CHUYỆN KỂ VỀ GYM


Như thường lệ, hàng ngày đúng 9 giờ sáng là vợ chồng tôi đi gym. Gym của 24h Fitness cách nhà tôi khoảng 10 phút lái xe. Hai mươi năm nay từ ngày định cư ở Mỹ tôi có cái bệnh ghiền đi gym, nhất là từ ngày tôi bị trật khớp vai trái ở Houston khi vói tay ra sau xe đưa đồ chơi cho đứa cháu nội mới 3 tuổi (nay đã 16 tuổi) nó khóc ngất vì bị đi học mẫu giáo, nào là uống thuốc, physiotherapy, rồi nghe quảng cáo của một vị D.C “tôi không còn đau nhức nữa” vô ông thầy cho chạy điện, làm đủ thứ trên đời cũng không bớt, vô tập Gym ở 24h Fitness anh chàng trainer nầy vẽ chiêu đắp nước đá và ấn mấy cái huyệt mấy bữa là hết ngay. Tôi mê đi gym từ ngày đó! Đợt đi cruise nhân kỳ Đại Hội Y Khoa Nam Cali tôi thấy thầy Bùi duy Tâm ở trần trùng trục, mồ hôi mồ kê nhễ nhãi vừa chạy vừa đẩy chiếc xe lăn, có cô ngồi trên, vẻ mặt hớn hở, tràn đầy hạnh phúc. Thầy nói với tôi: tôi đẩy nhà tôi chạy quanh tàu 4 vòng rồi, người tôi thấy khỏe! Mấy cậu cố gắng chạy, tập gym kiểu này tốt lắm! Nhưng rồi thời gian mấy năm sau, ông Trời cũng không cho Thầy tiếp tục đẩy xe lăn cho Cô thêm nữa! Xin chia buồn cùng thầy! Tôi cũng gặp thầy Lê Thanh Minh Châu sáng nào cũng miệt mài trên máy treadmills trong khách sạn kỳ ĐHYK Huế ở Santa Ana năm vừa rồi!

 Sau đây là một và loại máy mà tôi thường xuyên xử dụng:

  • 1. Máy Chest press: tập cơ ngực. Pectoralis major musculus sẽ to lên. Tránh tình trạng ngực xép. Cơ nầy có 2 phần: phần trên gọi là clavicular head, phần dưới gọi là sternal head, mỗi ngày nằm ngửa dơ lên dơ xuống thời gian sau ít ra ngực cũng được 2, 3 múi. Đứa cháu nội tôi năm nay 16 tuổi, từ ngày vô tập gym, nó tập say mê bỏ cả bạn gái vừa mới quen. Cứ khoảng vài tuần lễ gặp tôi là nó trạc áo ra khoe: Ông nội coi con đươc 4 múi rồi! Con sẽ cố gắng lên 6 múi cho mà coi! Còn tôi mấy chục năm đi gym người thì khỏe chỉ đạt 2, 3 múi không nhiều như thằng cháu nội. Được một cái người nào tập gym đều có kết quả rất phấn khởi sau nhiều năm tập chuyên cần, như trường hợp anh bạn hiền quen tôi cùng đi diện H. O với tôi lúc qua Mỹ ăn nhậu quá cỡ thợ mộc nên bụng thành bụng bia, người vàng vọt sắp có cơ hội đi chầu Diêm vương, mấy năm gặp lại tôi ngỡ ngàng thốt: “Cha nội bữa nay hồi xuân, đẹp lão quá ta!” Hắn nói “Moa đi gym đó cha!”
  • 2. Máy Pectoral fly – rear deltoid 2. cơ ngực. Tập cho ngực nở thành Hercule
  • 3. Máy Seated Dip. cơ ngực. Tập ngực nở
  • 4. Máy Lateral pull down. Tập cơ bắp tay. (cơ Deltoid)
  • 5. Máy Iso-lateral Decline press. cơ Deltoid. Tập cơ bắp tay
  • 6. Máy leg extension. Tập chân. Tập bắp đùi to lên
  • 7. Máy Treadmills, chạy hằng ngày, mỗi lần 30 phút
  • 8. Nhảy Zumba, 1 tuần 1 lần

Đây là những máy tôi xử dụng thường xuyên. Tập những máy này không nở bề ngang cũng nở bề dọc, nhưng được một cái là kéo dài tuổi thọ thêm ít năm để vui với con cháu.

