Hai đứa suốt ngày kề bên nhau
Dù hai mái tóc đã bạc màu,
Trồng cây tưới cỏ hoài không chán
Quên cả tháng ngày thoáng qua mau
Vườn hồng thảm cỏ anh mê mãi
Luống cải vườn rau em miệt mài,
Xuân sang hoa thắm đua nhau nở,
Hai đứa ngỡ mình lạc thiên thai.
Khúc nhạc anh đàn em say mê
Bài thơ em đọc anh lắng nghe,
Ngôi nhà nho nhỏ mà thi vị
Một cõi đi về hạnh phúc ghê.
Những đêm trăng sáng nhớ quê nhà,
Hai đứa ngồi ôn chuyện xưa xa,
Rồi trồng trà mi để nhớ chú,
Làm giàn ti-gôn tưởng đến cha
Có lúc giật mình nhớ xót xa
Quãng đời thê thảm đã vượt qua,
Hai đứa cùng quỳ xin đức Phật
Bình yên sức khoẻ trong tuổi già.
Phước Vĩnh
02-2001