Thơ UYÊN HẠNH
Trong im lặng có nhiều điều đã nói
Trong xôn xao có nói vẫn khôn cùng
Tôi chọn sự lặng im
Thay vì trải lòng mình giữa vòng tay anh
Thay vì đem cả trời xúc cảm trút xuống vai anh
Thay vì trực nhận rung động dạt dào như mưa lũ
Khi ngọt ngào vỡ vụn
Ai ngỡ ngàng để tưởng đã mất nhau
Vũ trụ đảo tròn rơi vọng lại
Suy tư xóay tròn giữa sâu thẳm vô cùng
Hồn đêm thất thểu xiêu vẹo
Gót hài sương khói dẫm một hư không
Hãy nghe trong biển chiều trầm lặng
Từng đợt sóng ngầm chuyển tải một niềm đau
Đời vắng quá vì nguồn thơ lịm chết
Chiều buồn tênh đêm lưu luyến ước mơ
Hãy nghe hiện hữu rời xa rã rời hiện hữu
Và tương lai lặng lẽ
Ngủ vùi trong đêm tối mịt mờ
Hồn thơ vút bay nhạt nhòa tan biến
Còn lại chỉ là nhận diện phù du và đối đầu hư ảo
Đừng dùng phôi pha để làm định nghĩa
Đóng khung niềm đau còn lại và một hạnh phúc giã từ
Ở hay đi ngôn từ trong ngôn ngữ
Có hay không cũng chỉ là ngôn ngữ chứa ngôn từ
Tất cả là không gian gói kín thời gian trong giới hạn
Niềm vui hay nỗi khổ chứa giới hạn một thời gian
Đừng dùng giới hạn một ngôn từ
Đóng khung những gì không giới hạn
Đừng nhìn xúc cảm ngẫu nhiên như một nhận diện
Anh và tôi sẽ là giới hạn một ngôn từ
Lang thang bước nhẹ chiều nghiêng nắng
Tím một hồn hoang, mấy hôn hòang?
Uyên Hạnh |