 

Lúc trước khi chuyên tâm tập gym, buổi sáng thức dậy tôi dành nửa tiếng để tụng kinh Phật, từ khi tập gym, khi chạy Treadmills 30 phút với tốc độ 39 miles/hour tôi niệm được 108 lần câu “Nam mô A Di Đà Phật” hay 1 bài Chú Đại bi. Mỗi lần đọc xong tôi thấy tâm hồn nhẹ nhàng phơi phới như có một luồng gió mát rượi thổi vào người! Có lúc tôi tranh thủ nhảy Zumba với vợ tôi. Nhảy điệu này mồ hôi ra nhỏ giọt, calories ra ào ào! Người điều khiển là một bà Mỹ đen, bà nầy mập ú mà sao nhảy quá giỏi; bà la lối chỉ ngay tôi bắt quay qua quay về, tiến tới tiến lui cho đúng, giống như tập lính ở quân trường Thủ đức, mồ hôi tôi ra như tắm, mệt rã cả người, may mà tập 1 tuần 1 lần, nếu không thì tiêu hết xí oách, nhưng khi về đến nhà thì thấy khỏe trong người, tối nằm lăn ra ngủ không biết trời trăng mây gió!

 

Cám ơn nước Mỹ đã cho chúng tôi những chỗ tập Gym tuyệt vời! Để khi nào thấy

Tôi buồn tôi có gym vui

Tôi khỏe đã có gym chơi

Tuổi già muốn sống được mấy mươi

Chỉ nhờ đi gym có thế thôi!

 

Đây là một câu chuyện liên quan đến gym, tôi xin kể cho các bạn nghe, chuyện như thế nầy:

Một bữa tôi đang chạy máy Treadmills, chạy được 30 phút, tôi bỗng nghe một tiếng nói của cô gái chạy máy kế bên nói tiếng Việt:

Xin lỗi có phải là BS Trâm không ạ!

Tôi trả lời: vâng là tôi!

Trời đất quỷ thần ơi! Ông thầy tôi đây mà! BS nhớ Tèo không? Tèo “loài chim đi biển đó”! Trời đất ơi! Nguyễn văn Tèo ngày xưa một “loài chim đi biển” trong ban ẩm thực của bệnh xá quân y của BĐQ quân khu 1 bây giờ trước mắt tôi là một cô gái nhan sắc lộng lẫy thân hình thon gọn đang tập gym. Tôi nhớ ra rồi, tôi xin kể đầu đuôi câu chuyện như sau:

 

Khoảng tháng 8 năm 1974 xảy ra trận đánh khốc liệt giữa 1 sư đoàn quân chính quy việt cộng và tiểu đoàn 79 BĐQ tại chi khu quận Thượng Đức sau đó quận bị VC tràn ngập, mấy ngày sau thượng sĩ thường vụ Trai dẫn một lao công đào binh vô Bệnh xá BĐQ khám bệnh. Lúc đó tôi là y sĩ trưởng coi một bệnh xá 20 giường (bệnh xá nầy do lực lượng đặc biệt Mỹ để lại). Bệnh xá có cấp số. Đại đội trưởng là BS Đào Hùng hiện nay ở Montreal, tôi là Đại đội phó kiêm Y sĩ trưởng Bệnh xá, còn có 2 dược sĩ và 1 nha sĩ. Từ xa tôi thấy tên LCĐB ngầu thật, nó đi nghênh ngang, mặc cái quần nhà binh rách tơi tả, cái áo treilli nhớp nhúa che bộ ngực căng phồng, trên áo có chữ L. C. Đ. B. Cánh tay trái xăm chữ “Hận đời đen bạc”, Tôi ngạc nhiên vì đa số LCĐB tôi thường gặp họ hay xăm chữ “xa quê hương nhớ mẹ hiền”. Tên này có lẽ tuổi thơ dữ dội nên nó khắc câu có vẻ chán chường. Nó khai bệnh với tôi: làm LCĐB cho TĐ 79, bị VC pháo kích ngất xỉu được TĐ tải thương đem về Bệnh xá. Tôi khám bệnh cho Nguyễn văn Tèo (tên của nó) khám phá nó là một hermaphrodite, tiếng nói và bộ ngực giống phụ nữ, riêng bộ phận dưới tôi nghi là lưỡng tính, nó đỏ mặt ngượng không cho khám.

