|
Chiều tháng năm cây gầy rung trước gió,
Cánh hoa xoay xoay nhẹ phớt vai em.
Mưa Ca-li vừa đủ ướt môi mềm,
Phấn vàng rơi theo hoa chuông về đất.
Ngập hồn ta niềm nhớ nhung chất ngất,
Thuở tan trường ai đó sánh chung đôi.
Phượng vỹ tươi màu thắm đỏ bồi hồi,
Niên học cuối, bao lời chưa kịp nói…
Mắt nhìn xuống, guốc ai khua bối rối,
Chùm hoa ai bẻ vội dúi vào tay.
Ánh mắt ai trong trẻo quá thơ ngây
Mười tám tuổi, mộng mơ đầy cặp sách.
Áo em bay, cuốn tà mây trinh bạch,
Môi khép hờ, nắng chiếu lệch bờ mi.
Tóc miên man trải mãi mộng xuân thì,
Cửa trường khép, ngàn hoa về muôn lối.
Chuỗi ngày xanh trôi qua như rất vội,
Nhỏ theo chồng, nhỏ chắp cánh bay xa.
Nhỏ bôn ba theo cơm áo tình nhà,
Còn thương nhớ cánh phượng hồng ép bướm.
Chiều nay nhìn hoa rơi, ta cúi lượm,
Ngỡ tai nghe chuông đổ buổi trường về.
Chợt nhớ ra, lòng đau buốt tái tê,
Hoa xứ lạ, chuông nhạt nhòa sắc tím!
Ồ bao năm ta lênh đênh tìm bến,
Suýt quên mau cành phượng thắm tình thơ.
Quên dáng ai xưa nhỏ dại ngây khờ,
Ai tặng bướm, nhỏ lồng trang nhật ký.
Sống tha hương, mịt mờ đường thiên lý,
Giảng đường nay đâu giống lớp ngày xưa!
Thoáng mưa bay, bao thương nhớ cho vừa,
Chuông tím đổ, ta chờ tay ai với…
Hương Lan |
|