi tấm check $200.00 “có sẳn đây từ lâu mà không thấy anh đến” trong khi ấy anh lên tiếng “Để Hội có khả năng làm những chuyện xả hội mà mình không biết”. Nhẹ nhàng như thế thì thôi! Một tuần trước ngày họp, nhân biết tin anh Huỳnh Mỹ, # 6, vừa từ VN đến Dallas thăm con trai, luôn tiện mổ mắt cho sáng thêm, chúng tôi làm một vòng quyên góp để mua tặng anh Mỹ vé máy bay khứ hồi đến tham dự ngày họp. Chúng tôi đặc biệt cám ơn quý anh Đồng Sĩ Nam, Lê Văn Hùng 49, Phạm Gia Khánh, Trần Duyệt TảoLê Văn Chỉnh đã không ngần ngại đóng góp để chúng ta có cơ hội gặp gở một đồng môn đến từ quê nhà.

     Ở nhà hàng, ngoài tiền phần ăn, anh Phạm Đăng Thiện tặng thêm cho Hội $200.00 cash, làm chúng tôi hãnh diện, quên mất câu je vous remercie beaucoup nằm lòng được dợt lại từ vài ngày trước vì có sư hiện diện của cặp vơ chồng ông tây bà đầm Mr. Le Docteur et madame Thế Trần. BạnDiệc Kiến Quân không những trao cho chúng tôi một xách lớn đầy kẹo xanh viva la vita do bạn hiền Hoàng Ngọc Vinh gởi tặng để dùng  ngoại giao chứ không phải cho cá nhân xữ dụng, mà còn thêm cả một mớ tiền từ các bạn ở Montreal, gồm $100.00 từ anh chị Quân, $100.00 của anh chị Vinh, $100.00 từ anh chị Lê Đức Tâm, $200.00 của chị Trần Bích Thụy và anh Trang. Và chị Tôn Nữ San rút tờ $100.00 đưa vào tay tôi “phần của mình, coi chừng mất nghe” làm chúng tôi bỏ ngay tờ giấy bạc vào sâu trong túi quần theo phản xạ, tưởng đâu như tiền của mình. “Đừng lo, chốc nữa Cô tới Cô sẽ ký check cho”, Thầy Nguyễn Văn Tự nhắn gởi với chúng tôi như vậy. Làm chúng tôi hớn hở và săn dòn chào đón khi nhìn thấy Cô. “Cái tội làm mất hình của tui khi đăng vào Tập San YKH, nay tôi phạt trừ đi $100.00. Thôi, cái check $200.00 đây nè!?” (kể luôn cả tiền hai phần ăn!). Đáng kiếp chưa! tội lớn quá làm Hội bị thiệt mất cha $100.00. Au secours!! Trên đường về lại Little Saigon, anh Hà Công Lương đưa $50.00 kèm theo lời nói thân tình “YKH mình thật vui, năm nay HộI làm hay ghê, sang năm thế nào mình cũng tham dự. Tháng Tám mình từ VN trở về lại rồi ”.

     Nói về khâu thu tiền mà không nhắc đến hai em cùng khóa 28, Nguyễn Thu TrangNguyễn Bạch Viên thì coi không được. Dù đây là lần đầu tiên đến với Hội, hai em không ngần ngại thẳng tay móc tiền quan khách một cách ngoạn mục và giữ sổ kế toán rất nghiêm chỉnh. Chắc cũng do kinh nghiệm nắm hầu bao của chồng nên mới nhuyển đến thế. Cám ơn 2 em rất nhiều. Hy vọng trong lần họp tới, các em còn lại của của khóa 28, Hồ N. ThảoVõ Tuệ, cũng nên rủ nhau cùng về chơi một chuyến để Trang và Bạch Viên không cảm thấy bơ vơ như con bị bỏ chợ.