Tôi không hiểu vì sao nó bị bắt vì tội trốn lính rồi bị bổ sung vào LCĐB, trái với bộ phận con người có dáng nữ tính, Tèo binh nhất thuộc sư đoàn 3 bộ binh nầy đi lính được mấy tháng lên được binh nhất thì đào ngũ, đi lang thang bị quân cảnh bắt rồi bổ sung vào BĐQ theo diện LCĐB. Gương mặt Tèo không mấy thiện cảm, tóc tai bờm xờm, hàm trên có mấy cái răng khểnh không giống ai, nói năng lúc nào cũng văng tục, tính nết giống dân chợ búa. Vì cấp số của bệnh xá, bệnh nhân không nằm viện quá 7 ngày. Từ ngày Tèo nằm bệnh xá, không khí vui hẳn lên; hằng ngày mấy cha nội BĐQ làm văn phòng trên quân khu nghe tin Tèo bị pháo kích tức ngực tới hỏi han thăm viếng, có đứa nhìn Tèo xoi mói vẻ mặt hóm hỉnh. Tôi biết tẩy của tụi nầy là muốn tò mò quan sát nhan sắc hơi lạ của người LCĐB này. Tôi cho Tèo mấy lần tái khám, xuất viện nhà cửa không có, tôi thấy nó về ở chung với Trung sĩ Dũng, lính quân y của tôi phụ trách ban ẩm thực của Bệnh xá. Tôi có ý định giúp binh nhất LCĐB Tèo nầy bằng cách gởi sang Tổng y viện Duy Tân, khổ một cái là tìm một chứng bệnh có vẻ khó chữa nhưng tìm không ra. Có lần tôi chuyển binh nhất Tèo qua Tổng y viện Duy Tân với chứng bệnh như sau:

 

Blast injury – acquired hermaphrodite –Xin giúp đỡ ra Hội đồng giám định y khoa  

 

Không biết bên đó họ giải quyết thế nào. Một tháng sau Thượng sĩ Trai lại dẫn LCĐB Tèo nhập viện lại bệnh xá, cũng mang áo treilli có đề chữ LCĐB, lần nầy tôi cho binh nhất Tèo nhập viện với chứng bệnh “hội chứng của sốt rét,” rồi liên hệ với thiếu tá Đường, đại đội trưởng chỉ huy công vụ cho Tèo phụ trách ban ẩm thực bệnh xá. Tôi tập họp ban quân y lại và nói với mọi người: Binh nhất Tèo tạm thời phụ trách giúp đỡ Trung sĩ Dũng coi về hỏa đầu vụ. Các anh từ nay gọi binh nhất Tèo là: “Loài chim đi biển,” không được kêu là ‘Lao công đào binh’ nữa! Các anh nên nhớ: LCĐB họ đánh VC không chê được! Kỳ quân y mình tăng phái cho lữ đoàn Thủy quân lục chiến ở Quảng Trị, sau khi quân số của một trung đội bị chết và bị thương gần hết, còn lại mấy LCĐB, họ dùng súng và lựu đạn của trung đội đánh tan tành cả một tiểu đoàn chính quy VC, còn lại 2 người còn sống về trình diện! Một bữa tôi kêu Tèo vô và nói: Tôi cũng sắp đi hành quân xa, mấy lời tôi căn dặn: tôi biết bệnh của cậu, cậu không bao giờ đi lính đâu, Tổng y viện Duy Tân cũng không giải quyết để đưa cậu ra hội đồng y khoa được, tôi có quen mấy BS Mỹ ở 95 Evac hospital Đà Nẵng, sau nầy cậu gặp người Mỹ nào thì cứ đưa cái thơ nầy cho họ, tôi đã viết nói về tình trạng bệnh lý của cậu bằng tiếng Anh trong lá thư nầy, rồi tôi giao lá thư cho binh nhất Tèo. Trong thư tôi nói rõ trường hợp của binh nhất Tèo: không thể để một người có thể đổi giống sang phụ nữ đi lính, rồi lại bắt đi lao công đào binh. Xin các cơ quan có chức năng Hoa Kỳ giúp đỡ!

 

BS Trâm, em là Tèo LCĐB đây! BS có nghe rõ không? Tôi chợt bừng tỉnh sự suy nghĩ miên man trong đầu. Tôi hỏi: Có phải Tèo năm xưa nằm bệnh xá BĐQ đó không? Mà sao bây giờ là cô?

