MỘT CHIẾN THẮNG LÀ MỘT CHIẾN THẮNG


LỜI BÌNH BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP 2/9
(Một Chiến Thắng Là Một Chiến Thắng - Bài 3)

 

 Gồm:  PHẦN 1 -- Đại Công Cáo Thành – Tranh Đoạt Giang Sơn.
             PHẦN 2 – Công Đức Vô Lượng – Đại Ngôn Hồ Thuyết. (1)
             PHẦN 3 – Lời Bình Chung – Danh Có Chính Ngôn Mới Thuận. 
http://tiengdanviet.com/hinhanh_fckeditor/image/ANK1.jpg                                                      ___

PHẦN 1:  Đại Công Cáo Thành,
                Tranh đoạt giang sơn.

Hồ Chí Minh (HCM) đọc bản tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945 tại Hà Nội. (2)
     Quyền mưu cầu hạnh phúc

Được CSVN ca tụng là tác phẩm tuyệt diệu, kiệt tác chính trị, áng văn chính luận giàu chất trí tuệ, chứa đựng những tư tưởng cao đẹp, giàu giá trị nhân bản.
Văn kiện lịch sử vô giá, “thiên cổ hùng văn” kết tinh truyền thống lịch sử kiên cường, bất khuất của dân tộc ta, là bản anh hùng ca mở ra kỷ nguyên mới của dân tộc Việt Nam.

Bản tuyên ngôn ngày 2/9, gồm khoảng 1000 chữ, có nội dung như sau:
1-Viện dẫn : tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ  1776, Pháp 1791 về quyền bình đẳng, tự do...
2-Hạch tội : thực dân Pháp, hơn 1/2 bài. Cáo trạng chi tiết.
3-Khoa công : với Đồng Minh, Pháp, đất nước.
4-Yêu sách : xóa bỏ các hiệp ước với Pháp , quốc tế công nhận Việt Nam độc lập, một dân tộc gan góc phải được độc lập.
5-Tuyên cáo : Việt Nam độc lập, quyết tâm giữ vững nền tự do, độc lập.
(Chú thích: 1 = cơ sở pháp lý;  2.3.4 = cơ sở thực tiễn;  5 = tuyên cáo độc lập).

Hồ Chí Minh, Mác-Lê gộc chính hiệu, lý luận viện dẫn bản tuyên ngôn độc lập Mỹ năm 1776, bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền cách mạng Pháp năm 1791 của 2 nước lớn dân chủ tư bản, đa đảng, thì đúng là hết ý! Nhưng do tròng chéo, sản sinh những nhận định lệch lạc.

Sự chính danh của bản tuyên ngôn độc lập ngày 2/9 lại đặt nhiều nghi vấn.

Bình luận tất cần vận dụng “các chân lý và cột mốc lịch sử” mà giá trị khách quan là tuyệt đối.
Đánh giá đúng bản tuyên ngôn độc lập cũng là đánh giá đúng con người Hồ Chí Minh, tác giả.

*    *
*

 Hồ Chí Minh báo cáo 4 “đại công”:
1.Giành chính quyền   2.Lấy lại nước  3.Đánh đổ xiềng xích   4.Đánh đổ quân chủ

        +1-Khi Nhật hàngĐồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. (2)
Bình: Câu này mới nghe đã thấy hèn hèn, chủ nghĩa cơ hội. Điều này khác với bản chất nhân dân cả nước ta ngay thẳng, nhưng bị CS mạo danh.
Nếu chính trực, Hồ tất đã kể công, nói rõ: Việt Minh nổi dậy …mà sự thực đúng là vậy:
Việt Minh đã đưa ra nhiều nghị quyết chuẩn bị ráo riết ngày cướp chính quyền.

Câu nói lấp lửng, chưa trọn ý; “giành chính quyền” từ tay ai, từ tay Nhật? lật chính phủ nào?
Giành chính quyền (hoặc cướp, cũng vậy thôi) nghe lại xấu xa. (3)
Biết vậy, CS đổi hướng, lập luận lúc Nhật hàng, Việt Minh có bổn phận lên nắm chính quyền để ổn định xã hội đang rơi vào tình trạng rối loạn không ai quản lý (?)

 Hồ thì đánh đồng Việt Minh với nhân dân, giành chính quyền với giành độc lập, dựng VNDCCH. Tất nhiên CS giành chính quyền sẽ áp đặt lên dân chế độ cọng sản vì Hồ là cọng sản.
Không do dân nổi dậy đòi hỏi.

Giành chính quyền, song tuyên ngôn hô hoán giành độc lập,xưa nay chỉ có Hồ Chí Minh.

Giành chính quyền có thể tốt nếu chính quyền cũ là xấu và tùy thuộc nhân cách, ý đồ kẻ ra tay.

        -a. Chính quyền cũ Trần Trọng Kim tốt hay xấu?
Chưa vội bàn luận, chỉ biết hồi đó Nhật đến các nước ĐNÁ thì vua Lào, vua Miên, vua Thái, các  lãnh tụ chính trị chống đế quốc đô hộ ở Miến Điện (Aung San), ở Indonesia (Sukarno), ở Malaysia, mọi người đều hợp tác với Nhật để giữ hoặc thu hồi độc lập. Người ta sao, mìnhvậy.

Họ hơp tác, song giữ sáng suốt, giữ tư cách, không qui lụy.

Vì thế cuộc, vì quyền lợi hợp lý của quốc gia. Không thể nói họ là tôi tớ ngọai bang, phản bội dân tộc (như là CSVN, tham, hèn, tối mắt).
Chung cuộc tất cả mọi nước đều là độc lập, thống nhất toàn vẹn sau Thế Chiến 2 kết thúc.

         -b. Nếu cọng sản là kẻ cướp chính quyền thì sao, phúc hay họa? (3)
Cứu cánh cọng sản cướp chính quyền là thiết lập chế độ độc đảng độc trị bao trùm.

Chưa vội bàn cãi chủ thuyết, lý tưởng cọng sản cao siêu hư ảo đến đâu, công quả CS nhiều ít.
Chỉ biết một tập đoàn độc tài toàn diện, tuyệt đối nắm quyền lực,
Ắt sinh tập thể tham nhũng kinh hoàng, làm hư hỏng mọi thiện ý và chương trình dù tốt đẹp.
 
Đây là vấn đề tiên quyết. Riêng trường hợp Việt Nam mà định mệnh sắp nằm cạnh ông Tàu cọng khổng lồ đầy tham vọng, thì khờ khạo tôn thờ chung lý tưởng cọng sản hòa đồng – mà chỉ nuôi mập ông cá lớn Tàu - không khéo dẫn đến đồng hóa toàn diện và diệt vong chóng chầy.

Điều đáng ngại là khác xưa, do CSVN khủng bố và giáo dục vô cảm hóa, nhân dân VN nay có vẻ nhiễm nặng hội chứng liệt kháng, “nam nữ bất tri vong quốc hận” , thờ ơ nỗi nhục mất nước?
Việc này cũng tương tự phẫu thuật hoặc sinh đẻ vô cảm nhờ chích thuốc hoặc châm cứu nên dân ta cứ vô tư.

       +2-Sự thật là dân ta lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật, chứ không phải từ tay Pháp.
Bình: Dân ta là ai? Hồ thì ám chỉ dân ta là Việt Minh, lấy lại nước, hàm ý giành được (!) 
Bởi vì CS khinh bỉ độc lập do ban tặng.
Xét các cột mốc lịch sử, Nhật biết sắp thua nên khôn khéo sớm trao Việt Nam cho phe chủ cũ.

Thì cũng coi như dân ta lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật. Do chuyển nhượng.
Dân ta ở đây là chính phủ Trần Trọng Kim. Hồ bị hố, không hề có ý này.
Cưỡng bức hay không, đảng CS đã tiếp nhận ấn kiếm, tiếp quản chính quyền ấy.
Một số bộ trưởng tham gia chính phủ mới. Bảo Đại là cố vấn tối cao và là người Việt đầu tiên được chính quyền cọng sản gắn huy hiệu công dân (trả quyền công dân?), ngày 30/8.

Đã là kế thừa thì Hồ tuyên ngôn độc lập ngày 2/9 là vô lý.
Hồ chỉ có thể tái khẳng định, thì đã sao! Trần Trọng Kim và Bảo Đại đều làm vậy trước đó.

Kể từ  ngày 15/8/1945 Nhật đầu hàng, trên đất nước không còn ngoại bang nắm quyền, dù ít dù nhiều nên Chính phủ Việt Nam, dù muốn dù không là có độc lập thật sự và hoàn toàn. 
Cọng sản nổi dậy sau ngày ấy thì gọi là “giành chính quyền”, không gọi giành độc lập.
Nói chung là nổi dậy sau ngày 11/3. 

CSVN chưa bao giờ giành độc lập.  

Chúng đánh mất cho Tàu Cọng đất, biển...nền độc lập thì có, như chúng nó đang làm.
Cố tình bỏ qua chính phủ Trần Trọng Kim là Hồ giành công và chạy tội.

ThS. Đỗ Mạnh Hùng, trường Đại học Sư phạm Huế viết: “Tỉnh trưởng Nguyễn Thơ cùng một số quan lại của chính quyền tay sai đầu hàng và bị bắt giữ. Đối với quân đội Nhật, Tỉnh bộ Việt Minh gửi thư nói rõ chính sách của Việt Minh nên án binh bất động, không có hành động kháng cự.” (ThS. Đỗ Mạnh Hùng “Đặc Điểm Cách Mạng Tháng Tám Năm 1945 ở Quảng Bình”).(3)
Như vậy là rõ, Việt Minh đánh Quảng Bình, yêu cầu Nhật đứng ngoài, án binh bất động.

Câu “lấy lại nước…” rất gian manh.
Hai câu trên: “Nhật hàng…nổi dậy giành chính quyền”và “lấy lại nước từ tay Nhật” mâu thuẫn.

Nói loanh quanh.
HCM lý luận gia đại tài (?)

        +3-Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần 100 năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập.
Bình: Hồ lại sai lầm. Pháp, Nhật bỏ đi, là ta một mình 1 cõi, xiềng xích thực dân tự động tháo gỡ.
Nền độc lập Việt Nam có số hai lần hưởng phước trời cho: ngày 9/3/1945 Nhật lật đổ Pháp, tiếp ngày 15/8 Nhật đầu hàng Đồng Minh; “ngồi mát ăn bát vàngdân ta chẳng hề động tay.
Sự thực là vậy, cứ nói vậy. Không động tay thì Hồ nhận vơ để làm gì? 

Có chăng Hồ bèn nhảy ra cứu nước (?) là để hôi của và nhặt các xiềng xích?
Câu này là vết dơ lớn trong bản tuyên ngôn 2/9.
Phải chi Hồ tài tình lãnh đạo cọng sản đánh đuổi Pháp, Nhật từ trước!
Song “nhất nghệ tinh nhất thân vinh” Hồ chỉ làm đúng ngành nghề, là cướp chính quyền.

Nhiều ý kiến cho rằng Cách Mạng Tháng Tám của Hồ làm là không cần thiết cho Việt Nam.
Vì không do giành độc lập, thống nhất.

Sự thực  còn tệ hơn, đó là một cuộc cách mạng “dơ dáng”, “bẩn thỉu”.

Không nhằm phụng sự quyền lợi quốc gia.

Chỉ để thiết lập độc đảng toàn trị, nhằm phục vụ sự bành trướng của cọng sản quốc tế.

Cũng như CSVN đánh Mỹ sau này là “đánh cho Liên Xô, cho Tàu, cho phong trào CS quốc tế”
(Lời cố TBT Lê Duẫn. Rất đúng vì nhận viện trợ khổng lồ, toàn diện. Nhiệm vụ lính đánh thuê.
Lời cố TBT Lê Duẫn báo trước đại họa mất nước, diệt tộc.)
Con cháu sinh sôi, ngày 2/9, VNDCCH và CHXHCN VN tất cũng là những chế độ “bẩn thỉu”.

    +4-Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ Dân chủ Cộng hòa.
Bình: nhầm lẫn. Chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ là quân chủ chuyên chế cổ điển.
Sau ngày 7/4/1945 với chính phủ Trần Trọng Kim chế độ quân chủ ấy đã không còn để đánh đổ.

Thể chế nước ta thay đổi, được xem là “quân chủ lâp hiến”, là mới, tương tự hiện thời ở các vương quốc Anh, Đan Mạch, Nhật bản, Thái Lan... rất dân chủ, đa đảng,  vua trị vì, có chính phủ cai trị, khác xa thời xưa. Trần Trọng Kim là thủ tướng đầu tiên của Việt Nam.
Bảo Đại sau tháng 3/1945 được gọi là Quốc trưởng Đế quốc Việt Nam, năm 1948 là Quốc
trưởng Quốc  gia Việt Nam (Wikipedia tiếng Việt).

Bốn đại công Hồ Chí Minh kể ra là điều nhận định sai lầm, bịa đặt trơ tráo.

 

http://baodansinh.vn/Images/2015/08/06/thanhphuc/bdf390cd-10d8-407e-811c-83dc229c395a.jpg http://data.sinhvienit.net/2012/T08/img/SinhVienIT.NET---as.jpg https://anle20.files.wordpress.com/2014/07/tr7.jpg
HCM: “Cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa”

* * *

                                            
PHẦN 2:   Công Đức Vô Lượng.
                   Đại ngôn Hồ thuyết :

http://3.bp.blogspot.com/-NXANlWuQRYw/VO0cjq8S-7I/AAAAAAAAz8w/mBVToMtzxS8/s1600/vTBT_Nong_Duc_Manh_1.JPGhttps://scontent-lga.xx.fbcdn.net/hphotos-xpa1/v/t1.0-9/11133804_924390817583674_5943147858524189944_n.jpg?oh=46e544453e7edac7da9ab1e5db67d2ec&oe=55B9018Fhttp://vef.vn/assets/images/ng-ngheo-theo-VFEJ_1305455813.jpg
ĐCSVN quang vinh thể hiện quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do của bảnTuyên ngôn:
+Ngai vàng phòng khách cựu Tổng bí thư ĐCSVN Nông Đức Mạnh và nhà dân lao động VN
+Khẩu hiệu đọc trên băng-rôn đỏ:  ĐẢNG CỌNG SẢN VIỆTNAM QUANG VINH MUÔN NĂM

Hô Chí Minh lý thuyết:

         +-Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được… sống, quyền sung sướng  và quyền tự do... và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".
 Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.(2)                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                      Hồ mở đầu bản tuyên ngôn như trên, ca ngợi bản tuyên ngôn độc lập Mỹ năm 1776 là bất hủ và kết thúc:     

“Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn 80 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng Minh chống phát xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! Dân tộc đó phải được độc lập! Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết…tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.“ (2)                                                                                                               
Bình: Không cứ một dân tộc phải gan góc, có công lao mới được tự do, độc lập – đó là quyền tạo hóa ban cho.
Lý luận không chặt chẽ. Hai câu đầu, cuối không ăn khớp, đối nghịch nhau. 

         +-quyền sung sướng  và quyền tự do... Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.
Bình:Những lẽ phải của bọn suy hóa tư tưởng, đòi đa đảng…Hồ nói cho vui, Hồ chối cãi được.                

         +-Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp.
Bình: bọn thực dân Pháp âm mưu gì đây?  là âm mưu trở lại. Nói cho rõ.
Mình làm thân chịu” Hồ ta có lý do để tin chắc với chiêu bài ngăn chận họa cọng sản tràn lan, Pháp sẽ thuyết phục được phe Đồng Minh nhanh chóng cho phép quân đội họ trở lại Việt Nam - đang do quân Anh và Trung Hoa đảm nhiệm giải giới lính Nhật.
Và sự việc xẩy ra đúng như vậy.

         +-một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng Minh chống phát xít mấy năm nay,“
Bình: Mấy năm nay, nghe oai nhưng được vậy không ? Các năm 1940 đến 1945 trong nước có cả Pháp lẫn Nhật mật thám dày đặc khiến các đảng phái bó tay, Việt  Minh cũng vậy thôi, thúc thủ, chỉ đưa ra hàng loạt nghị quyết như  ta đọc mà thán phục trong lịch sử đảng.

Trong nước thì thanh niên nam nữ vui nhộn với phong trào thanh niên, thể dục thể thao “Ducoroy”, đua xe đạp vòng quanh Đông dương, bơi lội vượt sông Sài Gòn, đá bóng , quyền Anh… hội chợ (kermesse) tưng bừng, nhà cầm quyền Pháp tổ chức để ru ngủ dân chúng.

Đông Dương không có chiến tranh ngoại trừ có khi Mỹ bay đến ném bom cầu xe lửa.
Từ gần cuối năm 1944 Đồng Minh bắt đầu phản công thắng lợi ở khắp mặt trận Đông Nam Á.
Đến tháng 5/1945 Nhật triệt thoái khỏi Miến Điện.
Từ năm 1945 Mỹ để chống Nhật, tìm cách giúp đỡ các phe phái chính trị, vũ trang trong nước.

Hồ Chí Minh cũng được tiếp xúc cuối tháng 3-1945 và hứa cọng tác với Đồng Minh. (4)
Tuy nhiên Việt Minh với gậy gộc cũng chẳng giúp được gì, chỉ hoạt động ở các vùng hẻo lánh, nơi rừng núi nên Nhật làm ngơ.  Hoa Kỳ thì vẫn cảnh giác Hồ là tình báo cọng sản quốc tế.

Thực tình dân tộc ta, từ lâu vốn kiên trì chống thực dân Pháp, phát xít Nhật.
Song nếu đứng về phe Đồng Minh thì được giúp đỡ, huấn luyện, trang bị… là điều thuận lợi.
Chắc không phải như Hồ nói, dân ta “gan góc” (liều mình?) đứng về phe Đồng Minh.

Ngược lại từ năm 1940 Nhật vào Việt Nam thì “biết bao lần Việt minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật” như Hồ tiết lộ(xem đoạn dưới).

Người Pháp nói đây là nhà cầm quyền thực dân Pháp ở Đông Dương rất trung thành với chính phủ Vichy, Pháp, theo Đức, chống phe Đồng Minh, đến gần phút cuối mới thấy có vẻ đổi ý.
Hồi đó ở Đông Dương các người Pháp tỏ ý chống đối chính phủ Vichy đều bị bắt giữ, ví dụ ở rạp ciné, không ở lại để chào cờ, suy tôn lãnh tụ Pétain.

Hồ nói lộn xộn xuôi ngược, chưa hiểu Hồ có chủ đích gì.
Sau này câu hô hào bất hủ của Hồ: “Đánh cho Mỹ cút ngụy nhào“ là thật lòng Hồ nhất.  

+-Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không "bảo hộ" được ta, trái lại, trong 5 năm, chúng dã man bán nước ta hai lần cho Nhật.(2)
Bình: Hồ nói “chúng dã man bán nước ta hai lần cho Nhật” là loạn ngôn, độc miệng.
Pháp thua, tù tội, mất sạch,đúng là không bảo hộ được ta chứ chắc gì dã man bán nước ta!

Ở Bắc Kỳ, ngày 9/3 Pháp chống cự mạnh mẽ; Nhật không ngờ bị thương vong nặng, mấy ngàn binh sĩ nên trả thù tán sát nhiều lính và sĩ quan Pháp.(nguồn: histoire-9-mars-1945-l)
Bán đứt tổ quốc thân yêu cho Tàu cọng chính là tập đoàn lãnh đạo ĐCSVN tham, ngu và hèn.

+-Tuy vậy, đối với nước Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo.
Bình: Nghe như rủa thêm! Chắc phải sửa lại: “Tuy vậy, đối với người Pháp …” văn hóa hơn! (2)

        +-Trước ngày mồng 9 tháng 3, biết bao lần Việt minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật..” 
Bình: Trước ngày mồng 9 tháng 3. Đúng là “mấy năm nay”.
Có điều Hồ ta đa trá, Pháp nào khờ nghe lời Hồ kêu gọi, vũ trang cho Hồ, hợp sức chống Nhật! 
Xúi dại, Nhật biết, Pháp còn gì! Tin Hồ, nhỡ Hồ tráo trở tống tiền, bắt bí thì sao?

Cứ tin Hồ dụ dỗ là mắc mưu, mất súng. Trải nghiệm khởi nghĩa Bắc Sơn là bằng cớ rõ rệt:

Quân Nhật đánh vào Lạng Sơn ngày 22- 9- 1940, quân đội Pháp trên đường thua chạy đã rút lui qua châu Bắc Sơn. Nhân cơ hội đó, Đảng bộ Bắc Sơn thuộc Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo người dân nổi dậy tước khí giới của tàn quân Pháp để tự vũ trang cho mình, giải tán chính quyền địch, thành lập chính quyền cách mạng (27-9-1940).“ (Wikipedia tiếng Việt)

Đấy, Hồ biết bao lần kêu gọi Pháp liên minh chống Nhật là như thế, để đoạt súng.

“A friendinneedisafriendindeed, bạn trong lúc khó khăn hoạn nạn mới thật là bạn.
Giá lúc đó Việt Minh ngôn hành thống nhất, nắm cơ hội, giúp đỡ hoặc đề nghị hợp tác với tàn quân Pháp chống phát xít Nhật thay vì mưu đoạt khí giới khởi nghĩa Bắc Sơn chóng bị dẹp!

        +-Sau ngày mồng 9 tháng 3, Việt Minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy,
Đó là lời Hồ kể công trạng trong bản tuyên ngôn.
Bình: Biên thùy đây không phải Cam bốt, cũng bị Nhật chiếm đóng, mà là Trung Hoa. 
Nếu chạy qua biên thùy thì đó là lính.              
Pháp kiều nói chung chỉ bị giới hạn di chuyển trong thành phố tại một số khu vực.
Viên chức Pháp thì nhiều người theo nhu cầu và nguyện vọng được Nhật cho lưu dụng.

Đáng tiếc chẳng ai hiến kế cho Việt Minh bắt liên lạc với binh sĩ Pháp để chống Nhật, hoặc trở mặt, tước khí giới, tái diễn trò khởi nghĩa Bắc Sơn mấy năm trước thì đẹp mặt biết bao! 

Thật ra lần này tướng Marcel Alessandri cầm đầu đoàn quân Pháp mấy ngàn người, mang vũ khí kịp thoái lui, từ căn cứ Sơn Tây đi qua các vùng Sơn La, Điện Biên, Lai Châu chạy thoát qua Vân Nam, Trung Hoa, tường thuật chi tiết hành trình đường xa, 1100 km, gian nan, nhiều tổn thất, vừa đi vừa chiến đấu do Nhật săn đuổi ở sau. (www.legionetrangere.fr/...9-mars-1945)

Related image                

 

 

 

 

+Đoàn quân tướng Alessandri tháo lui (9/3/1945)  

Không nghe Pháp kể lại Việt Minh giúp chạy trốn hoặc chận bắt đoạt khí giới.

+-lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật!”
Bình: Đánh Nhật ư? Chuyện tiếu lâm CS! Tù nhân CS, CS còn làm ngơ!

        +-“và bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ.“  Chưa dám tin.
Bình: Còn nhớ cũng năm 1945 Việt Minh phát động trên toàn quốc “tuần lễ đồng”, thu góp đồng để đúc súng đạn bắn giết quân thù và “tuần lễ vàng” để lấy tiền mua vũ khí.
Hồi đó tôi có đẩy xe bò đi quyên đồng nát, nồi, thau, lư, đèn…ở các làng mạc rìa thị xã.         
Đi có cờ, biểu ngữ, trống, phèng la, đàn địch, bài ca cách mạng. Rất vui và hăng hái.
Còn quyên vàng và tiền là phần việc của cán bộ lãnh đạo Việt Minh tự tay đảm nhiệm.

Hồi năm 1945 Việt Minh rất cần tiền và vàng, hễ thấy là giở trò tịch thu, quyên góp không tha.
CS sẽ cướp bóc sạch vàng bạc của cải như đối với các người vượt biên di tản sau năm 1975!

“Đừng nghe những gì cọng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì cọng sản làm.”(TTh NVThiệu)

         +-Bởi thế cho nên, chúng tôi, lâm thời chính phủ của nước Việt Nam mới, đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ thực dân với Pháp, xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của Pháp trên đất nước Việt Nam.
Bình:  “Xóa bỏ hết những hiệp ước” là cơ sở pháp lý làm tiền đề, đặt kẹp giữa 2 câu tuyên bố kia về tiến trình cụ thể, là bố cục thiếu hợp lý.
Người xóa bỏ mọi điều, chính danh là triều Nguyễn, hoặc một chính phủ thừa kế.
Hồ tuyên bố “xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam” là vô hình trung…
Tuy vậy không thể xóa bỏ những gì đã được bãi bỏ - ngày 11/3/1945, do Bảo Đại.

         +-Vì những lẽ trên, chúng tôi, Chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng:
Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.”
Bình: Đến phần kết thúc Hồ còn cố vớt vát, lại tuyên bố thêm, lại biện minh giải thích, thề thốt… vòng vo chỉ vì lo ngại về tính hợp pháp.
Không sai, đến cuối tháng 9 lính Pháp trở lại Sài Gòn.

Bản tuyên ngôn độc lâp của Hồ hoàn toàn vô tác dụng.

Bảo Đại tuyên bố độc lập ngày 11/3/1945 thì minh bạch, dứt khoát.
Hồ giành độc thoại, tưởng mình là nhất. Đến khi nghe người khác nói mới biết mình kém người.

      +-Ngoài các sai lạc trong bản tuyên ngôn độc lập, Hồ Chí Minh còn kể lể dùng lời lẽ hằn học, mất lịch sự căm hờn tố cáo các tội ác của Pháp đối với nhân dân Việt Nam: độc tài, áp bức, bóc lột... mà sau này Hồ và ĐCSVN lặp lại còn tệ hại gấp mười.

Và tham nhũng tập thể loạn cào cào. Tham nhũng bất trị làm hư sự mọi việc.

Chế độ độc tài độc đảng – do Hồ thiết lập – muốn sinh tồn tất phải tham nhũng và cho phép tham nhũng để nuôi dưỡng và mua chuộc sự trung thành của bộ máy khổng lồ (Công an còn Đảng còn mình) bảo vệ chế độ do người dân càng ngày càng biết, càng chống đối mạnh.

Thật xui xẻo tại Đông Dương thời chiến ‘Campuchia có Pol Pot, Việt Nam được Hồ Chí Minh’.
Cả hai xú nhân Pot, Hồ đều bị quốc tế kết án tội phạm diệt chủng.

Related imagehttp://i.ytimg.com/vi/kB-sNSiY8Vc/hqdefault.jpg
+ Campuchia có Pol Pot        +Việt Nam có (Hồ) Pắc Pó - Phỏng vấn, Viện INA 1964  (5)
“Thoắt trông nhờn nhợt màu da. Tay ghim điếu thuốc phì phà trên môi” (Kiều CS)

Cả hai đều quậy, khác biệt là Pol Pot ác nhưng rất thành thực, không đóng kịch.
Polpot nếu không bị lật đổ năm 1979 thì cũng được tôn vinh “cha già dân tộc” và toàn dân học tập tư tưởng, đạo đức kém gì Hồ!

Hồ Ba Đình thì ác, hiểmtrí trá, đóng kịch tài, các vai đội lốt nhân nghĩa.

Điển hình Hồ dẫn chứng bản tuyên ngôn độc lập Mỹ, Cách mạng Pháp…
Là CS thập thành, tận cốt tủy giai cấp, lý lịch, miệng Hồ viện dẫn công bằng, dân chủ, tự do

Related imagehttp://image.tin247.com/vnexpress/081003103743-27-335.jpghttp://static.panoramio.com/photos/large/75281629.jpg
Tuyên ngôn HCM: “Chúng (thực dân Pháp) lập ra nhà tù nhiều hơn trường học.”
(Cọng sản tỉnh Sơn La xây tượng đài 14 ngàn tỷ):
“Nhà thương chật, lớp học tàng. Tượng đài Hồ tặc xây tràn cung mây.

* * *

 

LỜI BÌNH BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP 2/9
PHẦN 3:   Lời Bình Chung,
                  Danh Có Chính, Ngôn Mới Thuận. 

http://vietlott.vn/upload_images/image/2014/Thang%205/vieng_lang_bac.pnghttps://www.danluan.org/files/timgs/dkientrung_vanngheo.jpghttp://nguoivietdiendan.com/uploads/news/2014_05/2-phuong-uyen.jpg
Tuyên ngôn độc lập: “Chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều... Dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật.”
“Lăng Hồ hoành tráng bảy sao! Nhà dân lao động nhìn vào xác xơ.”

          +Văn phong của bản tuyên ngôn độc lập ngày 2 tháng 9/1945 của Hồ Chí Minh xem trên,khá rườm rà, nói làm nhàm, có khi lộn xộn song được ĐCSVN tung hô là tuyệt tác.
Thôi thì cũng được “mẹ hát con khen hay“  mỗi người mỗi ý.
Tuy nhiên những tuyên bố sai sự thực của Hồ trong bản tuyên ngôn là sờ sờ không thể chối cãi, là bằng chứng của tư cách người viết xảo trá, thiếu nhân cách.

         +Bản tuyên ngôn nặng về tuyên truyền, sách động .
Hồ Chí Minh viết sai nhiều sự thực để chính danh việc Việt Minh cướp chính quyền và  Hồ tuyên cáo độc lập.
Song khác thời Bắc thuộc không văn bản, Pháp đô hộ ta dựa trên khế ước các Hòa ước bảo hộ.
Sự việc đơn giản: Pháp để Nhật xâm chiếm Việt Nam.
Khế ước không được tôn trọng, theo pháp lý lập tức ta bãi bỏ. Điểm này cần nhấn mạnh.

Pháp thua Đức nhanh chóng, nếm biết mùi nhục mất nước; thua Nhật dễ dàng, khiến mất Đông dương, là bất lực, bảo hộ mình chưa xong, không có tư cách dắt díu, bảo hộ ta.
Đáng lý Pháp không còn mặt mũi nào để trở lại, nếu còn đôi chút danh dự. Điều cần nhấn mạnh.

Việt Nam thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia “vắn tắt là thế”.  Bất kể:
--Pháp xưa cai trị ta nhân đạo hay tàn ác.
–Việt Nam xứng đáng độc lập và quyết tâm bảo vệ chủ quyền hay không, 
--Dân ta đã nổi dậy giành chính quyền, lập nên nước VNDCCH hay chưa!

Điểm quan trọng khác nữa là chế độ thực dân đế quốc nay đã lỗi thời. Lại cần nhấn mạnh.
Nếu Pháp trở lại thì đó là Pháp xâm lược một nước có chủ quyền, là sai trái với luật quốc tế chứ không thể viện dẫn các hòa ước bảo hộ xưa. Điều này là thiết yếu.

        +Các điểm cần nhấn mạnh kể trên rất hợp lẽ và quan trọng về pháp lý.
Hồ Chí Minh nói đến Pháp rất nhiều nhưng lại bỏ qua các điểm ấy, không đề cập.
Hồ chỉ phân bua tuyên truyền chung chung trong bản tuyên ngôn:

*tố cáo các tội ác của Pháp - Pháp để phản bác sẽ viện dẫn công ơn khai hóa. 
*kể lể công lao Hồ giành chính quyền lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cọng hòa.
“VNDCCH”, nghe tên đặc mùi cọng sản mặc dầu Hồ đang cố che đậy, nhất là trong tuyên ngôn mà có đoạn Hồ chỉ xưng đại biểu cho nước VN mới .
Related imageCó lẽ đơn giản xưng danh nước “cọng hòa” như nước Cộng hòa Cuba mấy lâu nay, dù rất cọng sản.                                             -->                         
*vin lý do dân tộc ta gan góc xứng đáng độc lập để đòi độc lập.                                                                                                                                 
*Việt Nam độc lập, chuyện đã lỡ thành sự thật rồi…”ván đã đóng thuyền”, quyết giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.      CHXHCN VN kỷ niệm Quốc Khánh                                                                                                           
                                                                                                              Cọng Hòa Cuba, Tp HCM
      +Đối chiếu với bản tuyên ngôn độc lập của Bảo Đại.                                                  
Ngày 11-3-1945 Bảo Đại công bố tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam :  

”Chiếu tình hình thế giới nói chung và tình hình Á Châu nói riêng, chính phủ VN long trọng công khai tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, hiệp ước bảo hộ ký với nước Pháp đã được bãi bỏ và đất nước thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia …”

Bản tuyên ngôn khoảng hơn 100 chữ, đúng pháp lý, lời lẽ nhã nhặn, không lăng mạ ai, không nói đến “thực dân”, không đề cập Pháp trở lại, đúng là của một chính phủ chính danh, tự trọng, chính thức, không phải lâm thời. (6)

Có chính danh nên bản tuyên ngôn không cần thiết mở đầu viện dẫn lời bản tuyên ngôn độc lập của Mỹ năm 1776 và bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791. Không viện dẫn nhưng  tôn trọng đối với nhân dân, cho mọi người.

+Đối chiếu với các bản tuyên ngôn”Bình Ngô” 1427, Hoa Kỳ 1776, Pháp 1791.
CSVN thường so sánh và đặt bản tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945 của Hồ Chí Minh ngang tầm vóc các bản tuyên ngôn vừa kể, nếu không nói là vượt trên.

Thực vậy, cọng sản lý luận bản tuyên ngôn độc lập của Hồ ngoài việc mở ra một kỷ nguyên mới cho dân tộc Việt, lại còn góp phần làm phong phú về quyền tự quyết của các dân tộc trên thế giới - quyền độc lập tự do…

Không nhất thiết phải tranh luận với cọng sản, chúng ta chỉ nêu lên những điểm sau:

           1-Bản tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ năm 1776 đúng là một bản tuyên ngôn độc lập.
Các tiểu bang Hoa Kỳ đã vũ trang nổi dậy ly khai với đế quốc Anh đô hộ, giành độc lập.

           2-Bản “Bình Ngô Đại Cáo” năm 1427 là bản báo cáo về việc đánh dẹp quân Ngô (Tàu).
Bản Đại Cáo này vẫn được xem tương đương với một bản tuyên ngôn độc lập thời nay.

3-Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền năm 1791 của cách mạng Pháp được công bố sau ngày dân chúng lật đổ nền quân chủ ở Pháp, chỉ gọi là tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền. Sự chính danh luôn được tôn trọng.

            4-Bản tuyên ngôn ngày 2/9/1945 của Hồ Chí Minh sau khi Hồ giành quyền từ  một chính phủ quốc gia tại chức, lại xưng bừa “tuyên ngôn độc lập” (!)

Đó là tuyên ngôn độc lập ”quạ mượn lông công”, hào quang vay mượn nhưng che dấu được lâu ngày, hàng giả mới bị mạng Internet phát hiện.

Bản Bình Ngô Đại Cáo có những câu xem ra mô tả trước chế độ của Hồ:

Khoảnh nhân Hồ chính chi phiền hà,         Dịch:  Nhân họ Hồ chính sự phiền hà,
Trí sử nhân tâm chi oán bạn.                                 Để trong nước lòng dân oán hận.
Cuồng Minh tứ khích, nhân dĩ độc ngã dân;       Quân cuồng Minh thừa cơ gây hoạ,
Nguỵ đảng hoài gian, cánh dĩ mãi ngã quốc…     Bọn gian tà bán nước cầu vinh…

 

Hồ cướp quyền, ta chưa luận hay dở; xét cho cùng có người cho chưa hẳn đáng trách.
Đáng trách là Hồ tạo ra bản tuyên ngôn độc lập "mập mờ đánh lận con đen”, gian lận.

 Một tính toán sai lầm vĩ đại. Tưởng khéo hoá vụng.

Lập luận bản tuyên ngôn lại là khoác lác, gian trá, bôi bẩn trọn sự nghiệp của Hồ, cảnh báo bản chất gian hùng, cuồng tín, tàn bạo nhất quán của chế độ Hồ dựng ra.
­______

Hiện thời kỷ niệm 70 năm Cách Mạng tháng 8, học tập bản tuyên ngông độc lập, các lãnh đạo ĐCSVN vẫn bám trụ ca bài:
Related imageĐảng ta có công đánh đuổi thực dân Pháp, phát xít Nhật, giành lại độc lập thống nhất cho nước nhà...” làm cơ sở ngụy biện sự lãnh đạo bất tài, vô tận của Đảng.

Ôi thôi!
Bản tuyên ngôn độc lập ngày 2/9 của Hồ Chí Minh là trò đại lừa bịp, dơ dáng.
Ngày 2/9 là “ngụy quốc khánh”, con đẻ, là hàng giả mạo, độc hại.
Văn tức là người . Đánh giá đúng bản tuyên ngôn độc lập cũng là đánh giá đúng con người Hồ Chí Minh, tác giả.                                                 Văn tức là người                                                                                                                                                                                                                                          
         “Danh không chính, ngôn sao thuận!”                                                                                                                                                                                                                       

Đảng CSVN không hề có công giành lại độc lập thống nhất cho nước nhà năm 1945 nhưng lại trơ trẽn ra tuyên ngôn độc lập :

 Khởi nghĩa chống Pháp thì CS không ra gì nhưng cướp chính quyền thì tài tình “a win’s a win ?”
Xét “Chân lý & cột mốc lịch sử ” sẽ rõ ngô khoai.

Lê Bá Vận 

http://www.ykhoahuehaingoai.com/99do/DanhThanhDongHoi1945_files/image007.jpg

       “Một Chiến Thắng Là Một Chiến Thắng”
Gồm:                                                                                                       
BÀi 1: - CÁC CHÂN LÝ & CỘT MỐC LỊCH SỬ.
BÀI 2: - LỜI BÌNH CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM.
BÀI 3: - LỜI BÌNH BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP 2/9.                                 

LBV 2015                  

 

Chú Thích:                                                                                

(1) Cáo thành = báo cáo việc thành. Vô lượng = không lường hết.  Đại ngôn = nói khoác.
Hồ = ẩu. Thuyết 说 = nói, giải thích.  Hồ thuyết / hồ ngôn = nói bừa, liều, ẩu, bậy bạ. 

(2) +(Bảng tuyên ngôn độc lậpLich su Viet Nam www.lichsuvietnam.vn/home.php?option)
+(Tuyên ngôn độc lập nước Việt Nam dân chủ cộng hòa  tuoitre.vn/tin/theo-guong...      31/08/2007 12:48 GMT+7)

(3) LBV “Kể Chuyện Việt Minh Cướp Chính Quyền”. (”Lính trong Thành điều đình xong đã chịu buông súng mở cửa thành đầu hàng. Ta không phải tấn công Thành. Lệnh giải tán, cho phép ai nấy về nhà.”  Câu nói này sáng hôm đấy, nguyên văn, đã 70 năm trôi qua, đến bây giờ vẫn còn văng vẳng trong tai tôi từng chữ một).

 (4) +Ngày 29 tháng 3 năm 1945, Hồ Chí Minh gặp Trung tướng Mỹ Chennault tại Côn Minh (Trung Quốc). Trung tướng cảm ơn Việt Minh và sẵn sàng giúp đỡ những gì có thể theo yêu cầu. Còn Hồ Chí Minh khẳng định quan điểm của Việt Minh là ủng hộ và đứng về phía Đồng Minh chống phát xít Nhật.[76]  (Bách khoa toàn thư mở Wikipedia).  Lời bàn: ‘cảm ơn xã giao’.

      +Khi trên bước đường để cướp chính quyền thì HCM rất muốn Hoa Kỳ công nhận nên cầu cạnh bằng mọi cách. Vào 3/1945 khi gặp ông Charles Fenn (OSS của Hoa Kỳ), Hồ yêu cầu cho gặp tướng Claire Chennault. Khi gặp Chennault HCM chỉ xin tấm hình của ông tướng với chữ ký ở phía sau. Tấm hình này được chuyển vào Nam để khoe rằng Mỹ là “đồng minh” với Việt Minh mục đích lôi cuốn thêm người theo cộng sản.
Ho had a photograph of the American General Chennault, with the general’s autograph addressed to him, which Ho reproduced to show everyone. (To Bear Any Burden, Al Santoli, page 34, Words from Le Thi Anh)

       +Phe HCM còn tuyên truyền rằng Hoa Kỳ là “đồng minh” huấn luyện cán bộ Việt Minh để đánh Nhật. Việc này được Major Allison Thomas kể lại: My mission was to train and arm a number of guerrillas in order to help downed Americans pilots, and cut the railroad linking Vietnam to China. But it was not for the purpose of supporting Ho Chi Minh. We never did that.” (To Bear Any Burden, Al Santoli, page 35)
Bổn phận của tôi là huấn luyện và tập súng một số người kháng chiến để giúp những phi công Mỹ bị rớt, và chặn đường xe lửa giữa Việt Nam và Tàu. Nhưng đó không phải là mục đích để ủng hộ Hồ Chí Minh. Chúng tôi đã không bao giờ làm việc đó. (Nguồn:“Pháp tái chiếm Đông Dương” https://truehochiminh.wordpress.com/.../phap-tai-chie)

(5) *Phỏng vấn chủ tịch Hồ Chí Minh, tháng 6/1964. 
Institut national de l'audiovisuel (INA), l'Office de Radio Télévision Française (ORTF).
(Viện Thính Thị Quốc gia INA, Sở Truyền Thanh Truyền Hình Pháp ORTF)

    *Một câu nói nổi tiếng của Pol pot: “When I die, my only wish is that Cambodia remain Cambodia and belong to the West. It is over for communism, and I want to stress that.
(nlcatp.org/22-most-famous-pol-pot-quotes)

 (6) Hồ Chí Minh thì nhắc lại 7 lần chữ “thực dân” trong bản tuyên ngông độc lập 2/9.

http://www.lamdong.gov.vn/vi-VN/a/hoctaphcm/tuong-niem/PublishingImages/ViengLangBac.jpghttp://3.bp.blogspot.com/-Q4UKvC7Pt2Y/USauLVZ--uI/AAAAAAAADpU/-F-EHppjREM/s1600/%C4%82n+C%C6%A1m.jpg
Tuyên ngôn độc lập 2/9 của Hồ Chí Minh : “Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.”(chén cơm ấy).


---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phụ Lục:

 TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP
NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HOÀ
 

Hỡi đồng bào cả nước,
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do. Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".

Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.
Thế mà hơn tám mươi năm nay, bọn thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.

Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.
Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở trung, nam, bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết. 

Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu.

Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân.
Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.

Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều.

Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu.

Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng.

Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn.
Mùa thu năm 1940, phát-xít Nhật đến xâm lăng Đông - dương để mở thêm căn cứ đánh đồng minh, thì bọn thực dân Pháp quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước Nhật. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. kết quả là cuối năm ngoái sang đầu năm nay, từ Quảng trị đến Bắc kỳ hơn hai triệu đồng bào ta bị chết đói.

Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không "bảo hộ" được ta, trái lại, trong 5 năm, chúng dã man bán nước ta hai lần cho Nhật.

Trước ngày mồng 9 tháng 3, biết bao lần Việt minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật. Bọn thực dân Pháp đã không đáp ứng, lại thẳng tay khủng bố Việt minh hơn nữa.

Thậm chí đến khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm giết nốt số đông tù chính trị ở Yên bái và Cao bằng.
Tuy vậy, đối với nước Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo. Sau cuộc biến động ngày mồng 9 tháng 3, Việt minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật, và bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ.

Sự thật là từ mùa thu năm 1940, nước ta đã thành thuộc địa của Nhật, chứ không phải thuộc địa của Pháp nữa. Khi Nhật hàng Đồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

Sự thật là dân ta đã lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật, chứ không phải từ tay Pháp.
Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần một trăm năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ dân chủ cộng hòa.

Bởi thế cho nên, chúng tôi, lâm thời chính phủ của nước Việt Nam mới, đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ thực dân với Pháp, xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của Pháp trên đất nước Việt Nam.

Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp.
Chúng tôi tin rằng các nước đồng minh đã công nhận những nguyên tắc dân tộc bình đẳng ở các hội nghị Tê-hê-răng và Cựu-kim-sơn, quyết không thể không công nhận quyền độc lập của dân Việt Nam.

Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn tám mươi năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe đồng minh chống phát-xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! dân tộc đó phải được độc lập!

Vì những lẽ trên, chúng tôi, Chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng:

Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.
(Nguồn: 1- Bảng tuyên ngôn độc lập –Lich su Viet Nam. lichsuvietnam.vn/home.php?option.
2-Tuyên ngôn độc lập nước Việt Nam dân chủ cộng hòa  tuoitre.vn/tin/theo-guong…
31/08/2007 12:48 GMT+7)

Bị chú bổ túc: Yêu sách của nhân dân An Nam còn gọi là Thỉnh nguyện thư của dân tộc An Nam (tiếng Pháp: Revendications du peuple annamite) là bản yêu sách được gửi ngày 18 tháng 6[1] năm 1919, của Hội những người An Nam yêu nước, gồm tám điểm được viết bằng tiếng Pháp, được ký bằng cái tên chung là "Nguyễn Ái Quốc"[2] và gửi tới Hội nghị Hòa bình Versailles
Yêu sách thứ 3, thứ 4 và thứ 5 trong số  8 điểm yêu sách là:
3)Tự do báo chítự do ngôn luận.
4)Tự do lập hội và hội họp.
5)Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương.

 

 

Tháng 4, 2024

Tháng 3, 2024

Tháng 2, 2024

Tháng 1, 2024

Tháng 12, 2023

Tháng 11, 2023

Tháng 10, 2023

Tháng 9, 2023

Tháng 8, 2023

Tháng 7, 2023

Tháng 6, 2023

Tháng 5, 2023

Tháng 4, 2023

Tháng 3, 2023

Tháng 2, 2023

Tháng 1, 2023

Bài viết từ 2021 trở về trước

Bài vở , hình ảnh, dữ liệu đăng trên trang nhà của Y Khoa Huế Hải Ngoại (YKHHN) hoàn toàn có tính thông tin hay giải trí. Nội dung của tất cả bài vở, hình ảnh, và dữ liệu này do tác giả cung cấp, do đó trách nhiệm, không nhất thiết phản ánh quan điểm hay chủ trương của trang nhà YKHHN.
Vì tác quyền của mọi bài vở, hình ảnh, dữ liệu… thuộc về tác giả, mọi trích dịch, trích đăng, sao chép… cần được sự đồng ý của tác giả. Tuy luôn nỗ lực để độc giả được an toàn khi ghé thăm trang nhà YKHHN, chúng tôi không thể bảo đảm là trang nhà này hoàn toàn tránh được các đe dọa nhiễm khuẫn hay các adwares hay malwares… Vì chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho những tổn hại nếu có, xin quý độc giả cẩn trọng làm mọi điều có thể, ví dụ scanning, trước khi muốn sao chép, hoặc/và tải các bài vở từ trang nhà YKHHN xuống máy của quý vị.