21 Truyện 50 chữ
Nguyễn Thanh
Chửi thề
Gã bắt đầu chửi thề khi tóc đã bạc. Bạn cũ 30 năm gặp lại bảo vợ gã rằng gã ngày xưa rất hiền. Vợ gã xanh mặt sợ gã không kìm được thì mất mặt. Khổ thật, đối với gã nhịn chửi còn khó hơn nín đ...
Muộn màng
Đương chức, bí thư dạy dỗ nhân dân, mọi người cúi đầu. Là người hùng với những công trình vĩ đại. Trước vành móng ngựa, ngài cúi đầu xin lỗi nhân dân cũng vì những dự án vĩ đại đó. Sao không xin lỗi những ngày còn oai?
Vô ngã
Ngày xưa ai đụng cái tôi của nó là biết tay. Vì cuộc sống nó đã vứt bỏ chữ tôi để bảo vệ chữ tiền. Lúc thanh niên nó ngẩng mặt lên trời nên dễ ngã. Giờ đầu cúi sát đất, ngã cũng không sứt đầu mẻ trán.
Lên chùa
Buồn đời lên chùa tìm chút bình yên. Hai bên chánh điện, đầy bảng thông báo. Quyên tiền thỉnh tượng Quan âm, tùy hỉ. Vé ca nhạc ủng hộ chùa, 25. Vé phóng sanh, 20. Thấy lòng thêm bất an. Về nhà thấy mình sướng hơn thầy tu.
Trăn trối
Đôi vợ chồng 40 năm “làm chủ” đất nước trong phòng thuê ở Hà Đông chưa bao giờ lên Hà Nội. Sắp chết, cụ ông dặn nếu mình đi trước, nhớ đốt ngôi nhà vàng mã. Người vợ chuộng tinh thần hơn, dặn chồng nhớ đốt Lăng Bác.
Thẹn với lòng
Em đẹp, ít học mà thông minh. Biết anh không tính chuyện lâu dài mà vẫn yêu say đắm. Hai mươi năm sau tỉnh giấc biết rằng nợ em. Hỏi em có hận anh? Em nói khi nào cũng kính trọng anh. Thấy mình tầm thường quá.
Đo bằng sợ hãi
Thằng A mỗi khi nghe tao ho là sợ vãi đái.
Hôm qua tao dọa con B một trận khiếp vía.
Tao sẽ cho lão C một trận tởn tới già.
Nhiều người thể hiện quyền lực bằng đe dọa, thứ quyền lực của thú vật.
Quê hương
…Khi ta đi đất hóa tâm hồn...
Lúc mới qua Mỹ nó chỉ ước đồng cỏ ở đây là đồng lúa quê mình. Háo hức về thăm quê, rồi mới nhận ra nhà mình bây giờ ở bên kia đại dương. A man's homeland is wherever he prospers (Aristophanes).
Vô tâm
Reng, reng…
…Lan đây
…Sao lâu không gửi tiền cho Điệp, nó khổ lắm.
Reeng… nếu Lan không về họp lớp, nhớ gửi tiền về nghe, lớp mình nghèo.
Chắc em quên chị rồi, chị họ nhắn qua viber.
Ai biết nhiều lúc nó cũng quên chính mình.
Tình đồng chí
Áo anh rách vai, kệ má anh!
Mới tết năm ngoái đám đệ tử vác đồ đi cửa sau năn nỉ ỉ ôi. Giữa năm mất chức. Cuối năm mất mẹ, không một lời chia buồn từ đám huynh đệ ruồi bu, tụi nó sợ liên lụy.
Bầy đàn
Chê không bao giờ dám.
Khen không dám tiên phong.
Muốn lẫn trong đám đông
Ai răng thì tui rứa.
Cuộc sống bầy đàn và ngụy trang có lợi với các loại vật để tránh nguy hiểm, giúp sinh tồn. Với loài người thì cản đường tiến hoá.
Họp lớp
Mỗi lần lớp họp mặt, ai cũng tranh cho người khác biết sự vĩ đại của mình
…Mình sắp được phong PGS.
… Đại gia Bê bạn tớ…
…BT Thăng vừa gọi mình…
…Đứa khoe hình ôm Angela múp rụp
Nhậu. Nhố. Nhạt! Nó bỏ họp từ đó.
Hài
Mình thích hài kịch, khoái Hoài Linh. Hài châm biếm xã hội, trong khi nghệ thuật chính thống tô son trét phấn. Tuy nhiên hài rẻ tiền có rating chót vót, nghệ sĩ hài lên ngôi bá chủ dẫn dắt chúng sanh. Xã hội dễ dãi, một tấn trò đời.
Phôi pha
Xa em ta tưởng không còn muốn sống vì em là một phần máu thịt. Tim ta đóng kín. Thay thế em là một mối tình hờ. Một lần gặp lại em, ta biết rằng tình đầu không phải là tất cả. Tình hờ giờ thành tình chờ.
Flashback
Lúc thi vấn đáp ở khoa Ngoại và Sản, các thầy vừa hỏi thi vừa liên tục nốc Heineken và rít 555 của trò mua. Đa phần họ là những người đáng kính. Có khi nào các thầy chạnh lòng nhớ lại? Về một thời mọi rợ man di!
Đập vỡ cái nồi
Cái nồi theo chị 30 năm từ lúc lấy chồng. Không biết bao nhiêu nồi phở ngon mà chị nấu cho cả nhà ăn từ cái nồi này. Ngày anh dứt áo ra đi chị đem cái nồi ra đập vỡ, giận người đàn ông yêu phở.
Phở gõ
Thằng bé 9 tuổi lê chân khắp phố gõ đều như tiếng chuông tụng kinh. Một đêm nghe nó trở lại cả chục lần, ngủ hai giấc còn nghe cóc cóc. Đằng sau tiếng gõ vô hồn là một tâm hồn vô tội. Mấy ai bận tâm?
Tham
Valentine cả nhà đi ăn buffet có tôm hùm. Một cô đồng hương trẻ đẹp lật qua lật lại lựa hết miếng ngon như đang ở hàng cá. Khi đưa cái kẹp cho mình cổ cúi mặt. Lần sau nhà hàng nên phát cho mỗi người một cái mo.
Sân
Một bà ở Mỹ mấy chục năm có chút địa vị. Nhân viên, đồng nghiệp bà chưa chừa cho ai nửa ly. Vênh váo, gắt gỏng, mạt sát, miệt thị. Đồng nghiệp nói với nhau ai mới qua Mỹ gặp bà này chỉ có nước cắn lưỡi mà chết.
Si
Một anh tự hào kể rằng khi đi với anh bạn bè địa vị cao cũng không dám đi ngang hàng mà đi sau một bước. Anh không biết người ta chỉ giành đi sau ở các cuộc hành quân, trả tiền nhậu hay ra nghĩa địa. Vô minh!
Chó má
Dàn nhạc long trọng cử quốc ca trước dog show. Chó đủ loại đến từ mọi miền nước Mỹ, hàng vạn người đến xem. Chó xứ ta bị giật thòng lọng, ướp mơ lông rồi túy ca truy điệu. Cùng loài mà khác phận. Đúng là chó má!
Nguyễn Thanh YKH-29