BUÔNG
Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy
Thiên thượng lai bôn lưu đáo hài bất phục hồi.
Ngồi buồn nghĩ chuyện đâu đâu.
Té ra trong cuộc bể dâu có mình.
Chín mươi tuổi thẳng chân nằm ngủ,
Mặc chuyện đời ai nói nấy nghe.
Phải trái hơn thua cũng một lối về.
Quay nhìn lại nhục vinh đà nếm đủ.
Thành đạt đã trải thoáng như giấc mộng.
Tay trắng tay mà tóc đã pha sương.
Một phần đời nương náu chốn tha hương.
Rồi cũng có một nơi để về lại
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một cành mai,
Xuân tàn hoa lạc nắng nhạt hương phai.
Tôi cám ơn thấy mầm sanh trụ
Tuổi trời cho bao nhiêu là thấy đủ
Mà nương dâu bể thẳm có là không.
Xem đất trời là quán trọ mênh mông.
Tâm rỗng lặng lo chi về hay ở,
Phủi lợi danh đeo chi đều tuế toái,
Cả sơn hà đại địa cũng vô thường.
Đa mang chi cho mệt.....BUÔNG
Nguyên Quán Lê Bá Châu,
Tết Tân Sửu 2021.
Chú Thích:
(1) Bài thơ :Tương Tiến Tửu của Lý Bạch
Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi…
Dịch nghĩa : Sắp Mời Rượu
Bạn chẳng thấy sao: nước sông Hoàng Hà từ trên trời rơi xuống
Chảy băng băng ra bể không bao giờ trở lại…
Tương Tiến Tửu là một bài thơ lớn vì nó đã phơi bày một cách chung nhất của một đời người ngắn ngủi, hiện hữu trong một vũ trụ bao la bất di bất dịch. Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh, một ẩn dụ sinh động triết lý : Nước sông Hoàng Hà từ trên trời chảy lại rồi chảy xuôi về biển và không bao giờ trở lại, và nếu có trở lại chăng thì đâu có còn nguyên vẹn dòng nước ban đầu.
(2) Bài thơ : “Cáo tật thị chúng” của Thiền sư Mẫn Giác (1052-1096), đời Lý.
… Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Dịch nghĩa : Có bệnh bảo mọi người.
…Đừng cho rằng xuân tàn thì hoa rụng hết,
Đêm qua, một cành mai đã nở trước sân.
Bài thơ này là một tác phẩm thi kệ nổi bật. Đời người chóng qua… Đừng bảo rằng mùa xuân hết hoa cũng theo đó mà tàn tạ. Không, đêm qua ở trước sân vẫn còn một cành mai tươi thắm. Một cành mai không bị ảnh hưởng bởi thời tiết, mùa nào nó cũng nở tốt tươi. Muốn thưởng thức mùi hoa mai này, người tu phải chịu cái lạnh giá buốt thấu xương tủy, nên thiền Sư Hoàng Bá nói “ Chẳng phải một phen xương lạnh buốt, hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương”.