"Mãi vui cảnh mới, ngại gì đường xa”.
Ôi lòng ta, khó mà quên được
Dù trông giây phút hay suốt năm canh
Lê thê dĩ vãng trông long
Sá chi một kiếp phù dung bẻ bàng.
Sớm mai nhìn ánh nắng vàng
Gợi bao nhung nhớ, ngỡ ngàn hồn thu.
Đường về xứ Huế xa mù
Con đường vẫn chảy, nhịp cầu vẫn xuôi.
Sông Hương kiếp kiếp ngậm ngùi
Trách ai vương vấn để rồi buồn đau.
Tôi vẫn nhớ, nhớ hoài hình ảnh
Đi vào long tôi như gả độc hành
mặc cho ngày tháng trôi nhanh
Tóc pha màu huyết, trời xanh lu mờ.
Chiều về bao nổi bâng quơ
Hàng cây phượng vĩ, vẫn chờ đợi thu.
Gió về như một lời ru
Ai đem thương nhớ, nhét đầy tim tôi
Lắng nghe thổn thức bồi hồi
Vẫn còn đâu đấy trổi hơn mây chiều.
Đêm về quán trọ cô lieu
Ánh đèn vẫn tưởng trời chiều long ta
Giờ đây, xa xa nhiều quá
Miền cao nguyên núi đổ triền mien
Chiều chiều mây bạc phủ nguyen cây rừng
Lòng ta bao nổi ngập ngừng
Lật trang kỷ niệm, vơi hồn trông mơ.
Tô Đình Đài/ Phước Long 1968 |