     Tuy luôn bận rộn, nhưng tôi có để ý chút đỉnh vế cách ăn măt của quý vị. Tôi chỉ xin đế cập đến phía nam tử mà thôi, vì xía thêm về phái nữ không những khó nói được sư thật mà còn sợ không còn răng húp cháo. Tôi nhận thấy đàn anh Phạm Đăng Thiện ăn mặc điệu đàn nhất trong tất cả về phía cơ hữu YK. Không những anh đã bô trai cao ráo sẳn, mà anh còn mang một bộ đồ lể rất ư élégant, kèm theo là cái nơ bướm ở cổ, trông thật một tay chơi thứ thiệt của Paris By Day, đúng là một BS bay bướm thủa nào của Không Quân. Về phía thân hữu, chúng tôi chấm anh Lê Bá Thuận, con rể cụ Vĩnh Tiên. Tuy phải tự tay bưng nguyên cả cái bánh to thù lù từ ngoài xe vào bên trong, nhưng mặt anh vẫn tươi cười, không nhăn nhó giận hờn hay đau khổ. Cũng may cho anh trời không quá nóng vào trưa, nên anh mang bộ tuxedo mà vẫn không thấy mồ hôi trên mặt. Tôi rất mê màu xanh biển đâm đen của bộ áo anh hôm đó. Beau trai như vậy hèn chi mà làm sui gia với thầy Tự của chúng tôi.   

      Về phương diện trẻ trung so với số tuổi, chúng tôi nhận xét tất cả quý Thầy hiện diện đều trẻ trung hơn học trò của mình nhiều. Này nhé: trước tiên là Thầy Nguyễn Văn Tự. Từ xưa đến nay chúng tôi chưa bao giờ nghe một ai nói là Thầy già . Bao giờ Thầy cũng trẻ và trắng trẻo đẹp trai. Đặc biệt trong ngày vui hôm đó, giữa đám học trò bu quanh Thầy, trông thấy Thầy cười nói, giăng tay, bắt tay, chụp hình chung…Thầy rất là trẻ trung, nhất là trong khoảng thời gian nữa giờ trước khi Cô đến, có lẽ vì Thầy được chút tự do ăn nói không bị kềm kẹp. Nhìn Thầy Cô dìu nhau trong bước Tango mà thèm “Mình dìu sát đi em, để nghe làn hơi cháy trong tim nồng nàn”.  Người kế đến phải nói là Thầy Võ Đăng Đài, chúng tôi đoán chừng có lẽ nay cũng trên 72, nhưng trông vẫn còn thật trẻ với dáng đi vẫn nhanh nhẹn như ngày nào, tóc không thưa mà cũng không mấy bạc, vẫn một nụ cười rất ư là thân thiện, rất hiền từ. Phải cám ơn Cô mới được. Còn Thầy Lê Xuân Công thì khỏi chê. Nhìn Thầy là thấy ngay hình ảnh một con người tinh anh, trong một cơ thể tráng kiện, lưng còn thẳng băng, tay chân rắn chắt, da thịt săn dòn. Thầy Công ơi, Thầy còn ngon chán! Đừng cho Thầy về VN một mình nghe Cô! Thầy Bùi Duy Tâm khi nào cũng vậy, không thấy dấu hiệu gì để gọi là già dù chắc cũng ở lứa tuổi trên 70, dáng nhanh và nhẹ nhàng dù có bự con, bởi vậy mà đi đâu cũng tới, Bắc Cực, Iran… không chừa chổ nào cả. Chính trị của Thầy phải nói là rất xuất sắc, và Thầy lại có tài ăn nói dễ dàng lôi cuốn người nghe. Tiếc năm nay không có mục mời Thầy lên nói, nên xin hẹn sang năm cho trang trọng hơn khi kỷ niệm 50 năm Trường ĐH YKH. Nhìn Thầy đẩy xe lăng cho Cô mà có một thoáng suy tư!

