Hồ Đắc Duy
Mai em về Huế có buồn không ?
Có thấy bâng khuâng sống cạnh chồng
Có thấy lòng mình quay quắc lại
Bởi vì trong ấy anh đang mong
Mai em về Huế có buồn không ?
Dấu ấn năm xưa đẹp quá chừng
Dư vị vẫn còn đeo đuổi mãi
Trong từng giấc ngủ nhớ mênh mông
Mai em về Huế có buồn không ?
Mưa trắng quanh em gió lạnh lùng
Có nhớ tìm nhau khi trốn học
Cùng nhìn mưa tạt nước bên sông
Mai em về Huế có buồn không ?
Anh hỏi sao em vội lấy chồng
Cái thuở ngày xưa chi lạ rứa
Em cười, em nói: lấy cho xong
Làm khổ anh rồi đó biết không ?
Nói chi tàn nhẫn rứa vô cùng
Lới chi ác rứa em còn hỏi
Em hỏi ngày xưa:yêu lắm không ?
Em hỏi ngày xưa: yêu lắm không ?
Trách anh không cưới hỏi cho xong
Trách anh không nói cho cha mẹ
Đem đến nhà em một quả bồng
Mai em về Huế có buồn không ?
Nghinh xuân mai nở , nụ hoa hồng
Vàng mơ aó lụa thời con gái
Bứt sợi tóc mai gói lại giùm
Một sợi tóc mai , sợi chỉ hồng
Lời xưa em nói nhớ hay không
Tóc em làm gối khi anh chết
Dệt vải liệm người sống thủy chung
Mai em về Huế có buồn không ?
Anh gởi cho em một nụ hồng
Gói lại bằng nghìn câu thương nhớ
Nghìn câu bằng một chữ Mai .... không
Sài gòn 8/12/97 |