Em bây giờ là Tina. Em kể cho BS nghe, lần đó em tiếp tục làm trong ban ẩm thực

của bệnh xá cho đến khi VC chiếm ĐN, em cùng anh Dũng chạy vô Sài Gòn và sau đó vượt biên rồi được định cư ở Mỹ tiểu bang New Mexico, em đưa cái thơ giới thiệu của BS, họ đem em vô một bệnh viện rất hiện đại sau đó giải phẫu em thành người nữ! BS thấy có kỳ diệu không? À em quên giới thiệu với BS anh Dũng làm trong ban ẩm thực của Bệnh xá, đi vượt biên cùng vời em, nay là ông xã của em đó!

 

Tôi nói: ủa Dũng đâu rồi! Tina trả lời: anh Dũng hiện đang coi một nhà hàng ăn lớn ở New Mexico, em qua đây thăm bà dì, kết hợp đi gym, em thích đi môn thể dục nầy, bên đó em đi hằng ngày nên thân hình mới gọn như hôm nay! Nói cho BS mừng, em bữa nay khá lắm, em có 2 tiệm nail lớn đắt khách lắm! Khi nào BS có rảnh qua thăm chúng em, vợ chồng em luôn ghi nhớ công ơn như trời bể của BS. Anh Dũng cứ nhắc đến BS hoài! Ngày mai em về lại New Mexico, em chào BS và gởi lời thăm cô và mấy em!

Tôi hỏi Tina: Bữa nay Tèo hết ngầu và nói văng tục chưa?

Tina cười trẽn: Chuyện ngày xưa rồi BS ơi!

Nói về thằng Dũng lính của tôi, cấp bậc Trung sĩ, từ ngày nó làm chung với binh nhất Tèo tôi nghi nó có cảm tình với Tèo qua cách ăn nói và ánh mắt nó hay binh vực cho Tèo, không ngờ sau nầy nó rủ Tèo đi vượt biên qua Mỹ và lấy Tèo làm vợ. Nay Tèo là một Tina kiêu sang và đẹp lộng lẫy! Hình như Tina cũng có đụng đến dao kéo ở Hàn quốc nữa nên mới đổi đời như vậy!

 

Tiếng máy Treadmills chạy rần rần. Bên cạnh tôi Tina trong bộ đồng phục sport mắc tiền, người Tina gọn gàng đẹp lộng lẫy, mái tóc xõa bồng bềnh, hàm răng khểnh thô kệch lúc trước của binh nhất Tèo được thay bằng một hàm răng trắng như trứng gà bóc, với nụ cười thật duyên dáng! Có ai ngờ lúc trước là một binh nhất nghèo khổ bị cha mẹ bỏ rơi vì mang hình dáng một ái nam ái nữ, rồi thành kiếp “Loài Chim Đi Biển”. Tôi vui sướng trong lòng, tự nhủ “Ít ra mình cũng làm được một việc thiện.”

 

Nước Mỹ quả là thần diệu và đổi đời!

 

BS Trần quý Trâm

 

 

 

 

 

 

 

Tháng 4, 2024

Tháng 3, 2024

Tháng 2, 2024

Tháng 1, 2024

Tháng 12, 2023

Tháng 11, 2023

Tháng 10, 2023

Tháng 9, 2023

Tháng 8, 2023

Tháng 7, 2023

Tháng 6, 2023

Tháng 5, 2023

Tháng 4, 2023

Tháng 3, 2023

Tháng 2, 2023

Tháng 1, 2023

Bài viết từ 2021 trở về trước

Bài vở , hình ảnh, dữ liệu đăng trên trang nhà của Y Khoa Huế Hải Ngoại (YKHHN) hoàn toàn có tính thông tin hay giải trí. Nội dung của tất cả bài vở, hình ảnh, và dữ liệu này do tác giả cung cấp, do đó trách nhiệm, không nhất thiết phản ánh quan điểm hay chủ trương của trang nhà YKHHN.
Vì tác quyền của mọi bài vở, hình ảnh, dữ liệu… thuộc về tác giả, mọi trích dịch, trích đăng, sao chép… cần được sự đồng ý của tác giả. Tuy luôn nỗ lực để độc giả được an toàn khi ghé thăm trang nhà YKHHN, chúng tôi không thể bảo đảm là trang nhà này hoàn toàn tránh được các đe dọa nhiễm khuẫn hay các adwares hay malwares… Vì chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho những tổn hại nếu có, xin quý độc giả cẩn trọng làm mọi điều có thể, ví dụ scanning, trước khi muốn sao chép, hoặc/và tải các bài vở từ trang nhà YKHHN xuống máy của quý vị.