Tôi còn nhớ
Những ngày mưa đi học
Qua cầu Trường Tiền với đôi bàn chân không dép
Chiếc tơi cá(1) xoay qua xoay lại
Chống mưa đở gió
Tôi còn nhớ
Buổi trưa ở lại trường
Mẹ bới cho nắm cơm với một miếng cá hay một con tôm
Cùng chia nhau với bạn bè
Ăn ít mà no
Bạn và tôi đã được sống qua những ngày vui thế đó.
Tai vẫn nghe tiếng bom rơi đạn nổ
Mắt vẫn nhìn máu đổ thịt rơi
Vẫn học, vẫn chơi
Vẫn yêu, vẫn nghễ(2)
Khi quán rượu cà phê
Khi xuống đường bải khóa
Bạn và tôi cứ thế chờ đợi ngày mai
Có những lúc tôi nắm tay bạn dẩn lên đỉnh đồi cây không mọc
Để được nhìn mặt trời sớm hơn một chút
Để được thấy bình minh ló dạng ở phương xa
Và ước mơ đi đi mãi với bước dài vạn dặm
Qua cực khổ, gian truân
Qua tù đày, chết choc
Bạn và tôi, rồi cũng đi bước dài mong muốn
Lại học, lại hành
Tủi nhục, nhọc nhằn
Xông pha, lặn lội
Để hôm nay có được nhà cao cửa rộng
Có gia đình ấm cúng, niềm vui và tự hào
Bạn đã hảnh diện rồi
Tôi đã hảnh diện rồi
Nhưng
Có những thoáng chốc tôi bổng thấy lòng trống trải
Trên nếp nhăn của ngày tháng, giọt nước mắt không thành hình
Tôi tự hỏi mình
Thực sự tôi đã có được gì? Làm được gì
Cho bạn? cho ai?
Đ H
(1) Tơi là áo mưa bằng lá, có hai loại, tơi cá và tơi đọt. Tơi cá rẻ tiền không che hết toàn thân, khi mưa phải xoay theo hướng gió để che.
(2) Nghể là tán tỉnh. |