     Phần văn nghệ, cứ theo như lời của MC Bùi Cao Đệ “Năm nay tuyệt vời, ai hát cũng hay hết, toàn là những bài chọn lọc, người chơi đờn cũng rất vững…” coi như rất thành công. Tạm đủ thì giờ cho quý anh chị và cả khách mời lên trình diễn. Anh Phạm Đăng Thiện chính thức mở đầu với liên khúc Huế/Saigon/Hà Nội đã nói lên được tính chất đoàn kết và phong phú của trường YKH với nhiều ACE từ các nơi đổ dồn đến học, kẻ giọng Nam người giọng Bắc xen lẫn tiếng Huế, tiếng Quảng hay Nha Trang…Khi chị Bích Thọ trình diễn bài Giọt Nắng Bên Thềm , nghe đến đoạn “lâu lắm rồi em không đến chơi, cây sen đã đá bạc như vôi” ,tôi “hết biết”. Giọng trầm buồn của chị thật sự đã làm  “lung linh giọt nắng bên thềm”. Thôi chết rồi, ai đang nhắt nhở về “miền Thùy Dương” của chúng tôi đây, “về miền có nắng hạ giữa mùa Thu, về miền mây thấp trời giữa mùa Xuân, về miền thơm ngát mùa Hoa Yêu Thương”. Chúng tôi thành thật ca ngợi anh Lại Đức Thuần, không phải vì anh hát hay, nhưng vì anh chọn một bài hát rất tiêu biểu về Huế và đã trình bày bài nhạc với cả tấm lòng rất Huế dù cách phát âm của anh chưa hẳn là Huế vì còn vương vấn vài cọng rau muống. Không ngờ anh toàn diện như vậy, thật xứng đáng làm chủ tịch Hội trong tương lai! Đến phiên anh Lê Văn Danh, thật là lâm ly bi đát và chết người khi được nghe “Em yêu ơi, tình nầy dâng hết đến em với bao mặn nồng… Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lương. Đâu đây có dư âm ánh mắt đôi môi nay đã xa rồi”. Cũng may là bên ngoài, trờiđang gắt nắng chứ không thì thê lương lắm!? Một ngạc nhiên đầy thú vị nữa là khi đến phiên anh Hà Thúc Như Hỷ, chúng tôi mong chờ bài Hương Xưa vì đã được nghe anh trình bày bài này tuyệt hảo nhiều lần trước đây, nhưng lần này anh cho chúng tôi thưởng thức một bài thơ về tình yêu của Du Tử Lê được phổ thành nhạc. Hết chổ chê và rất là phê, anh Hỷ ơi!! Còn còn nhiều và nhiều nữa, nhưng đành để dành cho Hồ Đ. Thuận lên tiếng với chứ!

     Qua đến phần nhảy đầm, phải cám ơn ông tây bà đầm Trần Hữu Thế, rất tự nhiên kéo nhau ra piste mà không cần hỏi voulez vous dancer avec moi làm không khí vui nhộn hẳn lên. Nhất là khi MC Bùi Cao Đệ thay đổi điệu nhạc từ slow/ bolero hay tango qua nhạc trẻ trung twist đầy năng động với bản Let’s Twist Again60 Năm Cuộc Đời làm sàn nhảy bổng đông đúc, trẻ trung hẳn ra. Nhìn thấy cặp nào nhảy cũng mát mắt cả, nhưng dưới cái nhìn của dân không biết nhảy đầm của chúng tôi, cặp Thanh Tâm/ Tôn Thất Sang nhảy dễ thương nhất hạn, vì có một cái gì đó quyến rủ hơn những cặp khác. Chính trong một bản tango họ nhảy với nhau mà hai cặp mắt nhìn nhau say đắm lạ thường, như đang sống lại thời 40 năm trước, trông thật tình tứ khiến bước chân của họ càng thêm lã lướt! Đúng là một ngày đáng nhớ. Phải không quý anh chị?

