Thơ Tô Đình Đài - Kỹ niệm 40 năm YKH khóa 1 ra trường

 
 

            KÍNH TẶNG CÁC BẠN
                        KỸ-NIỆM BỐN MƯƠI NĂM RA TRƯỜNG
                                                        Y KHOA HUẾ-MỘT
                                                               1967-2007

            CƯỜI

QUỐC-BẢO nhoẻn miệng cười, ờ mình thành công Bự
BÁ-DŨNG cười hà ! ta về tạm chiếm Housing
ĐÌNH-ĐÀI gượng cười !  mình là kẻ đến sau cùng
MẶC-SỬU rúc rích ,nay mình thua gì dân bản xứ
TRỌNG-THU cười, đôi mắt buồn tư kự
VĂN-THUẬN hò vui trong ánh nắng chiều
ĐÌNH-THƯƠNG cười dòn mình cũng đã dùng nhiều chiêu !
THẤT-VIÊN rộn rã giọng cười ngoài vùng Hải đảo
YẾN cười giọng oanh vàng thỏ thẻ

Chín đúa mình có phước ở nơi đây
Bốn mươi năm dồn lại một ngày
Vòng tay siết chặt nụ cười rền vang
Vượt qua sóng bể mây ngàn
Mẹ Việt-nam ngây ngất ôm con cùng cười

25-7-2007
Tô đình Đài

            HUYNH-ĐỆ

Trời Huntington rợp bóng ngàn hoa
Nhìn sau lưng Quốc-Bảo như còn trai tơ
Trời chiều gío lại ngẩn ngơ
Anh chàng Bá-Dũng bay về Houston
Iowa trái tim Mỹ- quốc vàng son
Đình-Đài mình lẩn thẩn làm thơ hằng ngày
Alabama không cánh mà bay
Cao-bồi xứ ấy Mặc- Sữu nay yên lòng
Số trời, Trọng-Thu chịu cảnh long đong
West menster,cờ vàng rực sáng xóa tan đêm buồn
Thuận ơi! nước đi ra biển lại mưa về nguồn
Trời Houston có bóng của người bạn thân
Duyên trời cá nước khó phân
Thương Clifton nhưng bạn muốn lần về Cali
Trời Honolulu sóng vỗ ầm-ì
Biển-đông sóng bạc đổi màu tóc Viên
Glendale,Yến là một ban hiền
Ngân nga giọng hát như Tiên cỏi đời
Nước Pháp “ Mẫu-quốc “tôi ơi
Nuôi Thế trẻ lại,như còn thanh xuân
Đông Đức dưỡng phu trường mình
Nhưng  bạn Thất-Hứa không về hôm nay!

Bọn chúng mình như cánh chim bay
Đất lành chim đậu dưới trời tự do
Nhớ quê-hương,bè bạn quê nhà
Dù xa cách mấy tình ta vẫn bền
Hôm nay gặp mặt bầu bạn, anh em
Trời Cali tươi mát,lụa mềm trải quanh
Nhớ Huế-đô trường cũ của bọn mình
Sông Hương, núi Ngư, cầu Trường-tiền giăng giăng 
Dù cho sông núi cách ngăn
Vòng tay siết chặt mối tình ĐỆ HUYNH

25-7-2007
Tô đình Dài

            MẸ  ƠI

Me ơi đất mẹ không còn hoa lá
Còn chi nhựa sống cho dân mình
Nắng chiều tìm kím bình-minh
Bao người đau khổ vùi mình biển sâu

Nên con đã chán tình đời và thế sự
Chẳng mơ màng cuộc sống xa hoa
Đã đi suốt cả cuộc đời
Vẫn còn thổn thức ,ngẩn ngơ phận mình!

Nói với ai biết rỏ sự tình !
Thà rằng ôm-ấp lặng thinh qua ngày
Môi cười mà mắt vẫn cay
Còn đâu hoài bảo những ngày xa xưa..

Lắng nghe trào nghẹn trong lòng
Nhìn về quê mẹ,sóng tràn biển khơi
Bao lần bắt gío tìm hơi
Nỉ non hoa lá ghi lời sắt son

Giờ đây  mẹ đã mất hồn
Con trai của mẹ đêm đêm nghẹn ngào
Mẹ ơi, nơi đây đầy dẫy trời sao
Hồn thiêng đất Việt nâng cao lửa hờn

Hương lòng thề nguyện trăm năm
Gương xưa dù vỡ vẫn còn ảnh đây.

25-7-2007                              
Tô đình Đài

 

 
 
mission | staff | researches | announcements | events
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved