Từ YHK đến Hạ Uy Di

 

Sau những tháng ngày chuẩn bị thật chu đáo cùng với nhiệt tình của anh chị trưởng nhóm Hậu Đại hội Hawaii VVHạnh và chị Kim, cuối cùng ngày 08/14/17 toàn bộ những thành viên trong đoàn du ngoạn bắt đầu khởi hành lên đường từ phi trường LAX. Thế là dự định chuyến đi thưởng ngoạn thắng cảnh Hạ Uy Di của tôi từ lâu cuối cùng đã thực hiện được như ước muốn. Lần này được đi với nhiều thành viên trong đại gia đình YKH lại là một điều thú vị hơn nữa.

 

        Chúng tôi không hẹn mà gặp một số các anh chị đã có mặt ở phi trường ngày hôm đó. Tôi được giao nhiệm vụ hộ tống hai cô Soa (phu nhân cố GS Nguyễn Văn Vĩnh) và Cô Duy (phu nhân cố GS Đinh Văn Tùng) từ phi trường Houston lên đường đi họp mặt đại hội YKHHN ở Santa Ana và trạm cuối cùng là Hòn Đảo Thiên Đường Honolulu của Hạ Uy Di. Khi gặp hai cô và trong suốt cuộc hành trình, tôi mới nhận ra rằng hai cô còn lanh lợi và chu đáo hơn cả tôi nữa. Mặc dầu tuổi tác khá cao, hai cô vẫn còn rất khoẻ mạnh và minh mẫn, nên đã làm cho chuyến đi chơi cùng nhau rất hợp và vui thú.

   

        Nhóm của tôi đến Hawaii vào buổi xế chiều. Hawaii đón chúng tôi với thời tiết thật lý tưởng khoảng 80 độ F (27 độ C). Cảm giác đầu tiên của tôi khi đặt chân đến đây, đi qua những quãng đường dài, với phố xá và biển cả là một cảm giác thật dễ chịu thân quen, gần gũi. À, đúng rồi ở đây rất giống với đất nước Việt Nam từ thời tiết đến phong cảnh với những con đường nho nhỏ có phố xá đông đúc như Sài Gòn; sóng nước, biển cả xanh biếc như ở Vũng Tàu, Nha Trang, Đà Nẵng, v.v... Sự khác biệt ở đây là sự văn minh, giàu có, đẹp đẽ, sạch sẽ, trật tự, ngăn nắp từ môi trường, nhà cửa, xe cộ...đến con người ăn mặc lịch lãm hơn. Những hàng cây bàng, cây đoát cao vời vợi, rợp bóng mát và thẳng tắp hai bên đường. Thoang thoảng hương thơm quyện theo từng cơn gió mát thổi đến từ biển vào và từ những cây bông sứ nặng trĩu cành hoa, không khí thật tươi mát dễ chịu. Nói đến bông sứ là nói đến biểu tượng đặc trưng cho quần đảo Hạ Uy Di. Thổ dân Kanaka Maoli tại Hạ Uy Di kết hoa sứ thành những vòng hoa làm vương miện đội lên đầu hoặc quấn quanh thân, nhảy múa những vũ điệu Hula nhuần nhuyễn đẹp mắt. Và đó cũng là một trong những điểm khá kỳ thú đã thu hút du khách đến hòn đảo này.  

 

Người Mỹ với bàn tay phù phép, và khối óc thông mình nhìn xa thấy rộng đã biến hòn đảo nơi đây từ một nơi bị tàn phá bởi chiến tranh trong Đệ Nhị Thế Chiến thành một thiên đường du lịch cho cả thế giới, đem lại giàu có phồn vinh cho người dân ở đây. Tôi thật ngưỡng mộ và có cảm tình với Hạ Uy Di ngay ngày đầu tiên.

 

     Đoàn du ngoạn Honolulu có 35 người, chia thành 2 nhóm.  Nhóm ngủ tại Khách sạn Hilton gồm có: Thầy Cô Lê Thanh Minh Châu, Cô Soa và Cô Duy, các anh chị Hạnh-Kim, anh chị Kim/Thảo, anh chị Cựu Chủ tịch Sơn-Trúc (mọi người vẫn gọi anh Sơn nick name "Cựu Chủ Tịt"), anh chị Trang-Bích Thụy, anh chị Lợi-Tuyết Anh, anh chị Thái-Mỹ Hoa, anh chị Tuấn-Huyền, anh chị Bách-Mỹ Đức. Các chị Minh Châu (phu nhân cố BS Lê Khắc Tánh) chị Cẩm Quỳnh (phu nhân cố BS Trần Quang Hân), chị Thu Sương (phu nhân cố Bác sĩ Mộ ở Na Uy) và 2 nhân vật cuối cùng là chị Vân Anh (YKH khoá 9) và tôi.  Ngoài ra còn những nhóm cư ngụ riêng biệt nhưng vẫn tham gia vào sinh hoat chung của đoàn gồm có a/c Thương/Túy đã thuê riêng môt căn nhà cho cả gia đình tụ họp nhân dịp lễ mừng 50th Anniversary của anh chị luôn tiện chào đón và khoản đãi phái đoàn chúng tôi, a/c Hoàng-Thu Hằng  từ VN qua Mỹ tham dự Đại Hội YKHHN và du ngoạn Hawaii cư ngụ tại môt khách sạn khác, anh chị Viên-Thư cư dân sống tai Hawaii từ ngày qua Mỹ, anh chị Hiệp-Ngọc thân hữu YKH và 2 chị Duyên (em gái anh Danh) và chị Hà thân hữu YKH.

 

        Đặc biệt nhất là sự góp mặt của thầy cô Lê Thanh Minh Châu. có lẽ là người lớn tuổi nhất trong nhóm, nhưng Thầy vẫn còn mạnh khoẻ, hoà nhập vào nhóm rất vui. Thầy Cô đã tiếp tục tham gia vui chơi cho đến phút chót.

 

        Tôi may mắn ở chung phòng với chị Vân Anh trong thời gian ở Honolulu. Chị thật đúng nghĩa là một người đàn chị, vui vẻ, thân thiện, giỏi giang mọi chuyện và rất chu đáo. Chị săn sóc và yêu mến tôi như một người em gái, dầu chỉ mới gặp lần đầu.

 

        Chương trình vui chơi bắt đầu từ chiều tối thứ hai với buổi tiệc ra mắt tại Hotel Hilton, nơi chúng tôi cư ngụ. Sau một chuyến bay dài từ Cali ra đảo, khá mệt nhọc, có lẽ vì bụng đang lép xẹp, thức ăn thì quá ngon, nên buổi tiệc hôm đó ai cũng ăn uống nhiệt tình, cùng nhau vui vẻ chụp hình từ trên tầng cao nhất của khách sạn lấy tòan cảnh thành phố nhìn ra bờ biển. Chúng tôi thưởng ngoạn quang cảnh biển Hạ Uy Di trong buổi hoàng hôn khi ánh tà dương đang buông xuống thật đẹp và thơ mộng rồi cảnh vật từ từ chìm dần vào bóng đêm để lại trên bầu trời những vì sao lấp lánh ánh trong suốt như pha lê, phản chiếu lại từ thành phố với muôn vạn ngọn đèn màu, và từng đợt gió mát lồng lộng từ biển thổi vào như xua tan đi hết mọi mệt mỏi đằng sau. Một buổi tối ôi răng mà tuyệt diệu quá đi thôi!

 

 

 

Sau buổi tối đầy lý thú của ngày đầu tiên đặt chân đến Honolulu, chúng tôi đã chìm sâu trong một giấc ngủ thật ngon để lấy lại sức chuẩn bị chơi tiếp vào ngày hôm sau.

 

 

 

        Chương trình vui chơi tiếp tục thêm các ngày sau từ thứ Ba (08/15/17) cho đến tối ngày thứ Sáu (8/18/2017). Thời khóa biểu của mỗi ngày, buổi sáng ra biển tắm, tập thể dục/Taichi ở bãi biển cách khách sạn khoảng 10 phút đi bộ, rồi về lại khách sạn ăn điểm tâm.

 

 

 

Sau đó một số người chúng tôi cùng đến China town của Honolulu mua trái cây nhiệt đới, đặc sản của Honolulu để ăn tráng miệng. Đặc biệt nhất là nhãn (longan) với cùi rất ngọt và rất giòn nhưng hột lại nhỏ xíu, chôm chôm tróc vỏ quá ngọt và thanh. Ngoài ra còn có thanh long màu tím hồng, chuối sứ và đu đủ màu vàng cam rất quyến rũ và hợp khẩu vị của mọi người. Đặc biệt hơn nữa, người Việt tại Honolulu còn trồng được loại ổi xá lị không hột (seedless) xanh tươi, rất thơm giòn.  Chúng tôi mua về và chia xẻ cùng các Thầy, Cô và anh chị khác. Trong khi đó một số người ở lại khách sạn nghỉ ngơi thêm hay góp sức kết những vòng hoa cho cả đoàn du ngoạn để nhận biết nhau. Tuy vậy, để chắc ăn là không bỏ sót anh chị nào, anh trưởng đoàn BS Hạnh (từng là một Sói con của Trưởng Hướng Đạo BS Bích Thụy) vẫn phải điểm danh mọi người bằng cách đếm số từng người theo kiểu Hướng Đạo ngày xưa ngay trên mỗi chuyến xe bus.

 

Khoảng sau buổi trưa, chúng tôi tụ họp đến nơi tổ chức buổi kỷ niệm 50 năm ngày cưới của anh chị Thương-Tuý cùng với gia đình của anh chị. Đó là một câu lạc bộ gần bên một bãi biển rất đẹp. Mọi người được thưởng thức những món ăn ngon đặc biệt  của Hawaii, gồm cả con heo sữa quay giòn, được nghe ban nhạc chơi nhạc cổ truyền Hawaii và cùng múa theo điệu nhảy khiêu gợi của những nàng tiên cá Hawaii ở ngoài trời, rồi đi dạo mát và tắm biển. Đúng là một sinh hoạt vui nhộn, mở đầu cho cuộc du ngoạn đầy hứng thú.

   

 

       

 

 

Chú thích: Biển ở khu vực này nước trong với màu xanh rất đẹp. Hôm đó sóng lớn và mạnh nên ít người tắm. Chỉ có tôi và một vài người bạn đã có những giây phút tắm biển và chụp hình rất vui nhộn.

   

        Chương trình buổi tiệc của anh chị Thương-Túy kéo dài đến gần 8 giờ tối mới chấm dứt.

 

         Có ba kỷ niêm khó quên trong buổi đi chơi hôm đó. Đầu tiên là anh chị Đức-Mai bị mất quần tắm và dép. Khi xe bắt đầu chuyển bánh để chở mọi người ra biển thì anh Đức la lên: “Khoan chạy, tôi bị mất quần, tôi bị mất quần rồi”. Có lẽ anh ấy anh ham chụp hình nên để quên túi áo quần tắm đâu đó trong khách sạn và khi trở vào để tìm lại thì không thấy. Vì không có quần tắm, anh chị chỉ ngồi trên bãi biển, tắm hàm thụ trong lúc mọi người thì mặc sức mà nô đùa, tung tăng thỏa thuê dưới nước biển trong xanh ấm áp tuyệt vời hôm đó. Kỷ niệm thứ hai là trên đường ra xe bus đưa chúng tôi vể lại khách sạn sau buổi tiệc (vì xe bus lớn không thể vào đường nhỏ đến câu lạc bộ, nên xe đậu tại phố cách xa câu lạc bộ chừng 2 miles để chờ đón chúng tôi), anh Viên tình nguyện lái xe của anh chở một nhóm người (chân yếu không đi bộ xa được) từ câu lạc bộ ra xe. Anh đã bị lạc gần 30 phút trong "Bát Trận Đồ" của Honolulu vì trời tối, nên đã làm cho mọi người trên xe chờ đợi và lo lắng. Kỷ niệm thứ ba đó là tối hôm đó trên đường về lại khách sạn trời quá khuya nên ai cũng mệt mỏi và người tài xế đã đưa mọi người về nhầm khách sạn. Như thường lệ 2 thầy cô Lê Thanh Minh Châu, luôn ngồi hàng đầu, nên được mời xuống xe bus trước và một số người bước xuống đi theo. Sau gần 10 phút mốt số người còn lại trên xe khám phá là không đúng khách sạn và la lên thế là mọi người đều hoảng hốt và lo lắng đi tìm chỉ sợ Thầy Cô bị lạc là rất mệt. Đã vậy tôi còn nghe anh Phan Tiên Thái ngồi phía sau phán lên một câu "Kiếp sau xin chớ làm Thầy, để khỏi đi lạc làm Thầy khổ thân" Cuối cùng thì cũng tìm ra được mọi người và đưa lên xe bus. Ông Trưởng Ban Tổ Chức VVH được một phen hú hồn.

   

        Ngày hôm sau thứ Tư, tiếp nối chương trình vui chơi, vào buổi sáng, chúng tôi đi thăm trường Medical School của Honolulu với lối trị bệnh phối hợp kỹ thuật  tân tiến và dược thảo .

 

 

 

 

Sau đó chúng tôi đến Pearl Harbor (Trân Châu Cảng) để thưởng ngoạn cảnh quan tuyệt đẹp và cũng là chứng tích lịch sử ở Hawaii. Không ai ngờ nơi chốn êm đềm và điểm du lịch thế giới này từng xảy ra cuộc chiến đẫm máu trong quá khứ, đã hứng chịu một trận mưa bom "vô tiền khoáng hậu" của các đội Thần Phong Nhật Bản, mở đầu cho cuộc tham gia của Hiệp Chủng Quốc vào Thế Chiến II. Chúng tôi cũng được xem lại cuốn phim về trận chiến lịch sử đó.

 

        Theo như lịch sử ghi lại, "Vào 8 giờ sáng ngày 7 tháng 12 năm 1941, hàng trăm chiếc phi cơ chiến đấu của Nhật Bản bất ngờ tấn công và dội bom vào căn cứ hải quân Hoa Kỳ trú đóng tại Trân Châu Cảng tại đảo Honululu, tiểu bang Hawaii. Cuộc tấn công chớp nhoáng chỉ xảy ra trong vòng 2 tiếng đồng hồ, nhưng kết quả thật khốc liệt. Nhật Bản đã hủy hoại gần 20 chiếc tàu hải quân Mỹ trong đó có 8 chiếc chiến hạm khổng lồ, hơn 300 chiếc chiến đấu cơ, 2000 lính và thủy thủ chết và 1000 bị thương. Ngay ngày hôm sau, tổng thống Franklin D. Roosevelt tuyên chiến với Nhật Bản và được sự đồng thuận của Quốc Hội Hoa Kỳ. Ba ngày sau đó, Nhật Bản liên minh với Đức và Ý cũng tuyên chiến với Hoa Kỳ. Hơn 2 năm xung đột, cuối cùng Hoa Kỳ đã tham dự với Đồng Minh vào Thế Chiến Thứ 2 và kết quả phe Trục đã thua, Nhật Bản đầu hàng vì bị 2 trái bom nguyên tử Mỹ thả xuống 2 thành phố Hiroshima và Nagasaki.

 

        Xem xong bộ phim xong chúng tôi đả biểu cảm sự buồn bã khi nghĩ về đất nước Việt Nam, không biết khi nào Việt Nam mới có cơ hội được tái thiết để trở nên phồn thịnh và đẹp đẽ hơn để du khách thế giới đến nhìn ngắm, thưởng ngoạn. Đất nước Việt Nam cũng có sông, hồ, biển cả và núi non hùng vĩ, chiến tranh đã chấm dứt hơn 42 năm, nhưng vì trí óc thiển cận ngu dốt, lòng người ích kỷ, thối nát và tha hóa nên đã bỏ phí nhiều thời gian, nhiều cơ hội làm đẹp quê hương. Nay bờ biển miền Trung lại bị nạn cá chết vì chất độc Formosa nữa. Nghĩ đến đến đây tôi chợt nhớ tới mấy câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan:

 

       “Tạo hóa gây chi cuộc hí trường

        Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương

        Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo

        Nền cũ lâu đài bóng tịch dương”

 

Nhìn người mà nghĩ đến ta, càng nghĩ càng buồn cho quê cha đất tổ.

 

          

Buổi tối hôm đó, cả nhóm được anh chị Viên-Kim Thư đãi tiệc đoàn du ngoạn chúng tôi tại một câu lạc bộ bên cạnh một dòng sông nhỏ bao bọc bởi núi đồi chung quanh, một khung cảnh thật tuyệt đẹp và lãng mạn. Ngoài thức ăn của xứ Hawaii ra, anh chị Viên-Kim Thư còn giới thiệu cho chúng tôi một món "cây nhà lá vườn" của anh chị, đó là rau khoai luộc và khoai lang tím luộc thật tuyệt vời vì còn có nước chấm làm bằng tôm tươi. Mọi người tranh nhau ăn, tôi hơi chậm tay nên chỉ ké được mấy cọng tí teo từ đĩa thức ăn của chị Vân Anh, nguyện khắc cốt ghi tâm lần sau đi chơi chung phải lanh tay lẹ mắt mới được. Đặc biệt hơn nữa là món tráng miệng với trái cây nhiệt đới đặc sản Hawaii như những chùm nhãn vỏ nâu thật to, ngọt và có nhân rất dòn, những chùm khế ngọt xanh vàng và những chùm đào hồng giòn tan, v.v... Trước khi ra về anh Viên còn tặng riêng cho tôi mấy trái Sapotier, đây là loại trái cây cực kỳ hiếm mà cả mấy chục năm nay tôi ít có dịp ăn, tôi để dành một ít làm quà tặng lại cho các thầy cô trong đoàn.

 

 

              Ngày thứ tư của chương trình, chúng tôi đi thăm khu Văn Hoá và Giải trí của Honolulu: Polynésie Cultural Center. Phong cảnh ở đây thật đẹp và thơ mộng với đủ loại cây trái xanh tươi quanh năm tô điểm, rất nhiều loài hoa đủ màu sắc rực rỡ, chúng tôi như đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.  Cách bài trí đượm màu sắc bản xứ để giới thiệu với du khách về lich sử và nền văn hoá cổ truyền của Hawaii, có các màn trình diễn ca múa thật độc đáo trên sông hồ. Buổi ăn tối được tổ chức trong nhà hàng của khu giải tri này với một chương trình ca nhạc kịch thật đặc sắc, được diễn tả qua những vũ điệu Hula uyển chuyển khêu gợi bởi những thiếu nữ xinh đẹp trong những bộ trang phục đầy màu sắc lộng lẫy, vui tươi.

 

 

 

Thứ Sáu, ngày cuối cùng của chương trình,  chúng tôi du ngoạn phong cảnh chung quanh hòn đảo Honolulu bằng xe bus, lướt qua những bãi biển đẹp nổi tiếng của Hawaii, và ghé thăm ngôi chùa Nhật rất đẹp và uy nghiêm. Người tài xế xe bus, cũng là người hướng dẫn viên du lịch, vừa lái xe vừa thuyết minh rất sinh động và khá hay. Buổi trưa ăn tại chỗ với các món Shrimp Scampi được bán trong xe lưu động. Các món Shrimp này ở đây thật đặc sắc vì là hải sản đặc biệt của Hawaii. Sau đó tiếp tục đi thăm một số các cơ sở đặc sản cho đến chiều tối.

 

 

 

Chúng tôi thường tranh thủ thời gian ngồi tren xe bus vừa trình diễn văn nghệ để giúp vui và rút ngắn quãng đường dài. Mọi người tranh nhau trổ tài rất nhiệt tình, sôi nổi và vui nhộn. Thôi thì đủ màn hát hò, ngâm thơ, kể chuyện tiếu lâm ...Tôi  nhớ và kết nhất là nhũng bài hát tự biên tự diển của ca sỹ "anh Danh " và bài hát " Hiểu và thương của anh Châu Lam Sơn". Một tài năng mà lâu này tôi chưa hề biết là chị Mỹ Đức với giọng ngâm thơ rất truyền cảm không thua gì Hoàng Oanh đã làm cho tôi rất xúc động và buồn não ruột. Bài thơ do người anh ruột của chị sáng tác nói về nỗi đau của đất nước và người dân Việt Nam.

 

      Đêm cuối cùng chúng tôi có một tiệc chia tay nữa và cũng để tặng nhau những món quà lưu niệm nhỏ cho các anh chị em. Ai cũng có quà và được ăn đồ ăn rất ngon, buổi tiệc kéo dài cho đến khuya mà mọi người vẩn chưa muốn về nghỉ ngơi để chuẩn bị ngày mai lên đường.

 

 

 

 

Xin mượn dịp này để nói lên cảm tưởng cũng như biểu lộ lòng cám ơn của tôi đến các anh chị em đã cho tôi có dịp đi chơi cùng và có được những ngày nghỉ thật thoải mái ở Hawaii.  Có lẽ tôi là em út, là "baby" trong nhóm này nên được nhận rất nhiều những sự lo lắng, chăm sóc ân cần của mọi người từ chuyện ăn uống, đi chơi cho đến chuyện lo chữa bệnh cho tôi khi tôi bị sứa biển (Jellyfish) cắn làm nguyên cánh tay bị sưng vù khi bơi ở biển. Đến khi về nhà mấy ngày mà các anh chị vẫn còn thăm hỏi tình hình cánh tay tôi có đỡ chưa, gởi note thank you và còn hứa hẹn sang năm sẽ cùng nhau đi chơi tiếp.

   

     Xin cám ơn trước hết anh VVHạnh trưởng nhóm tổ chức đã hoàn thành nhiêm vụ xuất sắc với sự ủng hộ tối đa của nhóm “hậu cần” gồm các chị Kim (phu nhân anh Hạnh) và các anh chị khác của nhóm Philadelphia rất chu đáo. Chị Mỹ Đức (phu nhân anh Bách) còn đem theo ớt trồng ở nhà và đến chia ra cho mỗi người một ít. Phải nói sự thành công trong đợt vui chơi này phần lớn là nhờ sự đóng góp nhiệt tình rất nhiều của nhóm này. Xin cám ơn Anh chị Sơn-Trúc với nick name Cưu chủ tịt (cho anh Sơn) đã lo lắng chữa bệnh cho tôi. Anh chị Thương Tuý thì đối với tôi là như người nhà. Anh chị Viên-Kim Thư là một cặp đôi mà tôi đã mến mộ ngay từ những giây phút gặp gỡ trong dịp đại hội NJ cách đây mấy năm. Với một phong cách lịch lãm, ăn nói hoà nhã và với một lối trình diễn nhảy đầm tuyệt đẹp đã thu hút tôi ngay từ đầu. Anh chị Kim-Thảo là những thành viên rất gần gủi và đã đóng góp rất nhiều công sức cho ngày Đại Hội và HĐH. Anh Kim là người đã design trang bìa cho tờ Đặc san YKH2017 và cũng là phó nhòm thứ thiệt (rất professional) cho đoàn du ngoạn bên cạnh phó nhòm amateur ??? VVH. Còn chị Thanh Thảo là người MC duyên dáng cho các lần ĐH YKhoa Huế mà ai cũng biết, chị còn đảm nhận thêm chức năng phần design trang phục cho ngày Đại Hội và cũng là cánh tay mặt cho anh VVH trong vấn đề tổ chức cuộc đi chơi Hawaii.  Anh chị Đức-Mai là một cặp của YKH mà tôi rất mến. Anh Đức là một đàn anh mà tôi rất ngưỡng mộ từ những ngày còn đi học. Anh là một người BS ngoại khoa tài hoa còn chị Mai là một người đàn chị rất tình cảm quan tâm đến mọi người, chị là cánh tay phải cho anh Đức đã hoàn thành nhiêm vụ thủ quỹ rất tuyệt vời. Được biết chị tuy mắc bệnh nặng nhưng đã hồi phục tốt nên tôi rất mừng. Cặp đôi Bích Thụy và anh Trang tuy mới quen biết lần đầu mà thật là dễ mến, gần gũi của xứ Canada "Xứ lạnh tình nồng". Các anh chị khác như anh PTThái-Mỹ Hoa, anh chị VĐLợi-Tuyết Anh, a/c Hoàng-Thu Hằng đều hoà nhập và góp phần vui chơi tích cực. Riêng nhóm các chị Minh Châu, Cẩm Quỳnh, Thu Sương đã gắn bó rất mật thiết với tôi và chị Vân Anh và cùng chia xẻ  rất nhiều sinh hoạt chung và riêng với chúng tôi. Thật tiếc là tôi đã không có dịp biết trước và gặp mặt các anh Lê Khắc Tánh, anh Trần Quang Hân và anh Lê V Mộ là nhửng người tôi chỉ biết đến tên và hình ảnh qua diễn đàn và các Đặc San là những người tôi rất quý mến và ngưỡng mộ.

 

   Last but not least là người bạn cùng phòng với tôi, chị Vân Anh. Dưới mắt tôi chị là một người phụ nữ toàn vẹn công dung ngôn hạnh. Chị lo lắng và quan tâm cho hầu hết mọi người trong đoàn đi chơi chứ không phải riêng mình tôi. Tôi thật cảm mến chị, là một tấm gương tốt cho tôi học hỏi để hoàn thiện bản thân mình hơn trong cuộc sống.

 

 

 

 

Hạ Uy Di, một chuyến đi thật đáng nhớ và là một kỷ niêm thật đẹp trong cuộc đời, mong tái ngộ trong những lần tới.

 

Mộng Hoa

YKH 15

 


 

Tháng 2, 2024

Tháng 1, 2024

Tháng 12, 2023

Tháng 11, 2023

Tháng 10, 2023

Tháng 9, 2023

Tháng 8, 2023

Tháng 7, 2023

Tháng 6, 2023

Tháng 5, 2023

Tháng 4, 2023

Tháng 3, 2023

Tháng 2, 2023

Tháng 1, 2023

Bài viết từ 2021 trở về trước

Bài vở , hình ảnh, dữ liệu đăng trên trang nhà của Y Khoa Huế Hải Ngoại (YKHHN) hoàn toàn có tính thông tin hay giải trí. Nội dung của tất cả bài vở, hình ảnh, và dữ liệu này do tác giả cung cấp, do đó trách nhiệm, không nhất thiết phản ánh quan điểm hay chủ trương của trang nhà YKHHN.
Vì tác quyền của mọi bài vở, hình ảnh, dữ liệu… thuộc về tác giả, mọi trích dịch, trích đăng, sao chép… cần được sự đồng ý của tác giả. Tuy luôn nỗ lực để độc giả được an toàn khi ghé thăm trang nhà YKHHN, chúng tôi không thể bảo đảm là trang nhà này hoàn toàn tránh được các đe dọa nhiễm khuẫn hay các adwares hay malwares… Vì chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho những tổn hại nếu có, xin quý độc giả cẩn trọng làm mọi điều có thể, ví dụ scanning, trước khi muốn sao chép, hoặc/và tải các bài vở từ trang nhà YKHHN xuống máy của quý vị.