Thơ của Dương Hoài Ninh, tức Phạm Dương
Mùa sóng dội vỗ quanh đời bất trắc
Tung lên cao ập xuống ngả nghiêng trôi
Biển bao dung biển phẩn nộ mấy hồi
Cảm nhận thiên thu một lần vượt biển
Trời bát ngát lòng người sao hung hiểm
Nước mênh mông đâu một chổ yên lành
Nghe hoang vu run rẩy tận ngày xanh
Thời êm ấm trôi xa dòng hoài niệm
Mùa sóng dội vỗ đến bờ ước nguyện
Hy vọng đi! Mưa nhẹ gánh ưu phiền
Ngày mai ngày mai cuộc sống bình yên
Ta úp mặt hân hoan cười lệ đổ
Thấp thoáng em thủa xuân thì rực rở
Lúc trao thân thấy trước nỗi héo mòn
Ta khóc lên nghe khô khốc trong hồn
Niềm vui sao vẫn vô cùng quạnh quẽ
Mùa sóng dội vỗ quanh đời lặng lẽ! |