     Trong tất cả 12 bàn, lẽ đương nhiên các bàn số 2, 3 ,4 và 5, là nơi mà quý anh chị  khóa 2 và 3 ngồi xúm lại với nhau, là vui nhộn, ồn ào, náo nhiệt nhiều nhất. Bảo đảm không có một anh hay chị nào mà có thể ngồi yên một chổ từ đầu đến cuối. Yên làm sao được khi nói to mỏi cả miệng, hét nhiều thì rát cổ khan giọng nên phải chạy đến xin ngồi gần nhau mà tâm sự, mà thao thao bất tuyệt. Và cứ thế anh này chạy qua bàn nọ, chị khác lại đứng dậy bước đến bàn kia. Hay đứng tụm hai, tụm ba vít vai nhau nói chuyện. Hay thỉnh thoảng chạy đến bàn quý Thầy Cô hỏi thăm vài câu ngoại giao. Như quý anh Nguyễn Hữu HiênLại Đức Thuần mang máy ảnh cở to và hiện đại, chạy qua chạy về bấm chụp lia lịa. Vui chi lạ. Càng tình thân hơn nữa khi có anh Coco làm MC năm nay, nên không khí có phần đượm mùi ăn chơi của những năm xưa khi còn ở trường YK Huế. Đến phần trao quà lưu niệm quý anh chị lại có dịp chộn rộn hơn nữa, nhất là khi mở gói quà ra, nhìn cái trophy với tên mình khắc nằm dưới logo của Hội. Quà quả thật dễ thương. Tuy nhẹ nhàng đơn sơ nhưng chứa trọn tâm tư và hình ảnh của bao kỷ niệm chồng chất trong suốt bao năm theo học tại trường rồi tốt nghiệp sau đó. Đến đây, chúng tôi không quên cám ơn và cám ơn nhiều bạn Lê Văn Hùng 49 đã tốn nhiều công sức trong việc họa đồ và chọn lọc trophy.

Bàn 11 với các bạn trẻ thuộc khóa 12 Hà Thúc Thanh, Bùi Văn Minh, Lê Văn Phú, vợ chồng Lê Đình Cường/ Thu Giang, Bảo Quý, vợ chồng Bạch Công Dương , tuy cùng ngồi chung với Thầy Cô Bùi Duy Tâm, nhưng không vì thế mà kém phần náo nhiệt, nhất là khi có thêm vài chai rượu đỏ do Minh đem vào được khui ra chia nhau cụng ly. Nhờ ruợu mới biết Cường và chúng tôi đã từng quen biết và trồng cây si một người đẹp năm xưa ở đường Nguyễn Biểu trong Thành Nội. Ôi quả đất tròn thiệt! Chuyện xưa mà nghe như gần đâu đây! “Rồi từng ngày qua, người về miền xa có nhớ thật thà. Đắm đuối mù lòa hay đã nhạt nhòa. Còn nhớ hay không..”.

     Anh Tô Đình Đài từ Iowa về tham dự với cả một tấm lòng thân thương. Anh đã tự mình trao tận tay quý anh chị khóa 2 và 3 tập thơ anh sáng tác như một món quà tinh thần mang nặng chân tình như trong bài thơ “Y Khoa Huế Tôi Thương” của anh. Quá lu bu vì bao công việc, chúng tôi không chuyện trò thăm hỏi được nhiều với anh. Lòng chúng tôi vẫn còn áy náy khi biết được sáng hôm sau anh bay về Houston nên đành lổi hẹn với nhau lúc ăn sáng ở quán Bún Bò Huế Anam. Đành hẹn anh sang năm sẽ tiếp rước anh chu đáo hơn. Trong chuyến đi phó hội lần này, chúng tôi có đem theo một thùng gồm có sách “A Life Changed” cùa anh Lê Đình Thương và CD “Tôi Vẫn Nhớ” của các chị em con Thầy Lê Khắc Quyến, tặng cho các quan khách. Cuối ngày, thùng sách và CD vơi hơn một nữa, tiền trao tặng được $120.00 sẽ cho vào quỷ xả hội của YKH. Cám ơn anh chị Thương. Ngoài ra, chúng tôi cũng không quên cám ơn quý anh Bùi Hữu Út, Phạm Đăng Thiện, Tôn Thất HứaLê Đình Cường đã phát biểu và đóng góp ý kiến xây dựng cũng như chia xẽ kỷ niệm vui buồn với quý ACE.   

     Gần cuối chương trình, giữa tiếng hoan hô vang dội cả hội trường, anh Lại Đức Thuần đã chính thức được toàn thể ACE và quý Thầy Cô hiện diện trong ngày họp thường niên lần thứ 22 này bầu làm Chuẩn Chủ Tịch cho nhiệm kỳ hai năm 2009-2011. Chúc Mừng. Chúc Mừng. Và cũng do lòng sốt sắn copy những hình ảnh trong ngày hôm đó để gởi cho tất cả bạn hiền năm châu bốn bể, chắc anh có hơi surmenage nên mấy ngày sau khi trở về lại Fresno, anh bị tông xe một cái rầm. Xe tan vụn từng mảnh, nhưng cả anh chị không một chút trầy da sức vảy. Thế mới biết số người còn cao, là của đi thay người và được ơn trên che chở. Hú vía. Vì anh Thuần có mạng đế vương, nên sự kiện trên đã làm rúng động cả Hội, khiến bao nhiêu người gởi meo thăm hỏi:
“Thay vì đạp thắng lại đạp ga
 Ðúng bon ngài hội trưởng lo ra
 Chúc cho long thể luôn mạnh khỏe
 Bình tâm ngơi nghỉ chớ bôn ba"  Đồng Sĩ Nam  

     Tin tức ngày họp của HAHYKH Hải Ngoại vang dội ra bốn phương tám hướng, khiến nhiều bạn không tham dự được lấy làm ấm ức và mong chờ năm 2008 Hội sẽ tổ chức Đại Hội lớn hơn để kỷ niệm 50 năm thành lập Trường ĐHYK Huế. Bạn Lê Văn Hiệp, # 13 viết như sau Tuy không tham dự cuộc họp mat cuối tuần rồi nhưng Hiệp rất vui mừng vì tất cả các ACE đã có những giờ phút hạnh phúc, và trong mấy ngày hôm qua đã đọcc được rất nhiều bài viết với nhiều thích thú và tràn đầy chân tình về cuộc họp mặt. Hiệp đang mong đợi phần 2 của anh Vĩnh Chánh và dĩ nhiên còn nhiều, nhiều bài nữa.

Xin cám ơn trước và nhất quyết sẽ không "miss" cuộc họp mặt năm 2009 nhân ngày 50 năm YKH”. Nhân dịp thăm viếng bạn bè ở Đức vừa qua, vợ chồng Nguyễn Văn Long/ Phúc Hậu, cũng khoá 13, cũng ước hẹn đến với YKH vào mùa hè năm tới. Nếu hai bạn Long/ Phúc Hậu có về thăm VN trong nay mai, xin cho chúng tôi gởi lời chào thăm hỏi đến những đồng môn lớn nhỏ ở quê nhà.

     Chúng tôi xin tạm dừng đây và xin quý vị đón đọc “Hạnh Phúc Khi Đã Gặp Nhau” phần 2 trong nay mai. Trong khi chờ đợi chúng tôi sẽ gởi đến quý vị tham dự ngày họp, với ưu tiên vẫn là quý anh chi thuộc khóa 2 và 3, một DVD hình ảnh do anh Lại Đức Thuần chụp và tự edit. Chúng tôi xin chúc quý vị luôn an lành và hạnh phúc.

Thân mến,

Vĩnh Chánh,
Ủy Viên Liên Lạc/ HAHYKH             

 

 
 
mission | staff | researches | announcements | events
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved