Phượng vỹ luôn là một hình ảnh ăn sâu trong lòng người con xứ Huế - bên cạnh Hương Giang, cầu Trường Tiền, Thành Nội, chợ Đông Ba, núi Ngự Bình, hai trường Quốc Học Đồng Khánh, các con đường Lê Lợi Trần Hưng Đạo Phan Bội Châu ... Phượng đỏ ghi dấu thời áo trắng học trò, mùa thi cử, những lưu luyến xa cách khi hè đến. Và luôn cả những cuộc tình - thoáng nhẹ như những đùa giỡn trẻ dại, hay dai dẳng theo với mưa Huế.
Mời quý Anh Chị Em đọc bài “PHƯỢNG XƯA”, một sáng tác mới của BS. Khổng Lê Quỳnh Hoa, YKH#19,
Calgary, Canada.

Bản nhạc “Phượng Buồn” - Ngàn năm trong tôi, tình này không phôi phai - ở cuối bài viết được xem như lời cám ơn BBT gởi đến tác giả.

BBT

 

PHƯỢNG XƯA

 

O là con gái Huế, mang tên loài hoa học trò. O yêu phượng và ngôi trường nữ. O yêu tóc thề, áo dài, nón lá và những bâng khuâng bên ngoài cửa lớp.

 

Trường nữ cách trường nam một con đường “Giao duyên”. O học Văn, anh học Toán. Phượng hai sân trường lưu luyến nhìn nhau. Những buổi chiều tan trường về, anh thường im lặng theo chân O. Rồi một buổi chiều, chân O quấn quýt làm chiếc quai guốc đứt. O hoảng lên. Anh đóng tạm quai guốc cho O mang về. Chiếc guốc đứt làm chậm bước chân O và giúp anh có cơ hội đưa O về nhà. Trước khi rời ngõ nhà, anh còn kịp dúi vào tay O miếng giấy nhỏ với hai câu thơ:

 

“Người với ta hai động tử cùng chiều.

Đuổi nhau hoài trên quỹ đạo thương yêu”.

 

Dân toán cũng bày đặt làm thơ, nhưng răng mà câu thơ lại làm dân văn xao xuyến?

Rồi hẹn hò, rồi giận hờn, rồi những vòng xe đạp: sáng đưa, chiều đón. Rồi theo nhau vào quán nước: ly cà-phê thơm và ly chanh đường ngọt. Phượng đầy trên giỏ xe, phượng đầy trên nón lá, phượng đầy trên những giòng nhật ký của O và anh. Tình cảm lớn dần theo những mùa phượng hồng trước sân trường.

 

Rồi anh đột ngột ra đi, không một lời từ giã. Sân trường cuối năm lớp mười hai buồn như tiếng thở dài. O làm người ở lại, lẻ loi bước trên những con đường còn nồng kỷ niệm. Phượng rũ buồn. O quay quắt trong nỗi nhớ ngút ngàn. O khóc.

 

Rồi cũng vì yêu phượng, O trở thành cô giáo. Cô giáo trẻ sống với sân trường, bảng đen, phấn trắng và lũ học trò yêu. Mỗi mùa phượng nở, cô giấu trong tim một nỗi niềm. Anh vẫn bặt tin. Mối tình ngày nào chỉ còn là kỷ niệm. Rồi nỗi nhớ cũng dịu dần theo từng mùa phượng. Rồi O đi lấy chồng. Ngày cưới, xác pháo nồng như phượng đỏ. Áo cưới thắm như phượng hồng. O tự hỏi: Tại răng lại nghĩ về hoa phượng trong ngày cưới? Tại răng vẫn nhớ về anh trong ngày vu quy? Tại răng trên quỹ đạo yêu thương, anh và O không có chung một điểm dừng?

 

Anh vội vã rời Huế trong chuyến đi định mệnh bất ngờ. Anh không kịp nói lời tạ từ hay hứa hẹn gì với O. Hành trang chỉ có vài món đồ tùy thân và quyển nhật ký của hai người. Rồi anh đến vùng đất mới. Cuốn vào cuộc sống mới ở xứ người. Học hành. Công việc. Ngày theo ngày trôi đi. Anh nhớ O. Nhớ Huế. Nhớ phượng hồng. Nỗi nhớ dài bất tận. Mộng và thực lẫn lộn. Rồi nỗi nhớ trở thành niềm trăn trở. Thôi để O chấm dứt nỗi chờ đợi. Thôi để O tìm một bến đỗ bình an. Cuốn nhật ký nằm yên trong ngăn kéo. Anh sợ những gợi nhớ của ngày xưa cũ. Kỷ niệm nhạt dần theo vòng xoáy của cuộc đời.

 

Đã gần mười năm xa Huế. Một hôm tình cờ đến vùng đất ấm, anh sững sờ đứng nhìn hàng phượng đỏ thắm bên đường. Màu phượng làm sống lại mãnh liệt mối tình học trò. Đêm đó anh ngủ với men rượu say. Trong giấc mơ anh thấy O và anh nắm tay chạy dưới những hàng phượng. Rồi gió lay, rồi phượng rụng và hình bóng O nhạt nhòa.

Anh trở về Huế trên chuyến bay với nhiều cảm xúc. Huế đón anh bằng nắng nồng của mùa hạ, tiếng ve râm ran và màu đỏ hồng của phượng. Phượng nở đầy trên sân trường cũ. Phượng rơi đầy trên những con đường xưa. Phượng xõa tóc, soi bóng bên dòng sông Hương. Phượng xưa ơi! Anh đã lỡ đánh mất mối tình đầu thơ đẹp. Anh nợ O một lời tạ lỗi. Anh nợ O chuỗi ngày dài thương nhớ. Anh nợ O niềm ân hận cho một cuộc tình.

 

O nhận được tin anh về vào một ngày cuối năm học. Sân trường vắng, phượng vẫn nở đầy hoa ngoài song cửa lớp. O đang cố giải một bài toán khó. Có nên gặp lại anh? Có nên khuấy lại kỷ niệm ngày xưa dường như đã ngủ yên? Băn khoăn mãi, rồi cuối cùng O cũng đến gặp anh. O muốn nghe một lời giải thích. Vẫn con đường đầy phượng dẫn đến quán café cũ. Vẫn khung cảnh của những ngày xưa hò hẹn. Anh ngồi đó, bối rối nhìn o, tìm không ra lời tạ lỗi. O ngồi đó, đôi mắt vương đậm nét u hoài. Ly café không thơm, ly café đắng nghét. Ly chanh đường không ngọt, ly chanh đường lạt nhách với vòng nước đá tan. Quán vắng. Buổi chiều tĩnh lặng. Văng vẳng tiếng hát buồn tênh:

“Cánh phượng hồng ngẩn ngơ.
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây.
Và mùa sau biết có còn gặp lại…
Mối tình đầu của tôi…”
*

 

Từ ngữ kéo nhau chạy trốn. Bây chừ, lời giải thích cũng chẳng bù lại những ngày tháng O khắc khoải nhớ thương. Bây chừ, lời tạ lỗi cũng không mang lại cho anh những mùa phượng thơ mộng cũ. Bây chừ, lời nhớ thương cũng không thể đem anh về lại với cuộc đời O. Gió thổi lá phượng rụng đầy trên bàn. Một cánh phượng buồn rơi trên tóc o. Hai người ngồi im lặng bên nhau. Buổi chiều dần nhạt nắng.

 

Calgary, tháng tám, hai không hai mươi

*Tặng những mối tình học trò.

Quỳnh Hoa-YKH-19

 

*Phượng Hồng: Nhạc Vũ Hoàng, thơ Đỗ Trung Quân.

 

 

https://www.youtube.com/watch?v=GflW_pTgoA4

 

 

 

 

 


Tháng 4, 2024

Tháng 3, 2024

Tháng 2, 2024

Tháng 1, 2024

Tháng 12, 2023

Tháng 11, 2023

Tháng 10, 2023

Tháng 9, 2023

Tháng 8, 2023

Tháng 7, 2023

Tháng 6, 2023

Tháng 5, 2023

Tháng 4, 2023

Tháng 3, 2023

Tháng 2, 2023

Tháng 1, 2023

Bài viết từ 2021 trở về trước

Bài vở , hình ảnh, dữ liệu đăng trên trang nhà của Y Khoa Huế Hải Ngoại (YKHHN) hoàn toàn có tính thông tin hay giải trí. Nội dung của tất cả bài vở, hình ảnh, và dữ liệu này do tác giả cung cấp, do đó trách nhiệm, không nhất thiết phản ánh quan điểm hay chủ trương của trang nhà YKHHN.
Vì tác quyền của mọi bài vở, hình ảnh, dữ liệu… thuộc về tác giả, mọi trích dịch, trích đăng, sao chép… cần được sự đồng ý của tác giả. Tuy luôn nỗ lực để độc giả được an toàn khi ghé thăm trang nhà YKHHN, chúng tôi không thể bảo đảm là trang nhà này hoàn toàn tránh được các đe dọa nhiễm khuẫn hay các adwares hay malwares… Vì chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho những tổn hại nếu có, xin quý độc giả cẩn trọng làm mọi điều có thể, ví dụ scanning, trước khi muốn sao chép, hoặc/và tải các bài vở từ trang nhà YKHHN xuống máy của quý vị.